Edit: Doll

Buổi tối Trung Khuyển đến đón Trà Xanh luôn cảm thấy Cún Con và Chó Săn luôn nhìn mình đăm đăm, miệng hắn có chút đắng chát, nhưng chỉ cần nhìn lại nhan sắc thịnh thế của Trà Xanh hắn lại cảm thấy mình là người may mắn hạnh phúc nhất trên thế giới.

Trung Khuyển nghĩ: tôi là người duy nhất có thể sống chung với Trà Xanh, không có Trà Xanh không thể cưa đổ, chỉ có chó không đủ nỗ lực!

Trung Khuyển kiêu ngạo mang nữ vương bệ hạ của hắn về, vừa về đến nhà Trung khuyển đã vội vàng mang dép bông giữ ấm đến cho Trà Xanh, nhưng Trà Xanh lại đạp bàn chân trần trắng như tuyết lân sàn nhà, Trung Khuyển cảm giác như hai mắt của mình mọc lên từ trên chân cậu, căn bản không dời được tầm mắt.

"Phiền quá đi! Em đói sắp chết rồi, Trung Khuyển, mau đi nấu ăn cho em!" Trà Xanh đá hắn một cái, Trung khuyển vội vàng ôm lấy chân cậu hôn nhẹ, sau đó lập tức không ngừng vó ngựa mà chạy vào bếp nấu cơm.

Vốn dĩ ban đầu trong nhà có người giúp việc nhưng mà Trà Xanh ghét bỏ bọn họ nấu ăn không ngon, lại lo lắng đồ ăn bên ngoài không hợp vệ sinh nên Trung khuyển thầm học nấu ăn rất lâu, sau khi làm nổ mấy chục cái phòng bếp thì cuối cùng cũng làm ra được những món ăn không khiến công chúa nhỏ nhíu mày.

Hắn chính là con chó duy nhất luôn luôn nỗ lực nhiều nhất làm hài lòng bảo bối đó!!!.