Không bao lâu sau, Hattori phu nhân đem theo một bàn đồ ăn nhỏ tiến vào. Tất cả đều do bà tự tay làm để thiết đãi con gái nhỏ . Hattori Heizo đã tới cảnh cục cho nên bàn đồ ăn này chỉ có ba người hưởng dụng. Hattori phu nhân vô cùng thích bài trí trong phòng Yue, có thể nói bà cũng là một người vô cùng yêu thích hoa cỏ, cứ nhìn mảnh vườn xanh tươi bao quanh đình viện sẽ rõ.

Bởi vì Yue chưa có trang phục để mặc hằng ngày , Hattori phu nhân cũng không rõ ràng về số đo của cô nên không tự ý chủ trương. Vì vậy, cho tới hiện tại tủ quần áo cả Yue vẫn còn bỏ trống. Ăn xong, Akito lại nhận mệnh làm lái xe đưa hai người đi mua đồ.

là một thành phố vô cùng phồn hoa náo nhiệt nổi tiếng với những trung tâm thương mại hào nhoáng và là địa điểm lý tưởng để mua sắm. Akito theo lời của mẹ mình lái xe tới Tenjinbashi-suji khu mua sắm dài nhất và thẳng nhất của Nhật Bản nổi tiếng với những chuỗi cửa hàng bán mọi thứ mà bạn có thể tưởng tượng ra trên đời này. Tuy không hiểu vì sao mẹ không dẫn Yue tới Umeda khu mua sắm thường xuyên của gia đình nhưng khi nhìn ánh mắt phát sáng của mẹ Anh mới đỡ trán thầm nghĩ : thì ra bấy lâu nay mẹ vốn không thích Trung tâm Umeda. Umeda tuy hiện đại nhưng so với Tenjinbashi-suji thì chung quy lại vẫn thiếu một phần hấp dẫn.

Yue ngồi trên xe lăn được Akito đẩy theo phía sau Hattori phu nhân , cô hết nhìn thứ này tới thứ khác ánh mắt cũng toát lên vẻ yêu thích rõ rệt.

Tenjinbashi-suji tuy đông người nhưng họ không quá khó khăn để xuyên qua đám đông vì đa số người dân ở đây đều vô cùng lịch sự. Yue phải ngồi xe lăn không thể đứng lên đi lại, họ đều nhường đường cho cô , Akito không ngừng cản ơn trên suốt đường đi , cô cảm thấy dường như gương mặt Anh cũng đã đen hơn mọi ngày rồi.

Khi Hattori phu nhân dừng lại trước một cửa hàng trang phục nữ rất lớn, có thể nói nó đã chiếm 1/3 diện tích một khu phố bên trong Tenjinbashi-suji. Bên trong được thiết kế vô cùng tỉ mỉ , trang phục phải nói là loại gì cũng có giá từ bình thường tới xa xỉ. Khi Hattori phu nhân bước vào đột nhiên một bóng người lao ra ôm chầm lấy bà thậm chí ngay cả nhân viên trong cửa hàng cũng há hốc mồm kinh ngạc nhìn một màn này.

"Kikyou Yuu, cậu dọa bọn họ rồi, mau buông tay."

Hattori phu nhân bất đắc dĩ lên tiếng , đồng thời dùng mọi cách gỡ người phụ nữ đang bám trên người mình xuống. Người phụ nữ kia xoay mặt nhìn nhân viên của mình một cái, họ nhất tề cúi đầu ai làm việc nấy tuyệt không ngẩng đầu lên một cái ; sau đó tươi cười đầy mặt nhìn Hattori phu nhân.

" Ai nha ~ ngày hôm nay lại rảnh tới thăm tôi sao Shizuka?"

Hattori phu nhân nguýt bà ta một cái , bĩu môi

" đã 45 tuổi rồi làm ơn đừng giở giọng đó ra Kikyou, cậu làm bọn trẻ sợ đấy."

Cả Yue và Akito đều giật thót khi nhìn người phụ nữ trước mặt. Phải công nhân là sẽ không ai nhận ra bà ta đã 45 tuổi . Gương mặt, kiểu tóc cùng trang phục nhiều lắm cũng chỉ tầm 30 thôi.

" Thế nào? Phu nhân giám đốc sở cảnh sát ghét bỏ tôi sẽ không sống nổi ở này mất. Đột nhiên tìm tôi là có chuyện gì sao?"

Kikyou đột nhiên thay đổi vẻ mặt không còn cợt nhả như trước khiến cho Yue không thể không cảm thán : Quả nhiên là thay đổi vẻ mặt dễ như trở bàn tay. Nhưng nói thế nào thì vẻ mặt nghiêm túc của Kikyou phu nhân vẫn vừa mắt mọi người hơn nhiều.

