Mùng tám tháng tư là sinh thần của Lý Long Triệt. Đã xui xẻo đồng ý chuyện giúp hắn tiếp đón nữ quyến nên ngày mùng bảy Lung Nguyệt vào Bình Thân Vương phủ ở. Trước khi ra khỏi cung nàng đặc biệt chạy tới Lạc Hà hiên của Bát tỷ tỷ Hóa Diên dặn nàng ấy là ngày mai phải trang điểm thật xin đẹp rồi mới được đi dự tiệc.

Bây giờ Hóa Diên trải qua rèn luyện mấy năm trong cung, nhìn đã quen mọi thứ, sớm đã không còn sự hồn nhiên của tiểu nữ hài mười hai tuổi. Lại thêm Lung Nguyệt thường xuyên lôi kéo nàng ấy đến Hoàng Giác tự cùng bàn luận mỹ thực trên trời dưới đất của Tuệ Viễn đại sư. Cho nên trong lòng cũng đã thông suốt hơn rất nhiều, không còn cúi đầu e lệ, cũng không còn để ý đến cái nhìn của người khác nữa.

Nhưng cũng có một điểm không tốt, đó là tính tình của Hóa Diên vốn nhã nhặn lịch sự nay càng trở nên lạnh nhạt, không thích kết bạn với người khác. Hoàng cung to như vậy, người có thể khiến nàng đấy nhớ ở trong lòng cũng chỉ có một mình Lung Nguyệt mà thôi.

Mới đầu Lung Nguyệt thấy Hóa Diên có thể bình tĩnh xử sự với người khác thì cũng thầm vui mừng trong lòng. Nhưng sau một thời gian dài lại phát hiện tính tình của nàng càng ngày càng lạnh nhạt, sợ nàng ấy còn nhỏ tuổi mà đã mang hơi thở của người chết, nên đi đâu cũng lôi kéo nàng ấy theo.

Mặc dù Hóa Diên không thích đi, nhưng cũng tùy ý để Lung Nguyệt làm ầm ĩ. Nói đến, ngày thường mọi người đều thấy là Lung Nguyệt chiếu cố Hóa Diên, nhưng không phải bản thân Hóa Diên cũng âm thầm dung túng cho Lung Nguyệt sao. Bên trong Hoàng cung phụ thân không thương, mẫu thân không yêu này, cái mà nàng ấy có thể sử dụng chỉ là tình cảm thật lòng của bản thân. Trái tim của nàng ấy mở ra rồi, mở to ở trước mặt Lung Nguyệt, hoàn toàn không giữ lại cho mình chút nào.

Mấy hôm trước Lung Nguyệt đã sớm chuẩn bị xong y phục, đồ trang sức. Sau đó lệnh cho Địch Thúy và Tiển Bích phân phó rõ ràng cho cung nhân của Hóa Diên. Sợ Hóa Diên bằng mặt không bằng lòng, ngày mai không đi nên nàng tự mình đến chỗ phụ thân lấy một đôi kiếm Tây Dương giao cho Hóa Diên, nói: "Trong tráp này là món quà mà ma đầu Triệt Nhi tâm tâm niện niệm, hôm nay muội phải qua phủ trước, nếu bị hắn nhìn thấy thì ngày mai lại không thể đưa cho hắn được, vả lại muội cũng muốn trêu hắn một chút. Mong Bát tỷ tỷ bảo quản giúp muôi, ngày mai thọ yến lại đưa cho hắn."

Hóa Diên thấy Lung Nguyệt đang chớp chớp đôi mắt long lanh nhìn mình, cười mắng nàng: "Ở nơi này của ta mà muội còn phải tính toán à, không phải muội muội sợ ngày mai ta không đi sao, còn tìm điểm quan trọng đến quản thúc ta. Chuyện ta đã hứa với muội có bao giờ thay đổi chưa?"

Lung Nguyệt nhảy nhảy mũi, cười gian tà, hình ảnh này không còn là dáng vẻ đoan trang uy nghiêm trong mắt người khác nữa, mà chỉ là dáng vẻ của tiểu cô nương thôi. "Tỷ tỷ nói như vậy thì muội muội yên tâm rồi."

