A a a a a a, chịu không nổi, vừa mới bước vào lớp học lại thấy trên chỗ ngồi của mình bị vứt đầy thư tình, Anh Nhi lại một lần nữa sụp đổ, từ ngày tìm Minh Khải nhờ giúp đỡ trở về, sau khi hắn tuyên bố với mọi người mình chính là em gái hắn, tai họa đã tới rồi, liên tiếp mỗi ngày đều có thể thu được vô số thư tình, có cái là gửi cho cô, có cái là nhờ cô đưa cho Minh Khải.

Chứng minh thân phận rõ ràng, vốn nghĩ là chuyện tốt cơ, ai biết là những nam sinh thích mình trước đây tưởng mình là bạn gái Minh Khải nên không dám theo đuổi, hiện tại biết mình độc thân, cho nên thư tình cũng cuồn cuộn không ngừng đưa đến.

Vốn đang nghĩ có người đưa đồ ăn vặt gì gì đó cho hắn, mình sẽ chiếm lấy một chút, suy nghĩ lại mới thấy con gái chẳng tặng đồ ăn vặt cho con trai bao giờ, liền cảm thấy chính mình bị lừa, chẳng trách ngày đó Minh Khải lại nói chuyện tốt như vậy, thì ra là đã sớm dự đoán được kết quả rồi. Nhưng mà tại sao cũng không có người tặng đồ ăn vặt cho cô chứ, chẳng nhẽ những nam sinh này không hiểu được điều đó? Aizzz thật không hiểu nổi.

Cầm một tập thư tình, Anh Nhi vừa đi vừa nói thầm, đến chỗ quẹo thì đâm vào một người, thư tình trong tay rơi xuống đất, tâm trạng vốn không tốt, cô đang định mắng chửi người, vừa ngẩng đầu lên liền thấy một anh đẹp trai phong độ, mặc áo sơ mi trắng, dáng người cao gầy nhưng vẫn toát ra vẻ mạnh mẽ, những lời muốn mắng chửi của cô đều nghẹn trở về bụng.

"Cô bé, thật xin lỗi a, không có thấy cô ~" Lí Hạo Hiên đang nghĩ ngợi, không phát hiện Anh Nhi vừa mới quẹo vào, nhìn cô gái trước mặt, làn da trắng mịn, đôi mắt thật to, cái mũi thanh tú, cái miệng nhỏ nhắn mềm mại, thật sự rất xinh xắn. Cúi mình xuống nhặt những thứ bị rơi, áy náy nói.

"A, haha, không có gì. . ." Nhìn thấy trai đẹp, suy nghĩ của Anh Nhi lại bắt đầu chập mạch.

"Cô bé, những nữ sinh kia ăn hiếp cô, bắt cô thay bọn họ đưa thư tình sao?" Lí Hạo Hiên bởi vì nhà mình có việc, mãi đến hôm nay mới quay lại trường học, tất nhiên không biết "sự tích lừng lẫy" của Anh Nhi, nhìn một đống thư tình rơi trên mặt đất, tưởng có người bắt nạt cô, bắt cô làm chân sai vặt đi đưa thư tình.

"Ách. . . . Không phải, đây là người khác gửi cho anh trai tôi, nhờ tôi chuyển qua cho anh ấy" Tự động xem nhẹ những bức thư gửi cho chính mình, tất cả đều giao cho Minh Khải, trong tiềm thức không muốn cho anh ta biết mình đang bị người khác theo đuổi.

"Uhm, vậy là tốt rồi, nếu có người bắt nạt cô, có thể tìm tới tôi, tôi là Lí Hạo Hiên, lớp A năm ba." Là Hội phó Hội chủ tịch, Lí Hạo Hiên cũng là nhân vật làm mưa làm gió trong trường, nếu nói Vương Minh Khải là hoàng tử hắc mã, thì Lí Hạo Hiên chính là hoàng tử bạch mã trong lòng các cô gái, một người lạnh lùng phúc hắc, cả người tỏa ra hàn khí, một người là ánh mặt trời ôn nhu, khóe môi luôn nở nụ cười ấm áp lòng người.

"Được, cảm ơn học trưởng, vậy tôi đi trước đây, tạm biệt."

Ngân nga một bài hát nhỏ, tiểu Anh Nhi trong lòng thật vui vẻ, gặp được anh đẹp trai chính là tâm trạng thật thoải mái a~

Tiểu Anh Nhi như đi vào cõi thần tiên bỗng cảm thấy phía sau lạnh cả người, nhìn nhìn xung quanh, không có ai a, chỉ nhìn thấy một chiếc xe màu đen đỗ ở ngoài tòa nhà giảng dạy, trong xe hẳn không có ai, cô nhỏ giọng nói thầm. Vừa mới tính quay lại kí túc xá, chợt nghe thấy âm thanh của tiếng phanh xe, liền thấy chiếc xe đến gần sát mình, làm trái tim nhỏ bé của cô đập bùm bùm, chỉ thiếu chút nữa thôi. . . . chỉ thiếu chút nữa thôi chân cô đã bị xe chẹt tới rồi.

"Lên xe."

Hạ cửa kính xe xuống, Minh Khải lạnh lùng nói, thật ra vừa nãy đã tới rồi, kết quả vừa lúc thấy bộ dạng khua tay múa chân của Anh Nhi khi bị Lí Hạo Hiên mê hoặc, liền nhịn kích động, chờ cô phát tiết hết rồi hắn mới xuất hiện.

"Ách. . . . . Khải ca ca, tui còn tưởng ai cơ, lại lái xe như vậy. . . . . có kỹ thuật, haha. . . Có việc gì sao?" bỏ qua khuôn mặt lạnh lùng của Minh Khải, cô cầm tập thư tình trong tay nhét vào xe qua ô cửa kính.