Louis không để ý đến Server liên tục phát ra các loại hình ảnh động vật thét chói tai.

Hắn vận chuyển trong thế giới với tốc độ cao, giả thiết cốt truyện quen thuộc đã cơ bản chạy xong.

Các loại chủng tộc ngầm vẫn đầy đủ hết, không có một chút vấn đề nào, nhưng mà về các boss cốt truyện, không chỉ riêng tộc Viêm ma đã làm xong bộ tư liệu mà một số boss vừa mới làm còn đang là một lớp màng màu trắng cũng đã có thể chạy nhảy bình thường, bao gồm cả Cẩu đầu nhân trong phó bản “Hắc quặng của Cẩu đầu nhân” được xây dựng cho người chơi cấp trung ở closed beta cũng biết tụ tập lại cùng nhau đánh bài!

Thế giới này, quá là không đúng.

Server căn bản không nhận thức được điều này điên cuồng đến chừng nào.

Nó thật giống như….

giống như thoát ly khỏi phạm vi trình tự, đang dần biến thành một thế giới chân thật.

Nhưng ít ra có một điều Server nói đúng.

Không thể để nhóm lập trình viên phát hiện bất thường, không phải chỉ Server dị thường, mà là toàn bộ thế giới này.

Louis dần dần ngừng lại việc vận hành trình tự điên cuồng, đình chỉ việc kích hoạt toàn bộ bản đồ cùng với NPC nhiệm vụ.

Hắn sửa sang lại một chút đồ vật hiện còn đang trong phạm vi khống chế của hắn, giả thiết hắn có được 109 tòa thành phố ngầm mãn cấp —- những thứ này vốn dĩ đều là vầng sáng cùng mã mosaic, hiện tại đã tự động bổ sung xong, chỉ là giờ còn chưa thể mở ra.

Mặt khác, các NPC về phương diện phát nhiệm vụ vận hành trò chơi, điểm kỹ năng và khen thưởng danh vọng, công năng hình thành hoặc phá bỏ kiến trúc cũng đều nằm trong phạm vi khống chế của hắn.

Chỉ là những NPC hắn mới tạo không có trí năng, mà hiện tại tất cả các NPC trí năng vốn có đều “sống”.

Louis tạm thời không rõ nguyên lý trong này, nhưng trực giác nói cho hắn, nếu như đóng cửa bây giờ thì đối với thế giới mới sinh ra này mà nói, là trí mạng.

Cho nên trong một thời gian rất dài tiếp theo, nên làm thế nào để cho hành động của những NPC chệch đường ray này trở nên bình thường trong mắt lập trình viên, trở thành việc quan trọng nhất.

———————————-

Bùi Y trở về thành phố ngầm của mình, trong lòng còn sợ hãi thở ra một hơi.

Không biết vừa nãy ác ma đỉnh cấp kia làm sao, trong nháy mắt khí thế trở nên thật là đáng sợ, nhưng mặt của hắn thực sự quá đẹp trai a.

“Ai, hôm nào tìm mẹ học bổ túc quy định về các hành vi cơ bản của mị ma đi.” Bùi Y sau khi lẩn trốn khỏi uy áp của ác ma cũng không bị dọa chạy, ngược lại càng thêm cảm thấy hứng thú.

Đối tượng làm vận động hài hòa càng mạnh, nhóm mị ma lại càng nhận được nhiều lợi ích.

Phiếu cơm dài hạn này Bùi Y đã coi trọng!

……

“Keng keng keng”

Ở thành phố ngầm Vĩnh Nguyệt Chi Huy của mình, đội địa tinh đang khí thế hừng hực mà đào quặng.

Bùi Y tuần tra một lượt, tỏ vẻ vô cùng vừa lòng.

Nhưng mà không có nô lệ làm máy đào đất cho y, tốc độ thi công lúc sau nhất định sẽ chậm lại.

Bùi Y nghĩ nghĩ, quyết định ngày mai tiếp tục đi bên cạnh, trao đổi với lĩnh chủ thành phố ngầm bên cạnh một chút, ít nhất để cho một đám nô lệ tiến vào đào xong nền đất cho y.

