Tràn Hạo bình tĩnh lại anh và mẹ của mình ngồi xuống ghế sofa màu đen đặt ngay chính giữa phòng.

Chiếc điện thoại di động được bà Miêu Tuyết Hoa bật lo ngoài, để trên bàn cafe trước mặt của Tràn Hạo.

"Thiếu chủ, tôi biết hiện tại trong lòng cậu rất hoang mang, nhưng cậu hãy bình tĩnh lại và lắng nghe cho kỹ những gì tôi sắp nói tiếp theo."

Giọng nói chậm rãi mang theo sự nghiêm túc của Mark từ trong điện thoại vang lên, khiến cho lòng của Tràn Hạo càng thêm rối bời.

Anh dùng ánh mắt mơ hồ nhìn mẹ của mình, nhìn thấy vẻ mặt thận trọng cùng với nỗi buồn vời vợi trong ánh mắt ưu tư của bà, Tràn Hạo mới ý thức được việc này rất nghiêm trọng.

Anh im lặng ngồi trên sofa chờ nghe những gì Mark muốn nói với anh.

"Thiếu Chủ, cậu không phải mang họ Tràn mà là họ Thomas, là trưởng tôn của một đại gia tộc thuộc về dòng dõi hoàng gia của Italy.

Ba của cậu là Thomas Marco con trai trưởng của bá tước Thomas St Andrew, ông ấy được ấn định trước là người thừa kế duy nhất của gia tộc Thomas.

Nhưng khi ba của cậu kết hôn với phu nhân, hôn nhân của hai người bị rất nhiều người trong gia tộc phản đối, vì phu nhân không thuộc về dòng dõi hoàng gia còn là một người phụ nữ Phương Đông.

Thomas Franco cũng chính là em trai của ba cậu hắn thuận nước đẩy thuyền, muốn mượn dao giết người nên mới xúi giục những vị trưởng bối trong gia tộc phế bỏ quyền thừa kế của ba cậu.

Nhưng ông nội của cậu yêu thương nhất chính là ba cậu nên đã không đồng ý.

Cuối cùng hắn đã cho người âm thầm ám sát ba của cậu."

Mark nói đến đây ông đột nhiên dừng lại một chút, cả căn phòng lâm vào không gian yên tĩnh, yên tĩnh đến đáng sợ.

Ba người với tâm trạng khắc nhau, bà Miêu Tuyết Hoa trong lòng cảm giác chua xót, dù thời gian đã trôi qua 21 năm nhưng không có giây phút nào bà quên được ba của Tràn Hạo.

Trong Mark lòng vui đến khó tả, cái ngày này ông đã đợi suốt 21 năm qua, vì Tràn Hạo ông đã âm thầm thu sếp mọi chuyện.

Còn về Tràn Hạo trong lòng anh là một mảnh hoài nghi, anh băn khoăn không biết điều mình mới vừa nghe được liệu có phải là sự thật không.

Đột nhiên giọng nói cung kính của Mark vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của Tràn Hạo.

"Thiếu chủ, cậu có gì thắc mắc cứ hỏi thẳng tôi."

Mark biết trong lòng Tràn Hạo lúc này đang hiện lên muôn ngàn nỗi nghi vấn, nếu không có đáp án chính xác thì Tràn Hạo tuyệt đối sẽ không tin vào những gì ông mới vừa nói ra.

Tràn Hạo mím môi ra vẻ nghiêm nghị, suy nghĩ một chút anh mới từ tư cất giọng nghi ngờ của mình lên hỏi Mark.

"Ông là ai, tại sao phải nói cho tôi biết những chuyện này?

Mục đích của ông là gì?."

Tràn Hạo thắc mắc hỏi, nếu quả thật anh có thân thế đặc biệt như vậy, thì bất cứ ai muốn tiếp cận với anh đều có mục đích.

Mark nghe Tràn Hạo nói vậy liền cười ha hả trong điện thoại.

Ông sung sướng khi biết thiếu chủ của mình là một cậu thanh niên tài trí hơn người, ở trong tình trạng bàng hoàng này mà Tràn Hạo còn có thể bình tĩnh phân tích mọi việc.

Ông tin chắc Tràn Hạo nhất định sẽ là một thủ lĩnh xuất sắc.

"Thiếu chủ, thuộc hạ là thuộc hạ cận thân của ba cậu.

Trước khi ba cậu bị Thomas Franco cho người giết chết, chủ nhân đã âm thầm chiêu binh mãi mã phân phối thuộc hạ của mình rải rác khắp nơi trên toàn thế giới, để tránh Thomas Franco diệt tận gốc rễ, giết người diệt khẩu.

Thuộc hạ vinh hạnh được chủ nhân tin cậy giao trách nhiệm giúp thiếu chủ đoạt lại bang Black Eagle từ trong tay con trai của Thomas Franco, cũng chính là Thomas Franco Jr và khôi phục lại danh tiếng của gia tộc Thomas."

Trước khi chết ba của Tràn Hạo biết được kế hoạch của Thomas Franco, hắn muốn nhúng tay vào giới á phiện, từ truớc tới giờ dù bang Black Eagle hoạt động trong thế giới ngầm nhưng cũng có điều cấm kỵ.

Á phiện là thứ đứng đầu trong danh sách, nên ba của Tràn Hạo đã cực lực phản đối.

Lúc trước ông không có ý định giành giật ngôi vị thủ lĩnh của bang Black Eagle với Thomas Franco, nhưng vì việc này nên ba của Tràn Hạo mới quyết tâm để bước lên ngôi vị tối cao, chỉ có cách này ông mới có thể loại bỏ được á phiện ra khỏi bang Black Eagle.

"Mẹ việc này có phải là sự thật không?

Tại sao con không nhìn giống một đứa con lai?."

Ánh mắt nghiêm túc của Tràn Hạo nhìn mẹ của mình, anh muốn đích thân bà phải cho anh một câu trả lời chính xác.

Bà Miêu Tuyết Hoa nhìn con trai của mình bằng ánh mắt lưng tròng.

"Marco, em xin lỗi vì tới tận hôm nay em mới nói cho con của chúng ta biết về anh."

Cặp mắt của bà từ từ nhắm lại để làm giảm đi nỗi đau trong lòng của mình, một giọt nước mắt nóng hổi cũng vì vậy mà rơi xuống khuôn mặt kiều diễm của bà.

Bà hít vào một hơi thật sâu để ổn định lại tinh thần của mình, bàn tay lạnh lẽo của bà vươn tới nắm lấy bàn tay đang run run của anh nói với giọng nghiêm túc.

"Mẹ cũng không biết vì sao con lại không có nét con lai.

Nhưng con thật sự là con trai của Thomas Marco, là con trai trưởng của dòng dõi Thomas."

Bàn tay của bà đang nắm tay anh đột nhiên xiết thật chặt lại, ánh mắt đau lòng của vừa rồi được thay thế bở ánh mắt thù hận.

"Con phải hứa với mẹ, dù phải dùng mọi giá con cũng phải khiến những kẻ đã hại chết ba của con, phải chết một cách thê thảm nhất."