Editor: Gamapdethuong

Tóc xõa dài, cả người mặc váy liền thân chiffon màu trắng, khả ái như cô gái nhỏ trong phim hoạt hình hướng Lăng Bắc Hàn chạy đến, "Chú.....À không ......Anh tới rồi!” Úc Tử Duyệt mới vừa mở miệng thiếu chút nữa lại mắc sai lầm, vội vàng sửa lại lời nói.

Tiếu Dĩnh vừa xuống xe, đi tới bên cạnh chồng, buồn bực nhìn cô gái xinh đẹp này là ai, kỳ thực rất hoạt bát, vừa đúng lúc, bà đã thân mật bắt được cánh tay của con trai.

Nhóc con này là ai?

Liếc nhìn chồng, nữa quay đầu thì nhìn thấy người của gia đình họ Úc đi ra, khi bànhìn thấy người đàn ông từ gia đình thông gia tương lai, trẻ tuổi đẹp trai khí chất bất phàm bắt tay cùng con trai, người đàn ông trẻ tuổi này bà nhớ, là một ngôi sao mới nổi ở thương trường, con trai của Úc Trạch Hạo, Úc Tử Mặc.

"Bác trai, bác gái, xin chào.” Lúc này, Úc Tử Duyệt không sợ người lạ nhìn bước tới chào Tiếu Dĩnh cùng Lăng Chí Tiêu cười to.

Thân là một người làm ăn thông minh, Tiếu Dĩnh lần này có thể hiểu rõ, mình ngày đó nhận lầm người!

Hồi hồn, nhìn Úc Tử Duyệt, nhẹ nhàng cười cười, "Chào cháu!” Trong lòng có chút buồn bực, Tiếu Dĩnh liếc nhìn chồng, lễ phép cười tiến lên chào vợ chồng họ Úc.

Chốc lát sau, Tô Mạt Hề giới thiệu, bà mới biết thì ra người mình coi trọng chính là cô gái tên Lệ Huyên, là con dâu tương lai của họ Úc! Mà cô gái hoạt bát lanh lợi trước mặt này mới thật sự là Úc Tử Duyệt!

Sau khi Tiếu Dĩnh nghe Úc Tử Duyệt chậm rãi kể chuyện cô và Lăng Bắc Hàn gặp nhau, quá trình quen biết thế nào, bà mới chợt hiểu tại sao Lăng Bắc Hàn lại đồng ý sảng khoái như vậy!

Thì ra là, nó là cố ý.

Nhưng mọi chuyện đã như vậy, hiện tại đổi ý cũng không thể được!

"Cái gì? Tháng mười một? Nhanh như vậy?” Đang nghe cha chồng tương lai nói đám cưới của cô cùng Lăng Bắc Hàn sẽ cử hành vào tháng mười một thì Úc Tử Duyệt giật mình hét to.

Tiếu Dĩnh nhìn về phía Úc Tử Duyệt, trên mặt lóe lên vẻ không vui nhưng nhanh chóng biến mất.

"Duyệt Duyệt!” Tô Mạt Hề vội vàng vỗ nhẹ vào tay con gái, "Duyệt Duyệt nhà chúng tôi tuổi còn nhỏ, có chút thất lễ, mong mọi người bỏ qua cho.” Tô Mạt Hềcười tươi nhìn thông gia tương lai trước mặt nói.

"Đâu có, đâu có......" Tiếu Dĩnh mỉm cười nói, "Duyệt Duyệt, thế nào? Đối với hôn sự này có ý kiến gì không?” Tiếu Dĩnh nói xong, nhìn Úc Tử Duyệt hỏi lại, giờ phút này trong lòng ngược lại rất hy vọng họ Úc từ hôn.

Chân mày Úc Tử Duyệt nhíu lại, liếc nhìn Lăng Bắc Hàn ngồi một bên giống như cây tùng, anh cũng thoáng nhìn lại cô một cái, chẳng lẽ nhanh như vậy liền đổi ý rồi hả?

"Dạ....Không có, không có! Cành nhanh càng tốt, ha ha......" Úc Tử Duyệt vội vàng khoát tay trả lời.

Úc Tử Mặc sắp bị đứa em gái không có đầu óc này làm tức chết, còn cành nhanh càng tốt nữa? Làm như không ai thèm lấy nó không bằng?

Người hai bên nhà chỉ cười nhẹ, "Vậy thì quyết định như vậy đi, tháng mười một, tôi kêu Bắc Hàn trở về xin nghĩ phép.” Lăng Chí Tiêu cười nói.

Ngày đó vợ chồng nhà họ Lăng trở về.

Tiếu Dĩnh mang một bụng uất khí, "Lăng Bắc Hàn! Là con cố ý!” Biết rất rõ ràng Úc Tử Duyệt là loại con gái như thế nào, vẫn còn đồng ý kết hôn, không phải cố ý là cái gì? Anh đây là đang trả thù!

"Bà Tiếu, bà nói cái gì đó?” Lăng Bắc Hàn nhìn vào mắt của mẹ, nhàn nhạt hỏi ngược lại.

"Đứa con này, biết rõ còn hỏi!” Tiếu Dĩnh chỉ vào Lăng Bắc Hàn mất khống chế hét lớn, lại bị chồng kéo lại.

"Tiếu Dĩnh! Phụ nữ của họ Lăng, chồng chịu trách nhiệm trông nom! Bà lo cái gì.” Lăng Chí Tiêu nghiêm mặt dạy dỗ vợ, ngược lại ông không cho là điểm hoạt bát lanh lợi của Úc Tử Duyệt có gì không được!

Con trai ông vốn khó hiểu, nếu như Úc Tử Duyệt không hoạt bát, sao có thể tạo được lửa đây?

Lăng Bắc Hàn không để ý bọn họ, đi thẳng lên lầu về phòng mình.