Nghĩ đến nô lệ, Bùi Y liền nghĩ tới lúc thương nhân nô lệ giải trừ hợp đồng với mình có để lại một hộp nhỏ làm bồi thường.

Bùi Y trở lại đại sảnh thành chủ đơn sơ còn chưa được phá bỏ, lấy ra một cái hộp nhỏ từ bên cạnh rương hành lý.

Y mở hộp ra, bên trong là một cái bản đồ.

Mặt trên viết mấy chữ như bảo tàng của Cẩu đầu nhân.

“Bảo tàng của Cẩu đầu nhân?” Bùi Y có chút muốn cười “Cẩu đầu nhân có thể có bảo tàng gì, chẳng lẽ là ngọn nến luyện kim vĩnh viễn không tắt hoặc là quặng long tinh sao?”

Từ từ, quặng long tinh?

Bùi Y đưa bản đồ đến trước mặt, cẩn thận nghiên cứu một chút, trên bản đồ biểu hiện chính là ở bên cạnh thành phố ngầm Vĩnh Nguyệt Chi Huy, một hang động không tên.

Y lại lấy ra giới thiệu về các giống loài địa phương của thành phố ngầm Vĩnh Nguyệt Chi Huy trước kia, so sánh hai bên xong, trái tim Bùi Y bắt đầu đập “phanh, phanh, phanh” kinh hoàng.

Không sai, chính là nơi này, bảo tàng chó đầu người, quặng long tinh!

Một ngàn năm trước, khi nơi này vẫn còn là một trong những chiến trường chính giữa chủng tộc ngầm với chủng tộc trên mặt đất, có một con rồng đỏ sống ở đây.

Con rồng đỏ này có một yêu thích đặc biệt, đó chính là ra ngoài đánh cướp công chúa, thế cho nên không ngừng có kỵ sĩ nhân loại cùng dũng giả tiến đến lấy công huân — tuy rằng theo nhật ký nhớ lại của rồng đỏ nói, những kỵ sĩ cùng dũng giả tới lấy công huân đóa đa số đều là tới mua nước tương (cách nói thể hiện việc đi ngang qua, không để lại ảnh hưởng gì như một người qua đường vậy), bọn họ mang theo thủy tinh ký ức đến, điên cuồng chụp ảnh ngoài cửa hang một trận rồi sẽ nhanh chóng rời đi.

Rồng đỏ thậm chí còn mở một dịch vụ, gọi là quay video giả, chỉ cần vị kỵ sĩ hoặc dũng giả này mang đủ đồng vàng là có thể nhận được sự phối hợp của rồng đỏ tạo dáng chụp ảnh.

Đây là lý do tại sao rồng đỏ lại ở một nơi cách mặt đất gần như vậy mấy trăm năm, sau đó bởi vì chiêu thức này bị rất nhiều rồng học theo, các chủng tộc trên mặt đất mọc đầy dũng sĩ diệt rồng, quốc vương nhân loại cảm thấy rất nghi hoặc bắt đầu tra rõ, thì rất nhiều Long tộc mới không tình nguyện mà thu tay.

Miễn phí đưa tiền là một chuyện, thật sự muốn động thủ thì lại không thú vị.

Nhân loại yêu thích kéo bè kéo lũ đánh nhau ở trong mắt Long tộc thực sự quá vô sỉ, ta chỉ có một con rồng, mà các ngươi lại muốn mang một đoàn pháp sư cùng mấy đoàn kỵ sĩ, thậm chí còn có đoàn thần quan, quả thực vô cùng bắt nạt rồng.

Nói trở lại long tinh, long tinh là cái gì? Long tinh là một loại quặng đã được rồng thuần chủng ảnh hưởng mà xảy ra biến dị.

Bất kỳ một loại tinh quặng nào phải chịu hơi thở của rồng trong một thời gian dài đều sẽ chuyển biến thành long tinh.

