Chỉ đạo cho bộ phim lần này chính là đạo diễn hàng đầu của nước: Lâm Phượng Thiên. Nam diễn viên chính sớm đã được xác định, đó là siêu sao điện ảnh, Thiên Vương trong làng giải trí: Cố Tinh Trạch

Chỉ cần có Thiên Vương thủ vai chính thì vé bán hết trong một buổi là chuyện thường. Nếu có thể cướp được vị trí nhân vật nữ chính, nhất định một bước lên mây!

Lâm Phượng Thiên là đạo diễn xuất sắc cả nước, chỉ cần được ông ta để ý đến, chắc chắn sẽ trở thành minh tinh.

Cũng không ít diễn viên làm đủ mọi cách để có được sự chú ý của ông ta.

Buổi tối, Vân Na cũng đã đề cập đến chuyện này.

Đang ăn xơm, Vân Na bỗng buông chén đũa xuống, vẻ mặt thành khẩn nhìn Vân Nghiệp Trình."Cha, con muốn bàn với cha một chuyện, mong cha đồng ý!"

Vân Nghiệp Trình lạnh lùng liếc mắt nhìn Vân Na nói: "Chuyện gì?"

"Con muốn tham gia phỏng vấn làm diễn viên chính của Hoàn Vũ!"

Vân Nghiệp Trình nghe xong không hiểu, ông hỏi lại: "Phỏng vấn?"

"Cha không biết sao? Hoàn Vũ bỏ tiền đầu tư vào phim trường, bộ phim lần này là được chuyển thể từ một cuốn tiểu thuyết rất nổi tiếng, Cố Tinh Trạch đảm nhận vai chính, hiện tại đạo diễn của phim này đang tuyển nữ nhân vật chính trên phạm vi toàn quốc!"

Vân Na dừng một chút, gương mặt dần trở nên kiêu ngạo, trong mắt lóe lên sự tự tin hiếm thấy: "Cha không cảm thấy con rất hợp với nghề diễn viên sao? Con tự tin là mình sẽ thành công! Đây là một cơ hội ngàn năm có một, nếu con được chọn, biết đâu con sẽ có thể trở thành ngôi sao nổi tiếng khắp cả nước! Đến khi con nổi tiếng rồi thì cha với mẹ sẽ được sống một cuộc sống tốt hơn! Con có tiền, có thể mang hai người đi du lịch khắp nơi, mua được căn nhà tốt hơn, có thể mua cả xe hiệu để đi lại!"

Vân Na vừa nói, vừa khinh thường nhìn về phía Vân Thi Thi.

Vân Thi Thi chỉ cúi đầu, cũng không nói gì.

Vân Nghiệp Trình nghe xong, nhíu mày nói: "Suốt ngày chỉ lo nghĩ những chuyện vớ va vớ vẩn, con không tìm được một công việc ổn định hay sao mà lại chạy đi làm diễn viên?"

"Cha, con thì làm sao chứ? Tại sao con phải đi làm mấy cái nghề bình thường lương ít xỉn đó chứ?" Vân Na dở khóc dở cười, nói như đó là điều hiển nhiên.

Vân Nghiệp Trình thở dài lắc đầu: "Cha cũng đã trải qua không ít cực khổ rồi, cha chỉ muốn nói với con là, giờ con vẫn còn trẻ, con nên bỏ đi cái suy nghĩ làm ngôi sao đi. Con nên đi học lại đại học đi, sau khi ra trường thì tìm một công việc ổn định mà làm, con đi đường tắt thì kết quả cuối cùng cũng chẳng có gì tốt đẹp đâu"

"Sao cha lại có suy nghĩ như thế chứ? Cái đó sao gọi là đường tắt được? Làm ngôi sao có thể kiếm tiền, riêng một vai diễn cũng có thể kiếm được mười vạn rồi. Thời đại bây giờ không phải cứ học hành là sẽ có cuộc sống tốt!" Vân Na nhìn Vân Nghiệp Trình, cô ta thấy cha mình có suy nghĩ thật cổ hủ, nên vẻ mặt trách cứ nhìn ông.

Vân Nghiệp Trình gắp thức ăn, không nói gì.

Vân Na lại tiếp tục cố gắng thuyết phục ông: "Cha à, cha không cảm thấy kinh tế hiện tại của gia đình hiện giờ rất khó khăn sao? Phòng thì tồi tàn, tủ lạnh thì cũ, TV thì cũ nát, lẽ nào cha không muốn mua một căn nhà lớn hơn sao?"

Thấy Vân Nghiệp Trình chỉ im lặng, cô ta nghĩ cha mình đang bị thuyết phục, nên tiếp tục nói: "Nếu con làm ngôi sao, tiền casser đóng cho một bộ phim cũng rất nhiều, đến lúc đó, con sẽ xây cho gia đình ta một cái biệt thự thật lớn, như thế cha và mẹ sẽ được sống hạnh phúc rồi!"

Vân Na vừa nói xong, Lý Cầm mặt mày liền rạng rỡ, trong lòng cảm thấy vui vẻ hẳn lên, cười tươi nói: "Úi chà, con gái ngoan, con làm mẹ vui quá đi mất!"

Ngay sau đó, bà nhìn Vân Nghiệp Dư nói: "Nghiệp Trình, ông xem con gái mình hiểu chuyện không này. Hừ, đâu như ai kia…”

Lời nói này là đang ám chỉ Vân Thi Thi, nhưng cô nghe xong cũng không có phản ứng gì, Vân Nghiệp Trình nhíu mày: "Muốn thành ngôi sao... Con gây rắc rối cho cha chưa đủ sao? Chẳng lẽ con không biết trong cái giới đó rất loạn sao?!"

Vân Na nói với giọng nài nỉ: “Cha, đó chỉ là mấy lời đồn thị phi thôi, chứ trong giới giải trí làm sao mà loạn được. Chỉ cần con kiên quyết, thì ai dám làm gì con?"