Thời điểm Tiểu Nguyệt tìm được Thái Sinh, Thái Sinh còn ngồi ở góc tường, ôm hai đầu gối cúi đầu xuống, ánh mắt có chút dại ra,không biết suy nghĩ cái gì.

Thái Sinh không nói Tiểu Nguyệt cũng không có hỏi.

Nhưng Tiểu Nguyệt hơn phân nửa có thể đoán được, thiếu phu nhân nhất định bị đại thiếu gia ức hiếp , bởi vì động tác của thiếu phu nhân và nhị thiếu gia ở trong mắt đại thiếu gia có chút thân mật .

Sống ở đây đã nhiều năm mặc dù Tiểu Nguyệt còn nhỏ tuổi nhưng rất hiểu chuyện.

“Thiếu phu nhân, mặt đất  rất lạnh, chúng ta quay về đi.” Tiểu Nguyệt đi qua đưa tay đỡ Thái Sinh, mới phát hiện tay của thiếu phu nhân lại mềm mại như vậy.

Mà bên trong lại vô cùng kiên cường.

Thái Sinh ngẩng đầu thấy Tiểu Nguyệt, gật gật đầu để nàng tùy ý kéo nàng đứng lên.

Thái Sinh cũng không muốn trở về phòng, trong phòng càng buồn, không bằng ở trong sân hóng gió ngắm mây.

Ở đây ba ngày , rất nhiều nơi cũng chưa đi qua, vì thế hắn để cho Tiểu Nguyệt đưa hắn, đi từng nơi xem một chút.

Tiểu Nguyệt cũng sảng khoái đáp ứng .

Khi bọn họ đi đến một loạt phòng nhỏ ở trước mặt.Tiểu Nguyệt nói cho Thái Sinh nghe, nơi này là nơi bọn hạ nhân ở, nô tài nơi này đều là hầu hạ đại thiếu gia .

Đúng lúc này, từ trong một gian phòng truyền đến tiếng thống khổ tiếng gào của nữ tử.

Thái Sinh và Tiểu Nguyệt liếc mắt nhìn nhau, sau đó đi đến trước phòng, Thái Sinh còn muốn gõ cửa.Tiểu Nguyệt nhanh tay, một tay đẩy cánh cửa ra, chỉ thấy một tiểu nha hoàn té trên mặt đất, ôm bụng, vẻ mặt vì đau mà trở nên vặn vẹo.

“Tiểu Hồng cô làm sao vậy?” Tiểu Nguyệt vội vàng tiến lên đỡ Tiểu Hồng, Tiểu Hồng đau đến không thể  cử động.

“Vừa rồi không cẩn thận té ngã, bụng chợt nhiên đau……” Khuôn mặt Tiểu Hồng đều là mồ hôi.

Thái Sinh thấy thế vội vàng tiến lên, đưa tay bắt mạch cho tiểu nha hoàn.

Thu ngón tay, Thái Sinh và Tiểu Nguyệt giúp đỡ nâng Tiểu Hồng lên trên giường.Trong lúc đó Thái Sinh chú ý tới hai chân Tiểu Hồng chảy ra một ít vết máu.

Thái Sinh xoay người,tìm trong phòng một chút giấy bút, ở trên mặt viết một phương thuốc,“Tiểu Nguyệt, tìm người chiếu vào giấy này bốc thuốc.”

Tiểu Nguyệt gật đầu, cầm phương thuốc đi tìm người.

Thái Sinh quay đầu nhìn nha đầu Tiểu Hồng, nàng có mang bởi vì không cẩn thận ngã sấp xuống, đứa nhỏ không thể bảo đảm.Hắn đưa một số phương thuốc  bổ dưỡng thân thể.

Tiểu Nguyệt sau khi trở về, căn cứ căn dặn của Thái Sinh thay Tiểu Hồng xử lý.

Nhà họ Thái mở y quán , từ nhỏ mưa dầm thấm đất ,hơn nữa cha nhờ dạy Thái Sinh coi như là một thầy thuốc giỏi,nhưng mà hắn còn chưa hành nghề xem bệnh cho người ta, liền đã đến bạch gia .

Tiểu hồng dần dần ổn định,lúc Tiểu Nguyệt truy vấn Tiểu Hồng  mới khóc lóc kể lể , chính mình cùng thanh mai trúc mã thân mật.Hai làm chuyện nam nữ, căn bản là không biết mình có đứa nhỏ.

“A Tài của cô cũng ở nơi này sao?” Thái Sinh ngồi ở một bên ghế, im lặng nghe Tiểu Hồng khóc lóc kể lể, điều này làm cho hắn nhớ tới tỷ tỷ mình.

“ỪM.” Tiểu Hồng đỏ gật đầu.

Thái Sinh không hề nhắc lại , hắn nhìn thấy trong mắt Tiểu Hồng hàm chứa khát vọng có cuộc sống tự do với A Tài, nhưng mà bọn họ bất quá chỉ là hạ nhân, dùng cái gì để kháng cự vận mệnh nha.