Vừa lao qua dãy hành lang, Pie bị một bàn tay kéo lại, kéo vào góc tối. Cô bé đinh ninh có chuyện không hay, đang định quay lại tung cước karate...

-Cậu!......Sao lại ở đây???-Pie trố mắt khi nhìn thấy Huy đứng trước mặt.

-Tôi đã nói là không phục tùng mệnh lệnh!

-Cậu hâm hả? Cậu biết mình đang làm gì không? Chuyện này không đùa được đâu, ông mà biết cậu vừa mới phá hỏng lễ ra mắt là cậu chết chắc!

-Cùng lắm là sẽ không còn cuộc hôn nhân này nữa.

Pie thấy điên đầu khi phải nói chuyện với Huy. Cậu ta cứ điềm tĩnh kiểu như sẽ chẳng có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra.

Bỗng có người đi về phía hai đứa, cung kính cúi chào, nói:

-Ông Takishima tìm hai vị.

Pie nhăn mặt đau khổ, đứng im tại chỗ “chết đến nơi rồi”. Huy nhìn Pie, chẳng biết cô bé bị cái gì nữa.

-Xin hai người nhanh chóng đến thư phòng.-Người đàn ông kiên nhẫn đợi cả hai cất bước.

Pie đành bước đi, từng bước từng bước nặng nề như sắp đi xuống địa ngục.Gương mặt biến đổi có chút khó coi.

Mà đúng là địa ngục thật...

-Ông!-Pie kêu lên khi vừa mở cửa bước vào, cô bé cố tỏ ra vui vẻ.

Lập tức một xấp giấy tờ phi tới chỗ Pie. Pie nhanh chóng hất người né tránh một cách chuyên nghiệp. Rất may Pie thoát nạn. Nhưng...Huy đứng sau cô bé thì lãnh đủ. Xấp giấy đập thẳng vào mặt cậu ta, rơi loạt soạt xuống nền. Pie há to miệng, nhìn Huy vẻ mặt không có giận dữ nhưng luồng khí quanh cậu ta, Pie cảm nhận được. Một luồng khí hắc ám.

Hime đã có mặt trong phòng từ trước. Nhìn cả hai như vậy, chỉ cười phẩy một cái.

Pie đang định quay sang hỏi ông vì sao lại hành động như vậy. Còn chưa để cô bé kịp mở miệng. Một ngôn ngữ khác vang lên.

-Ai cho phép cháu sửa đổi người kết hôn?-giọng ông ôn tồn vang lên.

Hime nghe không hiểu lời ông ý tứ là nói chuyện gì. Chỉ thấy Pie cúi gầm mặt xuống, không dám đối diện với câu hỏi của ông. Huy thì liền quay sang nhìn Pie chằm chằm. Bây giờ cậu ta mới hiểu vì sao lúc nãy nghe tên Takishima Hime chứ không phải là Takishima Hikari, thì ra là do Pie giở trò. Chẳng trách lúc nãy cô bé lo lắng đến vậy. Nguyên lai là biết mình bị bại lộ.

-Cậu là Khang Vĩnh Huy phải không?

Dòng suy nghĩ của Huy bị cắt đứt. Nghe tên mình, Huy nhìn về phía ông Takishima, nhưng chỉ biết đứng như trời trồng. Mặc dù cậu cũng có biết chút về tiếng Nhật.

-Ông đang hỏi anh đó. Không phải không hiểu đó chứ-Hime cất tiếng, gương mặt kiêu ngạo bộc lộ.

-Dạ phải. Cháu là Khang Vĩnh Huy.

-Lúc nãy cậu đã ở đâu?

Huy rơi vào im lặng. Chẳng lẽ nói vì không muốn sự sắp xếp này nên không ra mặt, trong tình hình này chắc chắn là không ổn. Lửa đã bị Pie thổi to, giờ Huy còn đổ thêm dầu chắc chắn sẽ có cháy lớn.

-Cậu ta bận đi vệ sinh-Pie cất tiếng phá vỡ không gian yên tĩnh.

Mọi người ngạc nhiên hướng ánh mắt về phía cô bé.