Hattori phu nhân kéo xe lăn của Yue trước mặt Kikyou cười cười

"Đây là con gái của tớ"

Yue cứng ngắc cúi đầu chào, trong khoảnh khắc ấy cô rõ ràng thấy được đôi mắt của Kikyou phát sáng giống như mắt sói chỉ hận không thể lập tức nhào tới. Mà cảm nhận của cô tuyệt đối không sai. Kikyou từ khi nhìn thấy Yue liền lao tới , mặc kệ Hattori phu nhân , tay không ngừng nhéo nhéo má của Yue khiến gương mặt cô trở nên đỏ ửng.

" A~~ thật đáng yêu~~~~ Shizuka , cậu thật quá đáng. Tại sao lại có đứa con đáng yêu thế này chứ? Không được....tôi cũng muốn~~~~"

Nói rồi , thấu mặt lại gần Yue cọ cọ.

" Thật đáng ghét, làn da tốt quá đi~ xem mái tóc này , thật ghen tị muốn chết. Ngao ngao~~ Shizuka , cô bé sao có thể là con của cậu, rõ ràng gen của nhà Hattori chỉ là một đám mặt đen thôi mà?"

Trán Akito hạ xuống vài ngã tư đường, khoé miệng Yue cũng co giật. Hattori phu nhân thở dài gõ lên vai con trai mình

" kệ cô ta đi, đang lên cơn rồi. Thấy đồ xinh đẹp liền như vậy"

Yue cố thoát khỏi ma trảo của Kikyou phu nhân nhưng không thành đành phải cầu cứu Hattori phu nhân . Tới lúc bấy giờ bà mới hắng giọng khụ một tiếng kéo lại thần trí của bạn thân mình

" Kikyou , tớ muốn mua cho con bé một vài món quần áo."

Vừa dứt lời , Kikyou phu nhân liền buông ra Yue đứng giữa cửa hàng rống lên

" Tạm ngưng buôn bán, đem hết đồ mới nhập ra đây mau."

Đám nhân viên trong cửa hàng lập tức như chim vỡ tổ rời khỏi vị trí không bao lâu sau đã đem trang phục của cả bốn mùa đặt giữa đại sảnh khổng lồ. Hattori phu nhân dường như rất hài lòng với tốc độ này khoan thai ngồi xuống một bên uống trà nhìn chằm chằm Yue bị một đám người như hổ vồ chăm chút đổi y phục . Akito thấy mẹ mình như vậy cũng không có can đảm chui vào giữa đám nữ nhân như lang như sói cứu người đành nhàm chán ngồi một bên. Nhưng Hattori phu nhân và Kikyou phu nhân làm sao có thể buông tha Anh? Thế là một đám nhân viên nam co kéo dụ dỗ Anh tiến về phía trang phục nam. Dưới nụ cười đầy uy hiếp của mẹ , ánh mắt như sói đói vồ mồi của Kikyou phu nhân chỉ chực Anh cự tuyệt là lao về đây và những lời cầu xin của nhân viên cửa hàng Akito cứng ngắc nhận mệnh đi thử đồ. Đồng thời âm thầm thề bản thân nhất định không bao giờ tiến vào cửa hàng điên khùng này lần nào nữa.

Kikyou Yuu là mẹ của Ogasawara Yuu- Phó phòng hình sự sở cảnh sát Osaka. Akito biết rõ điều đó có điều tính cách của bà thì Anh thật sự không dám khen tặng. Anh từng hoài nghi Ogasawara đã lớn lên như thế nào trong tay người mẹ này. Chồng bà là một Yakuza có tiếng trong vùng. Tuy nhiên không có xung đột trên mặt luật pháp, nhóm của ông ta cũng nhiều lần hiệp trợ cảnh sát phá án nên cha Anh có ấn tượng rất tốt với ông ta. Chưa kể tuy là Yakuza nhưng người đàn ông này lại sợ vợ một cách kỳ lạ. Kikyou Yuu có tính cách quái đản ngày hôm nay cũng không có gì kỳ lạ . Ở Osaka này không có một thế lực nào dám động tới bà cho nên bà có thể mặc sức càn rỡ không kiêng nể ai.

Lại nói tới Yue , đùi trái gãy xương còn chưa tháo bột cô không thể đứng dậy vì vậy một đám nhân viên hành động nhanh như quỷ mị thử hết bộ đồ này tới bộ đồ khác cho cô. Kikyou phu nhân đứng ở bên cạnh chỉ huy không ngừng ,thậm chí cả nhân viên trang điểm và nhân viên làm tóc ở tiệm kế bên cũng bị kéo sang .

