Editor : Gà

"Không phục cũng phải làm", cánh tay dài của Lăng Bắc Hàn chụp tới, giữ chặt chiếc eo thon nhỏ của cô, kéo cô hướng bên tường đi tới.

"Ông chú già, đồ háo sắc! Buông tôi ra", Úc Tử Duyệt bắt đầu đối với Lăng Bắc Hàn quyền đấm cước đá, cô cũng từng học qua mấy thế quyền đạo, mỗi một cái đánh cũng rất biết dùng sức, cô cảm thấy không thể lại bị anh chiếm tiện nghi lần nữa.

Con cọp không phát uy thì tưởng là mèo bệnh à?

Nhưng là, những cú đánh của cô đối với quân nhân sống trong môi trường rèn luyện lâu ngày thành Tường Đồng Vách Sắt như Lăng Bắc Hàn mà nói, căn bản không cảm thấy bất kỳ đau đớn.

"Đứng ngay ngắn", đặt cô ở cạnh tường, Lăng Bắc Hàn chỉa về phía sống mũi cô, lạnh giọng quát lớn, anh nói xong, sau đó rời đi.

"Lăng Bắc Hàn! Anh tưởng dễ ăn hiếp tôi à? Tôi muốn quyết đấu với anh", Úc Tử Duyệt hướng về phía bóng lưng của Lăng Bắc Hàn hét lớn một tiếng, nắm thật chặt thắt lưng của áo ngủ, đá rơi chiếc dép xuống, sau đó tới tiến lên, đá một chân lên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo ý kiên quyết!

Giống như là cô đang bị anh chiếm tiện nghi, nhìn cô hung dữ như muốn báo thù.

Đáng tiếc, chân của cô còn chưa có đá lên, Lăng Bắc Hàn xoay người một cái, một tay phất lên, bắt được cổ tay của cô, làm cho Úc Tử Duyệt té ngã trên đất.

"Quyết đấu?", anh lạnh lùng nhìn cô không phục trên mặt đất, đột nhiên lại rống to: "Đứng lên".

"Lăng Bắc Hàn, anh có dũng khí thì đứng yên đừng nhúc nhích! Tôi đây là đai đen teakwondo", Úc Tử Duyệt khẽ cắn răng, đứng dậy, trừng mắt nhìn anh, không phục quát.

"Được, tôi không động, chỉ sử dụng một tay thế nào?", nhìn ý chí chiến đấu của cô sục sôi, anh lại đang muốn hoạt động gân cốt, trong lòng cảm thấy rất thú vị, nhưng ngoài miệng vẫn lạnh lùng nói.

"Nếu thua tôi về sau anh phải nghe lời tôi", Úc Tử Duyệt nấm chặt quả đấm, phát ra tiếng kêu "Rắc rắc" thanh thúy, ngẩng cao chiếc cằm nhỏ lên nói.

"Bảo đảm", Lăng Bắc Hàn sảng khoái trả lời.

Thân thể nhỏ bé của Úc Tử Duyệt lui về phía sau góc tường, "Hàaa...", một tiếng tiêu chuẩn quyền đạo hét lớn, chỉ thấy cô nhảy về phía Lăng Bắc Hàn! Hừ! Đừng tưởng rằng anh đi lính có học võ thuật là ngon, anh chấp nhận đứng bất động cho cô đánh rõ là khinh thường địch quá mức, Úc Tử Duyệt tuyệt đối có lòng tin hạ được anh.

Dùng hết sức quăng cú đá xoay rất đẹp mắt, bàn tay Lăng Bắc Hàn vừa đỡ, giữ chặt mắt cá chân của cô lần nữa đem cô quật ngã trên mặt đất, trên sàn có trãi thảm lông cừu thật dầy cho nên anh không sợ làm cô bị thương.

Cô đứng lên tiếp tục xông về phía anh, mắt cá chân lần nữa bị anh chụp lấy, lần này, Lăng Bắc Hàn dùng sức lôi kéo đem cả người cô kéo gần mình, đưa tay giữ chặt cằm của cô nói, "Có phục hay không?"

"Không phục", Úc Tử Duyệt tức giận, há mồm hướng anh táp tới, hận không được cắn rơi đầu mũi của anh, ánh mắt Lăng Bắc Hàn lạnh lùng nhanh tay đẩy ra cô.

"Đồ lão già háo sắc! Tôi đá chết anh", Úc Tử Duyệtvẫn không chịu thua, liên tiếp xuất ra rất nhiều chiêu thức, bị Lăng Bắc Hàn nhất nhất hóa giải toàn bộ, ngược lại mỗi lần cô đều bị anh quật ngã trên mặt đất, làm cho cực kỳ nhếch nhác, áo ngủ rộng giắt trên người, thiếu chút nữa bị tuột ra.

Thấy cô té xuống đất khó khăn bò dậy, trên khuôn mặt nhỏ nhắn rối rắm khổ sở, Lăng Bắc Hàn có chút không đành lòng, "Tôi đã học qua võ thuật, cái người này chỉ mới học được chút ít thì không để người ta vào mắt, ít khoe khoang đi", nhìn cô chằm chằm, anh trầm giọng nói.

Úc Tử Duyệt chặt chẽ cắn môi dưới, vẫn bất mãn nhìn anh chằm chằm, trong lòng tức giận, rồi lại không biết nên đấu với anh như thế nào, trên người còn chua xót đau đớn hơn.

"Thức thời nhanh lên một chút đứng tư thế hành quân, không đứng được một canh giờ, tôi không cần biết em có phải là phụ nữ hay không, phạt theo quân lệnh", Lăng Bắc Hàn lại nhìn người trước mắt, lạnh lùng nói.

"Anh dùng bạo lực gia đình! Tôi muốn kiện anh", Úc Tử Duyệt tức giận hét lên, mình trêu chọc tới ác ma sao?

"Bạo lực gia đình? Thế nào, hiện tại biết là vợ của tôi rồi hả?", khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng đưa tới, anh hỏi ngược lại.