Thiệt là đáng sợ.

Thiếu chút nữa là bị củi khô bén lửa rồi.

Tuy cô không có nói cô là kiểu trung trinh liệt nữ, có suy nghĩ anh chạm tôi thì tôi sẽ đi chết gì đó. Hơn nữa đêm nay nếu Hoäc Thâm thật sự muốn làm gì, hình như cô cũng không làm như vậy nhưng sẽ cảm thấy rất không thoải mái.

Vợ chồng không có tình cảm mà làm chuyện đó, đối với phụ nữ mà nói tất nhiên là có chướng ngại tâm lý rồi.

Cũng may, Hoắc Thâm là người lý trí. Lê Nhất Ninh mím môi, nếu hôm nay Hoäc Thâm làm quá

mức, cô có thể trực tiếp kéo tên cẩu nam nhân này vào danh sách đen.

Ngày hôm sau, ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa sổ có ánh sáng yếu ớt rọi vào phòng.

Lê Nhất Ninh trở người một cái mới từ từ mở mắt ra.

Tối qua suy nghĩ mãi, hình như là chống không được cơn buồn ngủ nên ngủ mất.

Cô nhìn thời gian một cái, còn sớm, bèn chậm rì rì rửa mặt xuống lầu ăn sáng.

Điều khiến Lê Nhất Ninh không ngờ tới là, sau khi trải qua

chuyện tối qua, tên cẩu nam nhân Hoäc Thâm này lại ở nhà hơn nữa còn nhìn mình rất bình thản.

Lê Nhất Nini

Nhìn cái gì mà nhìn.

Cô bình thản ngồi xuống đối diện, bắt đầu hưởng thụ bữa ăn sáng.

Sau bữa sáng, Hoắc Thâm ra ngoài, Lê Nhất Ninh cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

Chú Hứa buồn cười nhìn cô: “Bà chủ làm sao vậy?”

Lê Nhất Ninh nhìn chú Hứa, nhịn không được nói: “Chú Hứa, con vẫn hoài niệm những tháng ngày chú gọi con là tiểu thư”

“Như vậy thì không được.” Chú Hứa nói, “Cô là bà chủ của chúng tôi, chỉ cần không có người ngoài thì chỉ có thể gọi bà chủ.

Lê Nhất Ninh: “......”

Cô nhịn không được thở dài, nghĩ ngợi lại nói: “Đi đâu mới có thể tìm được thêm một quản gia tốt như chú Hứa đây.”

Chú Hứa tiếp tục cười: “Bà chủ có quản gia là tôi rồi còn muốn tìm quản gia khác sao, chú Hứa giận rồi nha”

Lê Nhất Ninh phì cười, vội vàng nói: “Không có không có, con chỉ nghĩ lỡ như ngày nào đó bà chủ như con rời khỏi nhà

này rồi thì không phải không gặp được chú nữa sao”

Chú Hứa ngẩn người, nhìn cô chăm chú hai cái rồi nói: “Vậy bà chủ đừng đi nữa.”

Lê Nhất Ninh không lên tiếng. Chú Hứa nghĩ ngợi cảm thấy bản thân đúng là phải có tới hai cái đầu cùng bận rộn mới có thể nhìn thấy cháu trai cháu gái của Hoắc gia ra đời.

Đương nhiên, điều quan trọng hơn là ông hy vọng thiếu gia mà mình nhìn từ nhỏ tới lớn có thể sống hạnh phúc một chút.

“Bà chủ.” “Hả?”

Lê Nhất Ninh nhìn thấy chú Hứa bỗng trở nên nghiêm túc mà có hơi sợ.

“Làm sao vậy?”

Chú Hứa nhìn cô, nghiêm túc nói: “Bà chủ cô không thích ông chủ đúng không”

Lê Nhất Ninh: “..."

Như vậy mà chú cũng nhìn ra được ư.

Chú Hứa thong thả nói: “Thật ra có nhiều đôi vợ chồng lúc mới đầu cũng không có tình cảm, cảm tình là cần phải bồi đắp mới có, tính cách của thiếu gia tuy lạnh nhạt nhưng con người thật sự không tệ, đối xử với bà chủ cũng rất tốt, bà chủ có muốn thử tìm hiểu cậu ấy một chút?”

Ông đảm bảo: “Tôi cảm thấy ông chủ đẹp trai hơn cái cậu tiểu thịt tươi gì đó mà bà chủ cô thích nhiều.”

Lê Nhất Ninh: “?? 2”

Đợi đã — — chú Hứa chú còn biết con thích tiểu thịt tươi sao! II

Cô trợn to mắt nhìn chú Hứa.

Chú Hứa xem hiểu ý trong ánh mắt của cô, ông gật đầu: “Biết chứ, tôi là fan của bà chủ mà.”

Lê Nhất Ninh: “??? Cái gì?”. ngôn tình hoàn

Hai người mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nhau một lúc, Lê Nhất Ninh vội vàng nói: “Chú Hứa, con không có! Con không có thích tiểu thịt tươi, đó chính là theo đuổi ngôi sao, chú biết chứ”

Chú Hứa rất bình tĩnh: “Tôi biết, nhưng bà chủ còn tiêu hơn chục triệu cho tiểu thịt tươi đó.”

Ông ngừng lại một chút rồi tiếp tục bổ đao cho Lê Nhất Ninh: “Trong chương trình quán trọ bình dân, bà chủ và một nam khách mời khác......."

Lời còn chưa nói xong, Lê Nhất Ninh đã hô một tiếng: Dừng”

Cô trừng mắt với chú Hứa: “Con với nam khách mời đó chỉ có quan hệ đồng nghiệp bình thường!”