-Lúc nãy cháu thấy cậu ta từ nhà vệ sinh bước ra. Chắc vì vậy mà không cùng lên ra mắt với mọi người được. Cháu nghĩ chuyện này ngoài ý muốn nên ông cũng nên bỏ qua cho cậu ta.

Ông im lặng một hồi. Cơ mặt dần dần dãn ra.

Cái lý do “hay ho” Pie nghĩ ra vừa cứu Huy một màn thua trong thấy. Cô bé xem ra vẻ mặt rất đắc ý. Lần đầu tiên Huy bại trận dưới tay cô bé.

-Ta còn chưa tính xong chuyện với cháu.

Pie lạnh người, một đợt da gà nổi lên, cả thân người liền hóa đá, im lặng chờ chính mình bị phán xét.

-Tại sao cháu lại gạt tên mình ra và thay Hime vào?

Hime tâm tình biến đổi. Bây giờ cô bé mới biết lúc trước có chỉ định Pie là người sẽ kết hôn. Và Pie đã biết trước chuyện này, nên tự mình đi sửa tên. Ngay cả Hime có nhiều tay mắt thân cận bên ông như vậy, còn không biết bí mật này, cớ sao Pie lại biết? Hime suy đoán, chính mình từ khi có Pie xuất hiện đã không còn được tin tưởng như trước. Chuyện hệ trọng như vậy cũng chỉ thông báo cho mỗi Pie. Vẻ mặt Hime làm ra vẻ không có gì nhưng trong lòng đang nhóm lên ngọn lửa của sự ghen tị.

-Trả lời ta-Giong ông lại vang lên, âm lượng to hơn hẳn.

-Là...là vì cháu đã có bạn trai nên không thể chấp nhận hôn sự này được. Vì không gặp ông để nói rõ trước nên cháu đã tự ý đột nhập hệ thống để sửa tên.

-Hoang đường! Nghĩ có thể gạt ta bằng cái lý do đó sao? Ta đã cho người điều tra và biết mối quan hệ của mấy đứa. Cả hai đứa đều chưa từng có bạn trai.

Pie há hốc miệng, không ngờ ông có thể lợi hại đến như vậy. Cho người bí mật điều tra từ trước. Cho nên dù có tìm đủ mọi lý do cũng sẽ bị phát hiện. Nhưng nếu nói thật là mình không muốn tuân theo sự sắp xếp này, liệu có yên ổn không?

-Sao không phải là cháu? Sao ông không chọn cháu?-Hime sau một thời gian im lặng cũng đã lên tiếng.

Ông không trả lời, cũng không nhìn Hime. Ông bước tới trước cửa sổ, thở một hơi ngắn, âm trầm cất giọng.

-Vì Vĩnh Huy đã chọn Hikari.

Ngay khi vừa nghe xong, Hime quay sang nhìn Huy, Pie cũng có hành động tương tự. Huy thì ngạc nhiên ngước nhìn ông. Cậu ta chọn Pie? Chính cậu ta cũng không hề biết? Mới nhận thông báo mấy hôm trước, còn chưa kịp biết chuyện gì thì rõ ràng thấy tên Takishima Hikari, còn nói là cô gái đó hiện là tiểu thư của tập đoàn Trường Thịnh. Mơ hồ tìm Pie hỏi, thì mới xác thực chính cô bé là Hikari. Cậu chọn Pie lúc nào? Rõ ràng đây là sắp xếp từ trước.

-Chuyện hôn nhân này ta đã tính. Người cũng đã chọn trước từ rất lâu. Cho nên khi thông báo với Khang Vĩnh (ba Huy) ta đã đề nghị cho Huy học cùng trường với một trong hai đứa, để làm quen trước. Và cậu ta đã chọn trường của Hikari.

Huy sực nhớ ra. Vào đầu năm học này, ba cậu đã ép cậu phải đi học trở lại, còn buộc chọn một trong hai ngôi trường được đưa ra. Vì nghĩ mình quen học trường bình thường hơn trường quốc tế, nên không do dự đăng kí hồ sơ. Không ngờ chuyện chọn trường này cũng là một kế hoạch từ trước.

