Công Lược Tình Địch

Chương 5: Tiểu thư nhà giàu công lược cô bé lọ lem (5)

Edit +beta: Ân

~~~~°=~°~~"~

Chương 5:

Đưa Tô Lạc Y an toàn về đến nhà, Nam Cung Ngự nghĩ có thể cùng Tô Lạc Y bồi dưỡng thêm một chút cảm tình, cho dù chỉ là liên hôn vì lợi ích gia tộc, nhưng chủ yếu cơ sở của nó vẫn là cảm tình giữa hai người trong cuộc. Ví như về sau đi học hai người có thể ngồi chung một bàn! Tô Lạc Y vẫn luôn một mình ngồi một bàn. Mỗi khi đi học cũng là cô quấn lấy hắn, đòi ngồi chung với hắn. Nhưng Nam Cung Ngự trước nay đều không đáp ứng. Cô lại khẳng định, chỉ muốn ngồi cùng hắn. Vì vậy vị trí ngồi bên cạnh cô tới giờ vẫn trống.

“ Thử một lần ngồi cạnh cô ấy cũng không sao” Nam Cung Ngự lầm bầm lầu bầu, không nhận thấy được bản thân đã bắt đầu để ý tới Tô Lạc Y.

Tô Lạc Y mặt xám xịt trở về nhà, nghiêm túc ngồi xuống cùng cha mẹ nói chuyện giải trừ hôn ước với Nam Cung gia. Hai người tưởng Tô Lạc Y đang nói đùa. Nghĩ lại mà xem, trước kia Tô Lạc Y thích Nam Cung Ngự đến như thế nào!

“Con thật sự là không thích hắn!” Tô Lạc Y kháng nghị. Tô vụ Tô mẫu nghỉ đến cảnh tượng vừa rồi Nam Cung Ngự đưa con gái mình về nhà, liền ha hả cười, hiểu rõ nói: “Người trẻ tuổi mà, giận dỗi nhau là chuyện thường tình”

Tô Lạc Y hộc máu!

Hệ thống từ đâu chui ra: “Không phải chỉ là một cái hôn ước thôi sao, ngươi không để nó ở trong lòng là được rồi!”

Tô Lạc Y ngán ngẩm thở dài: “Đối với ta không thành vấn đề, nhưng ta sợ nữ chủ sẽ ghen a~ nữ chủ một lần ăn giấm, tin chắc độ hảo cảm sẽ tủ tới tận 18 tầng địa ngục!”

Hệ thống thấy Tô Lạc Y cũng có lí liền trả lời: “ vậy không phải là cách, trước kia Tô Lạc Y đối nam chủ chính là một mảnh thiệt tình.”

“ Đúng rồi, hiện tại độ hảo cảm của nữ chủ đối với ta là bao nhiêu?” Tô Lạc Y cảm thấy khi nãy mình ra mặt giúp đỡ nữ chủ, sẽ thu hoạch không ít hảo cảm đi?

“20.”

“A, không tồi.” Tô Lạc Y vừa lòng cười, sau đó khó hiểu nói: “Trước kia nam chủ cũng không thích Tô Lạc Y, như vì sao lại không muốn giải trừ hôn ước?”

Hệ thống nói: “Ta cũng tò mò, ngươi như vậy mà cũng có người nguyện ý!”

Tô Lạc Y: “Ngươi!.”

Cái hệ thống rác rưởi này.

——

Tiếp theo, “nữ chủ không ngừng vươn lên Lâm Sơ Tuyết” bắt đầu Online.

Tô Lạc Y sáng sớm đã đến trường họ, cô đứng ngoài hành lang cửa lớp hướng mắt ra cổng trường “Lạc Y, cậu ở đây chờ Nam Cung Ngự hả?” Có đồng học đi qua, trêu ghẹo hỏi.

Tô Lạc Y thích Nam Cung Ngự thật ra cũng không phải chuyện gì bí mật.

Đồng thời, cái hôn ước của hai người thì cả trường ai cũng biết a! Lạc Y khụ một tiếng, “Xem như là vậy đi.”

Nàng không phải đang đợi Nam Cung Ngự, mà là chờ Lâm Sơ Tuyết!

Dựa theo cốt truyện, hôm nay là Lâm Sơ Tuyết chuyển trường tới đây, Nam Cung Ngự, Lâm Sơ Tuyết cũng là lần đầu tiên gặp mặt.

Nam Cung Ngự xe đụng vào Lâm Sơ Tuyết, sau đó hai người phát sinh khắc khẩu!

Nói chuyện đơn giản đều là “Có tiền ghê gớm” “Có tiền liền không cần xin lỗi” nào là “Anh đụng vào người còn nói lý sao” cùng với “Là cô hướng xe tôi lao tới” “Cô tưởng có thể thành công khiến tôi chú ý cô chắc!”.

Mà lúc này, Tô Lạc Y ra mặt cười nhạo Lâm Sơ Tuyết, quan hệ hai người nháy mắt mâu thuẫn tới đỉnh điểm.

Tô Lạc Y khinh thường Lâm Sơ Tuyết gia cảnh nghèo hèn không có gì nổi bật, Lâm Sơ Tuyết cảm thấy Tô Lạc Y có tiền không nói lý, Nam Cung Ngự cảm thấy nữ nhân thật sự là sinh vật phiền toái!

……

Đương nhiên, đây là trước kia, hiện tại cô chính xác muốn ăn một cái kem, chờ khi hai người này xuất hiện!

Ngày hôm qua Nam Cung Ngự và Lâm Sơ Tuyết đã gặp mặt, không biết lần này hai người này có thể nhớ ra hay không!

Thế nhưng, vì cái gì Nam Cung Ngự lại đi xe đạp tới?

Hệ thống: “ Có thể là hắn không thích cao ngạo lái con xe Grand Cherokee đắt tiền!”

Tô Lạc Y vừa bước xuống cầu thang vừa hỏi: “ Cái gì mà Grand Che...ro...k gờ ran che róc?”

Hệ thống giải thích nói: “Tối hôm qua không phải hắn dùng Grand Cherokee đưa cô trở về sao?”

Ngày hôm qua Tô Lạc Y luôn nghĩ về việc giải trừ hôn ước, thật đúng là không chú ý.

“Thế nhưng, hắn còn chưa có thành niên đi? Không bằng lái cũng dám lên đường, còn...còn đưa ta về!”

“Cô cũng xuống xe an toàn còn nghĩ tới cái đó làm gì?!”

Kí chủ rác rưởi ngu ngốc.