- Tô Cơ, không ngờ cậu lại thích An Vũ Phong…

Cái gì? Tôi đứng sững sờ, không hiểu Ma Thu Thu đang nói gì.

- Nhưng cậu biết không? Anh ta rất thích trêu chọc người khác! Em họ tớ Thái Linh ngày trước khi học ở trường nam sinh thường bị anh ta làm cho khốn đốn! Tô Cơ, tớ khuyên cậu hãy từ bỏ đi. Nguy hiểm lắm!

Ngay cả Thu Thu mà cũng tin lời của gã khốn nạn đó!

Hu hu! Hu hu!

Tôi chỉ cảm thấy cả người mình như phình to ra, phổi tôi như bị không khí nén chặt tới mức sắp vỡ tung

.

- Thu Thu, cậu đang nói cái gì thế, làm sao tớ có thể…

- Tô Cơ, quên anh ta đi, anh ta còn là một trong ba đại thần của nước Chanel, chúng ta chỉ là những người bình thường, đừng với quá cao, sẽ không có hạnh phúc đâu.

Tôi há hốc miệng, sững sờ nhìn vào vẻ lo lắng của Ma Thu Thu, vô số lời biện hộ đều bị chặn lại nơi cửa họng, cả người run lên bần bật.

Lẽ nào trong mắt mọi người ở đây, tôi đã trở thành một người si mê An Vũ Phong rồi sao?

Trời ơi! Gã đàn ông đáng chết này, danh tiếng cả đời của tôi đã bị hủy trong tay hắn!

Được. Bắt đầu từ lúc này, tôi thề với trời, Bạch Tô Cơ tôi và An Vũ Phong sẽ là hai kẻ thù không đội trời chung.

Gã khốn nạn, cứ chờ đấy.

Lần sau mà để tôi gặp lại anh, nếu anh không chết thì tôi sẽ chết…