Sau đó nhận hai hà bao từ trong tay của Hoán Ngọc, nói: "Đây là đồ chơi nhỏ mà Giang Nam mới đưa tới, bây giờ bọn họ ngày càng dụng tâm, không còn chỉ là dáng vẻ của tiểu trư, mà cũng thêm quả đào, quả lựu, còn có hoa hồng. Muội muội thấy đẹp mắt, lấy ra một ít đưa tỷ tỷ thưởng thức."

Vừa nói, Lung Nguyệt vừa đổ một đống đồ chơi bằng kim ngân to cỡ một ngón tay cái từ trong hà bao ra: "Tỷ xem mấy cái này giống y như thật? Muội thích nhất là quả nho này, ngay cả dây mây cũng có."

Hóa Diên chỉ nhìn gương mặt tinh xảo của Lung Nguyệt, trong mắt thoáng hiện vài giọt nước, nói: "Sau này đừng đưa những thứ này nữa, lại hao tổn tinh thần. Ta biết muội sợ trong tay ta không có, lấy ra để cho ta dùng làm phần thưởng. Ta biết muội thật tâm đối với ta, cần gì phải tiếp tục để ý đến mặt mũi của ta nữa!"

Lung Nguyệt khẽ cong khóe môi: "Chỉ cần tỷ tỷ hiểu là được rồi!"

Hóa Diên lấy một khung thêu hoa từ trong rổ châm tuyến của mình ra, trên tấm lụa mỏng màu đỏ bạc có những đường thêu vô cùng tinh xảo, là một bức thêu mèo con bắt bướm chưa hoàn thành.

"A! Là cách thêu hai mặt! Nữ công của tỷ tỷ ngày càng lợi hại, hình thêu này thực sự rất giống thật. A? Sao mèo con này giống như hổ phách của muội vậy?"

"Còn không phải là thêu mèo nhỏ hổ phách trong tay áo của muội sao, trời sắp vào hạ rồi, muội cũng hiểu được là ta không có gì đưa cho muội, cho nên thêu một cái quạt tròn, dù sao cũng là tâm ý của ta, suy cho cùng cũng không thể bị nói là chỉ nhận mà không có báo đáp đúng không?"

Lung Nguyệt chỉ nhìn Hóa Diên cười, cũng không nói gì thêm. Bây giờ nàng cũng coi như là 'Cầu người thân' có tình cảm thật lòng giữa tỷ muội.

Tạm biệt Hóa Diên xong, Lung Nguyệt lại tiếp tục qua chỗ của Thái hậu và Cẩn Hoàng hậu, nàng không dùng nghi thức loan giá của công chúa, chỉ dẫn theo bốn đại nha hoàn, mặc y phục thường ngày lên xe ngựa, cùng mười hai Kim Ngô Vệ mặc thường phục bảo vệ đến Bình thân Vương phủ. Gặp Bình Vương phi, nghe bà giải thích chỗ sắp xếp tịch yến, gặp ma ma quản sự, tỳ nữ hầu hạ nữ quyến ngày mai.

Buổi chiều, sau khi dùng cơm xong, Bình Vương gia liền bị Vương phi đẩy đến thư phòng nghỉ ngơi, còn bà thì ôm Lung Nguyệt nói: "Hôm nay ta muốn ôm khuê nữ ngủ!"

Bình Vương gia nhìn Vương phi, rồi lại nhìn Lung Nguyệt, không còn cách nào khác.

Xoay người trừng mắt xách Lý Long Triệt ra ngoài, chỉ nói: "Kiểm tra bài tập của con!"

Lý Long Triệt thầm kêy khổ, phụ vương của hắn lại coi hắn là quả hồng mềm dễ nhéo rồi.

***

Sang ngày hôm sau, mùng tám tháng tư.

Sau khi Lung Nguyệt theo Hoàng thẩm nghe người làm báo cáo chuẩn bị tịch yến xong thì lại lệnh cho ma ma quản sự theo nàng đi kiểm tra lại hoa viên được chuẩn bị để các cô nương chơi đùa một lần, thấy không có cạm bẫy gì liền bỏ qua, sau đó lệnh cho ma ma nếu sau khi khai yến có chuyện gì thì có thể nói lại với bốn đại nha hoàn bên cạnh nàng.

