Chap 34:
Papa nó đánh tan sự im lặng đó, hơi ngập ngừng nói với nó: - Papa có chuyện muốn nói với con… Chuyện 7 năm trước… Nó cắt ngang lời ông: - Con ko muốn nghe! - Cô hãy cho họ cơ hội đi! Bảo Nhi!_ hắn nắm tay nó, khuyên bảo (cha này lợi dụng) - Nhưng… Im lặng. - Được rồi! Papa và hai nói đi!_ nó thở dài, hạ giọng nói. - Cảm ơn con… ~quá khứ~ - Ông mau chọn đi! Một là con gái ông, hai là cái gia tài nhà ông!_ một người đàn ông vẻ bặm trợn nói, đập rầm vào bàn. - Ông đừng lấy con gái ra uy hiếp tôi! Nó ko thể bị ông bắt được! Vệ sĩ của tôi sẽ bảo vệ con tôi!_ người đàn ông có khuôn mặt trái hẳn với người đàn ông kia, tức giận nói. - Hahaha! Mấy tên vệ sĩ ranh con đó mà làm nổi trò trống gì!_ tên đàn ông bặm trợn nói, cười ha hả. - Ông… - Haha! Đừng nghĩ cho nó đi nước ngoài, tôi sẽ cho nổ bom cái máy bay đó đấy! - Tại sao ông lại hại con bé chứ? Nó mới 10 tuổi thôi mà! - Đó là tại ông! Tại ông hại Yến Yến (mama nó) phải chết! Tại sao… Tại sao cô ấy lại yêu ông chứ! Sao cô ấy ko chọn tôi?_ tên đàn ông bặm trợn đau khổ nói, khoé mắt chảy ra một giọt nước mắt. - Con bé… Rất giống cô ấy… Nên anh muốn nó phải ko? Hả?!?_ người đàn ông mặt hiền hậu bây giờ mắt long sòng sọc, mặt đỏ rực. - Haha! Phải! Tôi sẽ giết nó! Ông sẽ ko gặp lại hình ảnh cô ấy trong bất cứ người nào nữa! Anh ko được mà tôi cũng ko! - KHÔNG ĐƯỢC!!! - Haha, cứ suy nghĩ đi! Chọn đúng đừng để hối hận! Hahahaha! - KHỐN KIẾP!!! Mọi chuyện vừa nói lọt hết vào tai một đứa trẻ… Đó chính là anh nó…