Chương 99 “Nếu anh biết điều thì bây giờ quỳ xuống dập đầu nhận Sai.”

“Biết đâu tâm trạng tôi tốt lên, còn có thể cho các người một con đường sống.”

“Tôi ở đây nói rõ cho anh biết, chỉ cần một ngày tôi còn làm Chánh văn phòng của Liên minh ngân hàng tỉnh thành, thì tập đoàn Lăng Tiêu của các người đừng mong sống tiếp!”

Lý Hàng thình lình nói một câu: “Ông tên là Quan Hữu Kỳ đúng không?”

“Đúng, ông đây tên là Quan Hữu Kỳ, tất cả tỉnh thành không ai là không biết đến tên ông!”

Lý Hàng rút điện thoại ra nhấn gọi đi.

Quan Hữu Kỳ dương dương tự đắc nhìn Lý Hàng gọi điện thoại, cười như điên dại.

“Ha ha ha hai Bây giờ anh có gọi điện thoại lên trời cũng không có ai cứu được anh nữa rồi!”

Sau khi điện thoại kết nối, Lý Hàng nhẹ nhàng nói: “William, đã lâu không gặp.”

Quan Hữu Kỳ càng cười điên cuồng hơn: “William? Lại còn là tên người nước ngoài nữa”

“Không tồi, còn quen biết cả người nước ngoài nữa, nhưng thế thì đã sao? Người nước ngoài có thể quản đến tôi sao?”

Người đàn ông được gọi là “William” bên kia đầu dây khi nhận được điện thoại của Lý Hàng tỏ ra vô cùng kích động.

“Trời ạ, Hàng, không ngờ anh sẽ chủ động gọi điện cho.

tôi, đây là ý chỉ mới toanh mà thượng đế cho tôi sao?”

Người đàn ông bên kia đầu dây dùng một giọng điệu kích động nói bằng thứ tiếng Hoa không chuẩn lắm.

“Thượng đế thế nào tôi không biết, nhưng chỗ tôi có một nhiệm vụ cần cậu hoàn thành”

“Anh nói! Chỉ cần là mệnh lệnh của anh!”

“Liên minh ngân hàng chõ tôi có một Chánh văn phòng tên là Quan Hữu Kỳ, sa thải hắn đi, ngoài ra thông báo.

cho tất cả các ngân hàng trên thế giới, vĩnh viên không.

tuyển dụng người này.”

“Không thành vấn đề, chuyện nhỏ như con thỏ!”

Lý Hàng vừa cúp điện thoại.

Lúc này Quan Hữu Kỳ nhìn chằm chằm vào Lý Hàng như: nhìn một tên ngốc.

“Người này có phải đầu óc có vấn đề không?”

“Anh ta thật sự cho räng chỉ một cuộc điện thoại của anh ta thì có thể phế được Chánh văn phòng của chúng †a sao?”

“Lúc này cậu không nghe Chánh văn phòng nói sao? Tên ranh này đầu óc không bình thường.”

“Reng reng reng..”

Trong khi đám đông đang bàn tán xôn xao thì một âm thanh quỷ dị xuất hiện.

Điện thoại của tất cả nhân viên ngân hàng tại đó đều đồng loạt reo lên!

Trong đó cũng bao gồm Cố Hưng Thuận.

Nhưng duy nhất điện thoại của Quan Hữu Kỳ là không có.

động tĩnh gì!

Cố Hưng Thuận kích động vô cùng mở loa ngoài điện thoại.

“Bây giờ Liên minh ngân hàng thông báo khẩn cấp.”

“Vì Chánh văn phòng Quan Hữu Kỳ vi phạm các điều khoản quy định của Liên minh ngân hàng thế giới, lách luật trục lợi cá nhân, đút túi riêng…”

“Bây giờ cách chức Chánh văn phòng Quan Hữu Kỳ”

“Đồng thời thông báo cho tất cả nhân viên Liên minh ngân hàng, từ nay về sau vĩnh viễn không tuyển dụng Quan Hữu Kỳ!”

Im lặng!

Hiện trường im lặng đến đáng sợi Không ai ngờ được räng, người đàn ông bị gọi là thäng ở rể lại thật sự chỉ dùng một cuộc điện thoại mà đã lột được mũ của Chánh văn phòng Liên minh ngân hàng tỉnh của bọn họ!

Cũng trong lúc này, đám bảo vệ đứng một bên vây lấy Lý Hàng và Hứa Mộc Tình, nhanh chóng quay sang bao vây Quan Hữu Kỳ!

“Các người muốn làm cái gì? Các người muốn làm cái gì? Tôi là Quan Hữu Kỹ, tôi là Chánh văn phòng của các người, các người lại dám bắt tôi!”

Một đám bảo vệ trực tiếp giữ chặt lấy Quan Hữu Kỳ, sau đó lôi vào một căn phòng đặc biệt trên lầu nhốt ông ta lại.

Tiếp theo, chờ đợi Quan Hữu Kỳ là sự trừng phạt nghiêm minh của nội bộ Liên minh ngân hàng.

Ngoài ra, còn có mấy chục năm ngồi tù đang chờ đợi ông ta!

Cố Hưng Thuận mời Lý Hàng và Hứa Mộc Tình về văn phòng của mình.

‘Vừa mới ngồi xuống, Cố Hưng Thuận thành khẩn nói với Lý Hàng.

“Lúc đến đây tôi nghe được tin tức gia tộc Hoàng thị vay rất nhiều tiền của Liên minh ngân hàng tỉnh.”

“Số tiền này là để bọn họ dùng cho việc tấn công tập đoàn Lăng Tiêu.”

“Bây giờ tôi lập tức gọi điện thoại cho Liên minh ngân hàng tỉnh, lập tức kêu bọn họ dừng giải ngân cho gia tộc.

Hoàng thị.”

Thế nhưng, Lý Hàng lại thờ ơ nói một câu.

“Để bọn họ tiếp tục vay tiền, hơn nữa bọn họ muốn bao nhiêu cho bọn họ bấy nhiêu”