Lại nói đến sinh thần của Lý Long Triệt cũng thật khéo, cùng một ngày với ngày sinh của Phật Thích Ca Mâu Ni. Buổi sáng các phu nhân không đi tự miếu thì cũng ở nhà thắp cho phụ mẫu ba nén nhang, đọc kinh chúc tụng, cầu nguyện một chút. Vì thế bữa thọ yến này liền tổ chức vào buổi chiều.

Sau khi dùng bữa trưa xong, sau khi nghỉ trưa thì các phu nhân của gia đình cao quý dẫn theo cô nương nha mình liên tục đến phủ.

Các cô nương đi qua hành lễ với Bình Vương phi, thấy Lung Nguyệt làm chủ nhà tiếp đón nữ quyến thì có chút ngạc nhiên. Vốn cho sẽ là chất nữ nhà mẹ đẻ của Bình Vương phi, ngàn vạn lần không ngờ là vị Phật lớn này.

Lung Nguyệt cũng nhìn ra được nhóm quý nữ không được tự nhiên, chỉ cười nói: "Hôm nay người tới là khách, chỉ cần xem ta là chủ nhà thôi, không cần nghi thức gì khác."

Nhóm quý nữ đều biết, Lung Nguyệt là người rộng lượng, nhất ngôn cửu đỉnh. Hôm nay nàng đã nói là không cần tuân theo nghi lễ của Hoàng gia, chỉ có chủ khách thì sẽ không so đo với các nàng, trong lòng liền bình tĩnh, cũng tự tại hơn nhiều.

Lung Nguyệt lệnh cho bốn người Hoán Ngọc sai nhóm tỳ nữ dẫn nhóm quý nữ vào hoa viên trước, dâng trà bánh. Thỉnh thoảng tán gẫu với các nàng thêm mấy câu.

Không lâu sau, Lung Nguyệt thấy tỳ nữ dẫn vài bóng dáng lả lướt vòng qua khóm cây hải đường ở phía Tây phủ đi về phía nàng, nên đứng dậy đón, còn chưa đợi phụ nhân trẻ tuổi xinh đẹp dẫn đầu hành lễ đã đưa tay ra đỡ, nói: "Biểu tỷ không cần giữ lễ tiết, hôm nay muội muội là chủ nhà."

Phụ nhân trẻ tuổi xinh đẹp cười với Lung Nguyệt, mặt mày có ba phần tương tự. Người này chính là đích trưởng nữ của Minh Lý, Đại biểu tỷ Minh Nhàn của Lung Nguyệt.

"Nếu vậy thì ta liền giao tiểu cô của ta cho muội." Minh Nhàn xoay người kéo tiểu cô nương mười ba mười bốn tuổi mặc váy yên vân hồ điệp màu xanh nhạt ở bên cạnh qua: "Đây là tiểu nữ nhi của đường thúc bên nhà chồng của tỷ, Diêu Nhụy. Con bé luôn đi theo phụ mẫu nhậm chức ở xa, mấy ngày trước đường thúc hồi kinh báo cáo công tác mới cùng về, hôm nay tỷ dẫn con bé đến đây để thoải mái hơn một chút. Muội cần phải tiếp đãi giúp tỷ nhé."

Lung Nguyệt khẽ gật đầu với tiểu cô nương đang thi lễ với nàng.

"Nghe biểu tỷ nói kìa, sợ muội không tiếp đãi được sao? Giao cho muội thì tỷ tỷ yên tâm đi!" Lung Nguyệt vừa nói vừa đánh giá, chỉ thấy cô nương này mi thanh mục tú, có hương vị dịu hàng của nữ tử vùng sông nước Giang Nam, mặt mày lại lộ ra vẻ dẻo dai. Nhìn đã biết là người trong lòng có tính toán từ trước.

"Cái này..." Mình Nhan còn muốn tán gẫu thêm vài câu với Lung Nguyệt thì lại nghe có tỳ nữ thông báo: Có Công chúa loan giá tới!