Long tinh cùng với việc vẫn giữ nguyên đặc tính ban đầu của tinh quặng thì sẽ gia tăng thêm một thuộc tính là long uy.

Mà Cẩu đầu nhân, tuy tên gọi của bọn chúng là Cẩu đầu nhân nhưng trên thực tế lại không có quan hệ gì với loại động vật có vú họ chó.

Bọn chúng thuộc về sinh vật hệ rồng, trên làn da cũng che kín vảy, sở dĩ gọi bọn chúng là Cẩu đầu nhân là do chúng có đầu giống chó hơn nữa còn kêu “gâu gâu”.

Đa số Cẩu đầu nhân còn biết một chút long ngữ.

Có lẽ bởi vì là sinh vật thuộc họ rồng, Cẩu đầu nhân sùng kính chủng rồng, long tinh dính một chút hơi thở của rồng đều sẽ trở thành bảo tàng của chúng đúng là có thể xảy ra.

Thương nhân nô lệ có lẽ cũng không suy xét đến việc này, chỉ coi bản đồ này là đồ chơi dỗ dành trẻ con, cứ như vậy đưa nó cho Bùi Y.

Bùi Y có chút vui vẻ, cảm giác này giống như trên trời rơi xuống một cái bánh có nhân, vừa lúc đập vào y.

“Cốc cốc cốc.”

“Bùi Y tiên sinh, hiện giờ ngài có rảnh không?”

Ông chủ đội thi công địa tinh gõ cửa thành chủ, Bùi Y thu thập xong bản đồ, mở cửa cho ông chủ địa tinh: “Có chuyện gì sao?”

Ông chủ địa tinh nói: “Là thế này, ngày mai là có thể khởi công xây dựng tòa thành chủ mới của ngài, hiện tại xin hãy lựa chọn một hình thức mà ngài thích.” Nói xong, ông chủ địa tinh lấy ra một quyển sách tranh thật dày.

Bùi Y nhận sách tranh, còn chưa mở đã hỏi trước: “Ta có thể có một tòa thành chủ giống như thành phố ngầm bên cạnh không?”

Ông chủ đị tinh trừng lớn mắt nhìn y: “Tiên sinh, ngài hãy tỉnh dậy đi, phí xây dựng của tòa thành bên cạnh ít nhất là 300 vạn ma tinh, cái này còn chưa nói đến trang trí bên trên cùng phí phụ ma.”

Bùi Y: “Này, quý như vậy?” Y còn tưởng chỉ là bề ngoài nhìn qua cao lớn một chút, cùng lắm 80 vạn là cùng — điều này ở trong mắt Bùi Y đã là tương đối có tiền rồi, tòa thành chủ trong hai thành phố ngầm của nhà bọn họ cũng là một mức giá như thế này, kết quả giá trị thực tế thế mà vượt qua 300 vạn ma tinh sao?”

Ông chủ địa tinh nhìn Bùi Y bằng một ánh mắt “cậu thật là không biết nhìn hàng”: “Nó sử dụng đá hắc cương làm thành mặt tường, khung đỉnh là lưu li đen, hai loại vật liệu này đều kháng vật lý cùng kháng phép thuật vô cùng mạnh, giá cả đắt đỏ, nền là cái gì tôi cũng không nhìn ra thế nhưng muốn chịu tải một tòa lâu đài lớn như vậy thì phỏng thừng không phải ngạnh cương thì chính là đá ô cách, đương nhiên cũng có thể là huỳnh thạch có khả năng hấp thu nguyên tố ma pháp trong không khí để đạt được tác dụng chịu lực.

Thế nhưng những thứ đó thực sự là quá đắt, bình thường sẽ không có ai dùng nó để làm sàn.”

Bùi Y căn bản không chú ý tới vật liệu xây dựng bên cạnh, cũng không biết những tài liệu mà ông chủ địa tinh cảm thấy quá đắt sẽ không có ma nào dùng để làm sàn, hôm nay y vừa mới đi qua.