Làn da của Yue rất trắng cho nên không cần phải đánh phấn quá đậm , chuyên viên trang điểm chỉ tô một lớp son rất nhẹ, đánh lên má một chút phấn hồng thoạt nhìn vô cùng tự nhiên. Lông mi của cô cong và khá dài, đôi mắt to , màu đen của con ngươi như hút hồn người ta vào bóng tối thâm trầm . Đến khi trang điểm xong ngay cả Hattori phu nhân cũng cảm thấy mình như bắt được bảo vật. Yuu Kikyou đấm ngực dậm chân khỏi phải nói bà ta kích động tới nhường nào. Tóc của cô được uốn thành từng lọn , vì đã quăn tự nhiên cho nên không phải dùng bất cứ hoá chất nào lên tóc cô. Hattori phu nhân chỉ muốn mua y phục cho Yue nhưng khi thấy mọi chuyện đi theo chiều hướng này cũng không thể ngăn cản. Đây là niềm hạnh phúc vô cùng khó hiểu của Yuu Kikyou nên và cũng chỉ yên lặng nhìn hai đứa con vẻ mặt đau khổ chờ đợi.

Mãi tới khi phố đã lên đèn , Kikyou phu nhân mới buông tha cho họ. Yue thu hoạch một đống lớn quần áo váy vóc khiến cô thật sư hoài nghi bản thân mình có thể mặc hết chúng hay không. Quá trình chọn đồ cũng thực sự trở thành ác mộng của Yue. Kikyou phu nhân cho cô mặc hết gần trăm bộ y phục chủ yếu là váy vóc . Những bộ bà cho là hợp với cô liền đưa luôn để cô thay và cho nhiếp ảnh gia chụp lại.

Trong quá trình ấy, Kikyou phu nhân cũng phát hiện trên lưng cô có nhiều vết sẹo , đều là do lần bắt cóc hành hạ đó để lại. Sau khi biết chuyện bà cho cất hết y phục hở lưng đi . Đến khi Akito muốn rút thẻ trả tiền cho đống y phục này liền bị bà ấy gạt phắt đi.

" Thù lao tôi đã nhận được rồi"

Hattori phu nhân khăng khăng muốn trả lại bị bà ấy ngăn lại

" cậu thừa biết tính tôi mà Shizuka. Những trang phục kia quý không phải vì giá trị của chúng chứa mấy con số mà là nó có thể khiến cho người mặc trở nên xinh đẹp hay không. Yue thật sự mặc chúng còn đẹp hơn cả những người mẫu mà tớ có đó là thù lao lớn nhất tớ nhận được. Sau này còn phiền cô bé dài dài. Được chứ Shizuka?"

Hattori phu nhân bất đắc dĩ nhìn bà ta . Kikyou biết bà sẽ không nhận những món đồ này bèn tung ra chiêu cuối cùng. Kikyou phu nhân cầm lên máy ảnh cho Hattori phu nhân nhìn. Gần 100 bức ảnh đều là Yue mặc trang phục độc quyền của cửa hàng , thứ này tung ra sẽ làm nữ nhân vùng Kansai bùng nổ. Trang phục tinh mĩ , người mẫu xinh đẹp khiến cho hiệu ứng quảng cáo càng thêm hiệu quả. Nhìn sắc mặt của Hattori phu nhân , Kikyou bí hiểm tươi cười

" Số trang phục đó coi như là thù lao của cô bé đã thay cửa hàng quảng cáo sản phẩm. Cậu không thể từ chối Shizuka. Chẳng lẽ cậu không giúp đỡ bạn thân của cậu hay sao?"

Hattori phu nhân đầu hàng vì từ xưa tới nay bà chẳng thể từ chối những chuyện mà Kikyou nhờ vả. Hơn nữa, biểu tình của Yue qua từng bức ảnh đều có biến hoá. Từ cứng ngắc tới thoải mái tươi cười đủ thấy cô bé cũng khá yêu thích chuyện này . Cô bé vui vẻ bà làm mẹ cũng thật vui vẻ.

Đóng cửa hàng , Yuu Kikyou phu nhân cùng ba người đi ăn tối sau đó chia tay ai về nhà nấy. Trang phục sẽ được chỉnh sửa cho vừa vặn kích cỡ của Yue sau đó trực tiếp đóng gói tới nhà Hattori. Trong khi họ thoải mái ăn uống thì có người lại chẳng hề vui vẻ. Thậm chí là còn vướng vào rắc rối lớn.