NHìn vẻ mặt còn đầy mộng bức của mọi người. Kinokuni Nene mỉm cười nói:

- Cầm khi vất ta vào đây ta cũng không hiểu gì như các ngươi đó. Hắn cũng bắt ta làm 1 món như vậy và ta cũng bị chửi te tua.Lúc đó ta cũng sốc lắm nhưng dần dần khi làm việc ở đây ta mới biết được lý do. Khách hàng ở đây chủ yếu là dân otaku. Bọn họ ăn đồ ăn liền cùng cơm bình dân quanh năm nên vị giác so với người thường còn kém hơn. Do đó món ngon đến mấy thì với họ cũng thế thôi. Nhưng bọn họ lại có 1 tâm hồn rất nhậy cảm. Món ăn có đặt tình cảm bên trong hay không bọn họ chỉ ăn là biết được. Do đó đây có thể nói là nơi rèn luyện tâm ý tốt nhất vì nếu không thể đặt được tâm ý vào món ăn thì đừng hòng có thể làm thỏa mãn khách hàng của mình. Bọn họ chịu bỏ tiền vào đây là vì tâm ý nên đối với tình cảm trong món ăn thì bọn họ cực kỳ khắt khe. Ta tuần đầu vào đây có thể nói bị đả kích trầm trọng vì không có thể làm thỏa mãn bất cứ người khách nào. Nhưng được các tiền bối đi trước chỉ dậy ta mới ngộ ra được bí quyết. Cố đặt tâm ý sẽ mãi mãi không thành công. Phải để nó thật tự nhiên, phải hóa thân vào nhân vật mới có thể làm ra món có chứa chân chính tâm ý. Đếm lúc đó ta mới có thể bước được 1 chân vào ngưỡng cửa điều khiển tâm ý trong món ăn.

Erina kinh ngạc nói:

- Vây tiền bối chỉ cần 1 tuần để có thể đưa tâm ý vào món ăn sao.

Nene lại lắc đầu:

- Nào có thể dễ dàng như vậy được. Đưa tâm ý vào món ăn rất khó vì cảm xúc của con người rất phức tạp. Nhưng ở đây có thể có 1 cách gián tiếp để đưa tâm ý vào.

Nói rồi chỉ vào 1 cô hầu đang làm 1 món cơm trứng cho 1 đứa trẻ. Chỉ thấy cô vẽ trên đó 1 hình con gấu rất dễ thương bằng sốt cà chua rồi cười tươi rói:

- Chúc quý khách ngon miệng.

Rồi Nene lai chỉ hướng khác. Nơi đang phục vụ 1 khách hàng trông là biết là dân otaku chính hiệu rồi. Chỉ thấy đó cũng món cơm trứng chiên nhưng lần này cô nàng lại đặt tay thành hình trái tim mà nói:

- Ngon miệng nhá. Ngon miệng nhá!11( chỗ này thần chú thì cầu các cao nhân).

Nhìn thấy cảnh này làm chúng nữ cảm thấy hơi ngượng ngùng, Bắt các nàng làm như thế thì chắc xấu hổ chết mất.

Thấy thế Nene là người từng trải tất nhiên là hiểu rồi nói:

- Đây là 2 cách để bù lại việc không thể đặt tâm ý khi nấu nướng. Nếu món ăn của các cô không đạt yêu cầu thì có thể bổ cứu như thế. Rất xấu hổ phải không. NHưng đừng nhìn nó làm như thế trông có vẻ dễ dàng. Chân chính làm được thì không phải ngày 1 ngày 2 đâu. Các cô phải đặt mình thành người mẹ, người yêu để đọc thần chú mới có thể làm được chứ nếu chỉ đọc trong ngượng ngùng thì đừng hòng có thể qua mắt được bọn họ. Nói chung để có thể sống sót ở đây thì khi nấu ăn các cô không còn là chính mình nữa mà phải luôn là 1 người mẹ đang muốn làm 1 món ngon cho con mình, là người thiếu nữ đang cố gắng làm cơm trưa cho người mình yêu.Phải luôn nhớ rằng những người mình đang nấu cho là người yêu, người thân của mình. Ta biết các cô chỉ có 2 tuần nêu các cô chỉ cần có thể làm ra 1 món đầy tâm ý cho người khác là ok rồi. Cố lên.

( Nói đơn giản lại là đến đây để học cách nấu cho người xa lạ những món mà có tâm ý trong đó)

Rồi Nene thân là tiền bối cũng bắt đầu chỉ cho các cô công việc ở đây. 1 số lưu ý khi tiếp khách và 1 số yêu cầu của quán..vv…

Công cuộc trải nghiệm Maid cà phê để tìm cách đưa tâm ý vào món ăn bắt đầu.

……………………

Trong lúc này Cầm cũng đi đến địa điểm tiếp theo là 1 nhà thờ. Vâng chính xác là 1nhà thờ nhưng nó không phải là 1 nhà thở đơn giản mà nơi đây là nơi đào tạo… quản gia. Đúng vậy, nơi mà Cầm đưa chúng nam nhân đến là nơi đào tạo quản gia dưới hình thức là 1 tu viện.