Ấn tượng của y với tòa thành phố ngầm cách vách từ một đại sảnh thành chủ to lớn biến thành —– tiền tiền tiền tiền tiền.

Ông chủ địa tinh chỉ chỉ sách tranh trong tay Bùi Y: “Ngài vẫn là nhìn sách tranh rồi chọn một tạo hình ưa thích đi.

Chúng tôi sẽ sử dụng gạch cùng kim loại được khai thác từ trong thành phố của ngài để xây dựng.

Đương nhiên nếu ngài đồng ý bỏ thêm tiền thì nơi này của tôi có một tấn lưu li đen, có thể làm một cái khung đỉnh cho tòa thành chủ của ngài — cái loại hơi mỏng một chút.”

Lưu li đen, Bùi Y có chút động lòng: “Một tấn lưu li đen cần bao nhiều tiền?”

Ông chủ địa tinh nói: “Giá chuẩn là 20 vạn ma tinh.”

Tay Bùi Y run một chút, 20 vạn ma tinh, cái này cũng quá đắt, y thuê đội thi công này mới bỏ bao nhiêu tiền.

“Ông chủ, có thể giảm giá không?” Bùi Y ý đồ lộ ra nụ cười mà nhóm chị gái mị ma quen dùng, nhưng hiển nhiên thuộc tính mị hoặc của y không thể ảnh hưởng đến những chủng tộc dưới lòng đất khác.

Ông chủ địa tinh ngay cả suy nghĩ cũng không cần, chỉ lắc đầu nói: “Giá chuẩn rồi.

Bùi Y tiên sinh, tôi chính là thương nhân giữ chữ tín nhất thành phố ngầm AB, vật liệu xây dựng của tôi tuyệt đối không giả dối, đây chính là tài liệu có tính kháng tuyệt vời, đặc biệt là kháng phép thuật.

Ngài nghĩ lại, thành phố ngầm của ngài gần thế giới mặt đất như vậy, nếu bị thế giới mặt đất xâm lấn, đoàn pháp sư của đối phương làm phép với tòa thành chủ của ngài, mà lúc này, ngài sử dụng lưu li đen làm mái vòm là có thể tranh thủ cho ngài bao nhiêu thời gian chờ đợi trung tâm thành phố ngầm đến cứu viện.

Tài liệu tốt cỡ nào a.”

Bùi Y tưởng tượng, rất có đạo lý.

Vì thế cắn răng tiêu 20 vạn mua một tấn lưu li đen từ trong tay của ông chủ địa tinh.

Sau khi mua được tài liệu, Bùi Y cảm thấy tâm của mình đều nhỏ máu.

Y lật sách tranh, quyết định lựa chọn một tòa thành chủ không làm thất vọng cái giá này.

Sách tranh dày chừng một bàn tay, Bùi Y cứng rắn xem xong hết tất cả.

Cuối cùng dưới ánh mắt kinh ngạc của ông chủ địa tinh, y chọn lựa một tòa thành chủ có mái vòm hình tròn.

Ông chủ địa tinh: “Ngài chắc chắn chứ? Đối với một tòa thành phố ngầm mà nói thì cái mái này có vẻ quá mức đáng yêu.”

Bùi Y: “Tôi chắc chắn.

Tôi tin chắc sẽ có sinh vật dưới lòng đất thích loại phong cách này.” Thực ra là do cả quyển sách này, cái hình này là đắt nhất.

Nếu ông chủ thích, ông chủ địa tinh cũng không nói nhiều làm gì.

Hắn cầm quyển sách đi, nói với Bùi Y: “Vậy hôm nay chúng tôi sẽ phá hủy cái tòa thành chủ này.

Hiện giờ ngài có thể thu thập một ít đồ dùng cá nhân.

Hy vọng ngài đã đặt xong phòng khách sạn, gần đây thành phố ngầm AB có một lễ hội nên các khách sạn cũng không dễ đặt lắm.”

Sau khi ông chủ địa tinh rời khỏi, Bùi Y gãi đầu mình.

Xong rồi, y thật giống như muốn ngủ đầu đường.

Hết chương 6..