Trong đầu Pie cũng bắt đầu có những ý nghĩ tương tự. Cô bé không ngờ cuộc gặp gỡ này hoàn toàn không phải vô tình mà là cố ý. Ngay từ đầu cả hai đã bị đưa vào vòng tròn để người lớn điều khiển.

-Lúc nãy đã thông cáo với mọi người là Hime sẽ đính hôn với Vĩnh Huy. Không thể cứ sửa đi sửa lại-Ông lại cất giọng.

Nghe được lời đó, Pie thấy lòng vui lạ. Nghĩ đã thoát được vụ hôn ước này. Cô bé tươi cười nói chen vào.

-Vậy thì cứ giữ nguyên đi ạ.

-Không được!-Ông nói lớn-Chuyện ta đã định sao có thể vì cháu tự tiện sửa đổi mà làm theo. Ta vẫn sẽ giữ thông cáo đó, nhưng bên trong chính cháu là người phải đính hôn.

-Ông...-Pie kéo dài giọng, tính dở chiêu năn nỉ.

-Ta đã quyết, không thay đổi nữa.

Mặt Pie xìu xuống, cô bé thở dài, nhìn Huy rồi lại nhìn Hime, thấy hai người đó không có chút phản ứng nào, cứ như đã đồng ý với quyết định này. Từ nãy giờ chỉ mỗi Pie ý kiến, trong khi chuyện này là chuyện của cả ba.

Một lúc sau, cả ba ra khỏi thư phòng. Huy nhanh chóng bước đi trước, khuất bóng. Hime cao ngạo nhẹ nhàng từng bước đi, dáng uyển chuyển không có vội.

-Hime! Sao lúc ở trong không ý kiến gì thế hả? Có thêm cô biết đâu ông sẽ thay đổi ý định.

Hime dừng bước, ánh mắt kiêu ngạo nhìn Pie.

-Còn không hiểu sao?-Hime cao giọng-Khi một thông cáo quan trọng được đưa ra thì khả năng thu hồi là rất thấp. Nếu không muốn bị mất mặt thì tốt nhất vẫn là giữ nguyên như vậy.

-Nhưng vừa nãy ông đã nói đó là bên ngoài, còn bên trong thì khác.

Hime cười phẩy một cái.

-Đương nhiên ông làm sao chấp nhận bị bại dưới tay chị. Ông chỉ là chống chế để không bị mất mặt. Thực chất thì người đính hôn chắc chắn sẽ thay đổi. Người đó sẽ là tôi.

Nói rồi, Hime giẫm gót giày cất bước.

Gương mặt Pie lại hiện lên điệu bộ dạng cau mày, bĩu môi.

...........................

“-Sao bắt tôi đi học lại?

-Mày không cần biết lý do. Cứ làm theo là được. Còn đây là hai trường, mày tùy ý chọn. Yên tâm, tao sẽ sắp xếp để mày đến trường như học sinh khác. Mày chỉ cần đến đó mỗi ngày như từng đi học trước đây.

-Lý do gì mà tôi không thể biết?

-Mày sẽ được biết, nhưng không phải là bây giờ”

-Vĩnh Huy!

Tiếng Pie cất lên làm mạch hồi ức của Huy cắt xuống. Cậu ta quay lại nhìn, thấy Pie đang đứng phía sau nhìn mình. Quá ba giây, Pie mới cất bước đi tới. Huy nhìn Pie bước tới gần, nghĩ tới chuyện vừa nãy, nhẫn không được phát ra một câu.

-Đồ hèn!

Bước chân Pie khự lại, cô bé mắt tròn xoe nhìn Huy.

-Tôi còn tưởng cô chống đối cuộc hôn nhân này bằng cách nào. Hóa ra cô chỉ nghĩ cách cứu chính mình-Huy phát ra thanh âm lãnh đạm, lạnh đến xương sống.

-Tôi..