Cầm đứng ngoài nhìn thật lâu thì bước vào. Đi qua 1 cánh cửa ra sau vườn thì thấy đám người Yukihira đã đứng tại đó với 1 bộ đúng chuẩn quản gia.

Thấy Cầm tiến vào thì cả đám lại tiến đến.

Cầm mỉm cười nói:

- Ta biết các ngươi có nhiều thắc mắc. Bây giờ ta đến để giái thích cho các ngươi hiểu đây.

- Ta đưa các cậu đến đây tất nhiên để đào tạo quản gia. Đừng nóng.. cứ nghe hết đã. Yukihira, cha cậu đã từng nói để thành đầu bếp hãy tìm người mà mình muốn nấu cho người đó ăn. Đó cũng 1 cách nhưng bây giờ để các ngươi tìm 1 người yêu thì khó hơn lên trời vì có được 1 người ưng ý không phải cứ tìm đại là được mà cần thời gian để tìm hiểu. Mà chúng ta không có thời gian đó. Nên ta phải chuyển mục tiêu với vấn đề khác. Và người con gái không phải người ta yêu nhưng ta vẫn luôn chăm sóc chăm lo cho người đó chỉ có thể là chủ nhân của mình thôi. Nên ta đưa các câu đến đây để học cách làm quả gia cho chính cống và sẽ đi phục vụ 1 người chủ cho mình. Yêu cầu của ta không cao chỉ cần trong 2 tuần này có thể làm được 1 món ăn mà có tâm ý dành cho chủ của mình là kết thúc đợt tập huấn mỹ mãn. Cố lên, các quý cô đang chờ các ngươi phục vụ.

Cả đám lại ngồi xuống nghiền ngẫm lời mà Cầm nói. Đúng lúc này 1 sơ tiến vào. Đây là người sẽ trực tiếp dậy cho bọn họ thế nào là quản gia.

Cầm cũng không định xen vào mà từ từ rút lui. Hắn đã mở đường rồi còn có thể vượt qua được hay không là do bọn họ. Cầm cũng không muốn can thiệp qua nhiều vào quá trình phát triển cuae những thanh niên này.

Nhìn đồng hồ. 4 h chiều. Cầm hơi cau mày vẫn còn sớm.

Thế là cu cậu đã đi dạo 1 phen ở khu akihabara. Quay lại chút phút giây otaku hiếm hoi a.

7h, hắn đến đón chúng nữ từ quán trở về. Làm sao có thể để mấy cô nàng tự về trong cái thời buổi này được cơ chứ.

Về đến nơi cũng gần 8h. Đám người Yukihira cũng gần như về cùng lúc. Cả đám tắm rửa ăn cơm đến tầm 8 rưỡi là lại vác sách theo Erina học kiến thức Hockaido.

Cứ thế trong 2 tuần này cuộc sống của mọi người lại tạo thành 1 vòng tuần hoàn.

Sáng đi học.

Trưa cùng nhau ăn cơm và lại chia 2 đội đến nơi thực tập. Tất nhiên Cầm có vinh hạnh được hộ tống chúng nữ đến nơi làm rồi.

Xong Cầm lại về ký túc xá bắt đầu khổ luyện đao công. Món sashimi mà hắn làm hồi thực địa nghiêm tập vẫn chưa hòan mĩ và Cầm biết điều đó. Đừng nhìn ngoài mặt hắn không quan tâm nhưng suốt từ đợt đấy đến giờ ngày nào hắn cũng khổ luyện đao công cả. Đến bây giờ nhu đao của hắn đã đạt đến được 1 độ cao mới rồi và 2 loại cường đao và nhu đao đã kết hợp lên được 1 tầm cao mới. Bây giờ không cần nước chấm chỉ riêng sashimi thôi cũng đã gần đến chân chính đặc cấp ẩm thực rồi. Bây giờ có thể nói món đó cách đặc cấp chỉ 1 bước mà chỉ cần đao công của Cầm đột phá thì tầng giấy đó sẽ bị xé tan đi và món này của Cầm sẽ tiến lên 1 tầng cao mới.

Nhưng Cầm cũng biết là đột phá cảnh giới đó không dễ dàng. Chỉ sợ cần hắn đột phá trúc cơ mới có thể đột phá được mảnh giấy mỏng đó. Nhưng hắn vẫn cần chăm chỉ khổ luyện tích lũy lượng và chỉ cần đột phá là sẽ bùng nổ.

Thế nên thời gian này mỗi ngày Cầm đều luyện đao công khoảng 1 đến 2h. Thời gian còn lại thì làm giàu thêm kiến thức của bản thân để có thể ứng biến trong mọi tình huống.

Buổi tối tất nhiên là chuẩn bị bữa tối và lại nhận được vinh dự là bảo kê các cô nàng trở về rồi.

Cứ thế 2 tuần nháy mắt trôi qua. Và ngày cuối cùng của đợt tập huấn và là cuộc kiểm tra cuối cùng đã đến.

…………