Cảm nhận được nụ hôn của anh cô nhẹ nhàng đáp trả lại và vòng tay ôm chặt thắt lưng anh.  Hành động này của cô có vẻ như là đang đánh dấu chủ quyền vậy. Anh là của cô là món quà tốt đẹp nhất mà ông trời bang tặng  cho cô.

- " Sau này ở Tần Gia sẽ có thêm một khu vườn hoa bỉ ngạn cho em". Hôn một lúc lâu anh liền rời khỏi đôi môi của cô rồi nhẹ nhàng nói. Cánh tay mạnh mẽ của anh đã kéo cô ôm chặt vào lòng.

- " Ừm". Cô nghe anh nói vậy liền nở một nụ cười tươi rồi ôm anh.

Cả hai người họ cứ ôm nhau trước vườn hoa bỉ ngạn diễm lệ kia. Đầu cô dựa vào vai anh để mặc anh ôm mình.  Vườn hoa bỉ ngạn màu đỏ rực lại thêm màu của hoàng hôn càng khiến khung cảnh trở nên đẹp hơn rất nhiều.

- " Về thôi". Anh nói rồi bế bổng cô lên xe và rồi tự mình lái xe về.

Có lẽ vì mệt mỏi khi cả ngày tung tăng nên khi anh lái xe đi không bao lâu thì cô đã  chùm vào giấc ngủ. Anh thấy vậy liền dừng xe lại và lấy áo vest của mình đắp lên cho cô sau đó lại tiếp tục hành trình trở về biệt thự của mình.

Về đến nơi anh liền bế cô đi lên phòng để cô nghỉ ngơi có lẽ vì quá mệt mỏi nên cô nghe rất say mê không thức giấc khi anh bế mình. Anh thấy cô ngủ say như thế bất chợt đôi môi kéo lên thành nụ cười. Phải là một nụ cười của sự hạnh phúc, bây giờ anh đã có một cô vợ xinh đẹp và chuẩn bị chào đón một thành viên mới chào đời.

Cô ngủ say đến tầm 8 giờ tối thì thức dậy, cô vội vào tắm rửa rồi lên phòng làm việc tìm anh.

- " Tiểu Ngạn". Cô đi vào phòng làm việc của anh ở ngay cạnh phòng mình gọi anh.

Nghe giọng nói quen thuộc thì anh ngẩng đầu thì thấy cô đang mặc một chiếc váy mà hồng ngang ngang đùi tóc búi lên cao nhìn cô vừa xinh xắn lại vừa đang yêu.

- " Đói rồi sao?". Anh nhìn cô hỏi chỉ thấy cô gật đầu. Anh thấy vậy liền đi lại ôm cô vào lòng, có vẻ như việc ôm ấp cô hằng ngày đã trở thành thói quen khó bỏ của anh rồi.

Anh cùng cô xuống phòng ăn lúc này các đầu bếp cũng đang mang ra rất nhiều món ăn nhìn vô cùng hấp dẫn khiến bụng cô không tự chủ mà đánh trống liên hồi.

Khi các đầu bếp mang ra khoảng 10 món ăn lúc này cô mới bất giác nhìn quanh bàn thức ăn rồi lại nhìn anh mỉm cười hạnh phúc.  Trên bàn đa số là những món ăn tốt cho phụ nữ mang thai.  Nào là Canh gà hạt sen, măng tây xào thịt bò, nấm kim châm xào thịt bò, tôm hùm đất sốt cay, sủi cảo, gan ngỗng, Gà ăn mày, Phật nhảy tường và trứng Bắc Thảo.

Nhìn cách cư xử của anh cô nhận ra một việc đó lac anh rất yêu cô cũng như rất mong chờ đứa con này.

- " Anh đã dặn người làm nấu cho em đấy". Anh gấp một miếng gan ngỗng để vào bát cho cô.

Lúc này đám Hạ Khải Phong cũng cùng nhau đi xuống thấy anh và cô đang ăn nên cũng nhanh chóng ngồi vào bàn mà ăn ké.

- " Cậu cho làm nhiều vậy? Bọn tôi không có mang thai". Hạ Khải Phong khi ngồi vào bàn ngay lập tức cất giọng trêu chọc anh. Có lẽ đối với anh chàng họ Hạ này ngày nào không gây sự với Tần Ngạn Quân và Cố Lạc Y thì chắc anh ta ăn cơm không ngon.

- " Cậu im ngay cho tôi". Anh cất giọng lạnh lẽo nhìn Hạ Khải Phong nói. Hạ Khải Phong bật cười ha hả rồi ăn phần thức ăn của mình.

- " Em ăn nhiều vào, mai đi bàn việc hợp đồng với Cố Thị". Anh nhìn cô âu yếm nói.

Cô nghe anh nói vậy đôi mắt liền sáng rực lên. Nguyện vọng của cô sắp hoàn thành rồi, trong lòng coi cũng đã sớm quyết định rằng khi trả thù xong cô sẽ chuyên tâm làm một người vợ tốt của anh. 

Có lẽ ông trời đang mỉm cười với họ, mối thù sâu đậm kia cuối cùng cũng có thể trả rồi.