Pie mấp môi, trong đầu suy nghĩ sẽ giải thích việc mình rút lui, đó là vì không nghĩ ra được cách xóa sổ cuộc hôn nhân này. Suy nghĩ cả đêm qua, thấy cách sửa tên là hay nhất. Dù không có cô bé thì cũng có Hime, hai người chẳng khác gì nhau. Hime lại muốn cuộc hôn nhân này, xem như có thể thay đổi đi. Còn Huy, muốn cứu cậu ta đúng là vô phương. Pie nuốt xuống cổ họng những suy nghĩ của mình, cô bé nghĩ mình không việc gì phải tốn nước bọt giải thích. Muốn đối nhau như kẻ thù thì Pie sẽ cho cậu ta thấy như thế nào là đối đãi.

-Việc gì tôi phải cứu cậu?-Pie nghênh mặt-Chẳng phải cậu nói “Không thể chấp nhận một đứa con gái hung dữ, lười biếng, ngốc nghếch sau này làm vợ mình được”. Nên tôi nghĩ cậu chỉ là không muốn tôi trở thành hôn thê. Còn hôn nhân này cậu không phản đối?

-Cô...

Bỗng, ngay lúc đó, bên trong vang lên giọng của MC:

-Tiểu thư Hime sẽ góp vui cho buổi tiệc bằng một bản Piano. Xin mời quý vị cùng thưởng thức.

Tiếng vỗ tay vang lên. Ngay sau đó, không gian im lặng phủ xuống, cùng ánh đèn mờ nhạt. Ánh sáng chiếu xuống chỗ Hime cùng chiếc đàn Piano bảo bối của cô bé. Hime đặt những ngón tay thon dài của mình xuống phím đàn. Tiếng đàn vang lên, thanh trong giữa màn đêm, nhẹ nhàng mà du dưa. Khiến tất cả mọi người tập trung ngắm nhìn, khẽ đung đưa theo tiếng nhạc.

Pie cũng bị cuốn theo những giai điệu. Lần đầu tiên Pie nhìn thấy Hime chơi piano. Thành thục điêu luyện, không thừa động tác nào. Pie nhìn Hime không khỏi ngưỡng mộ cùng thích thú. Chợt nhớ Huy đang đứng bên cạnh, cô bé quay đầu nhìn sang xem phản ứng của cậu ta. Huy cũng như mọi người, đang chăm chú nhìn Hime chơi đàn. Gương mặt vẫn ảm đạm không chút cảm xúc, nhưng cơn giận vừa nãy đã không thấy nữa. Pie nghĩ thầm “cậu ta nhìn không chớp mắt vậy là ý gì? Không phải là thích Hime rồi chứ”. Môi Pie thoáng vẽ lên một nụ cười đắc ý.

-Cậu nên biết ơn tôi vì đã đổi cho cậu một vị hôn thê hiền lành, chăm chỉ và thông minh như Hime. Thế nào, Hime có phải là mẫu người mà cậu thích hay không?

Lập tức, Huy không quay đầu, liếc nhìn Pie. Làm Pie được một phen giật mình, theo phản xạ lùi một bước. Huy thu hồi ánh mắt, lại nhìn về phía Hime. Lạnh nhạt từng lời phát ra:

-Đúng là Hime rất toàn diện. Thông minh, xinh xắn, dịu dàng, ăn nói nhỏ nhẹ. Mẫu con gái nhiều người theo đuổi.

Pie chăm chú nghe Huy nói, tập trung đến độ không còn nghe thấy tiếng đàn nữa.

-Nhưng đùa với kiểu thiên sứ như cô ta, tôi thật không dám -Dứt lời, Huy bước nhanh xuống nhà, rời khỏi buổi tiệc.

Pie mím môi, từ trên lầu nhìn Huy bước ra cửa lớn, lên xe và phóng ra khỏi khuôn viên của biệt thự. Bản nhạc cũng vừa kết thúc, Hime rời ghế, cúi chào mọi người, trên môi cô bé còn mỉm cười rạng rỡ dưới ánh đèn, mọi người đồng loạt vỗ tay tán thưởng. Pie dựa người vào thành lang can. Một mình đứng trong bóng tối nhìn xuống, mặc cho gió đêm đập vào mặt, lạnh buốt.