CÔ VỢ CỦA ÔNG TRÙM ÂU MỸ

#Chương_48

Anh đưa cô về biệt thự vừa về đến cô liền đi lên phòng thấy vậy anh liền đi theo cô lên phòng. Vừa vào phòng cô đã nhảy lên giường ngồi.

Thấy dáng vẻ của cô anh chỉ biết lắc đầu rồi đi lại ôm cô. Nhưng cô lại tránh đi cái ôm của anh. Anh nhếch môi nhìn cô không ngờ hôm nay mèo con lại bỏ hung hãn với anh như vậy.

-" Sao vậy?". Anh đi lại ngồi cạnh cô ánh mắt mang đầy vẻ yêu thương nuông chiều.

-" Cô ta là ai?". Cô nhíu mày nhìn anh, ánh mắt mang đầy vẻ mông lung.

Có lẽ chính anh cũng nhận ra sự mông lung trong đôi mắt của cô. Bỗng những giọt nước mắt như pha lê rơi ra từ khóe mắt cô. Thấy vậy anh liền lau sạch những giọt nước mắt kia.

-" Ba của Mạc Thiên An là bạn của ba anh. Ông ta vốn luôn muốn anh và cô ta sẽ kết hôn. Nhưng anh không đồng ý". Anh nói rồi khẽ hôn vào mi mắt cô. Cô bất giác cắn môi nhìn anh. Anh thấy vậy liền dùng tay miết nhẹ môi cô.

-" Được rồi trước kia và bây giờ anh không tiếp xúc với bất kì người phụ nữ nào khác ngoài em". Anh ôm cô vào lòng nói. Cô nghe vậy chỉ gật đầu rồi vòng tay ôm lại anh.

-" Tiểu Ngạn em rất sợ em chỉ là người tạm thời không phải cả đời ở bên anh". Cô nói rồi ánh mắt cũng trùn xuống theo lời nói.

-" Được rồi em đừng nghĩ nhiều anh chỉ cần một mình em là đủ". Anh nói rồi cuối xuống hôn môi cô.

Cô cũng vòng tay qua cổ của anh để đáp trả nụ hôn kia. Cả anh và cô đều chìm sâu vào nụ hôn ngọt ngào của nhau.

-" Em đi tắm". Hôn một lúc lâu khi anh vừa buông tha cho đôi môi đã bị sưng mộng kia. Cô liền lấy đứng dậy đi lại tủ lấy một bồ quần áo rồi chạy lẹ vào phòng tắm.

Khi cô trở ra trên người đã thay một chiếc áo 2 dây màu đen ôm sát cơ thể lộ ra xương quai xanh tinh tế,kèm theo đó là một quần da bò ngắn ngan đùi lộ ra cặp chân thon dài của cô. Bất giác giấc anh nhìn cô như một con mồi ngon.

Thấy anh như vậy cô cũng không quan tâm mà đi lại ngồi vào bàn để sấy khô tóc. Đột nhiên một bàn tay mạnh mẽ giật lấy máy sấy tóc từ tay của cô.

-" Anh giúp em". Nói rồi anh đứng đó và khởi động máy sấy tóc và sấy khô tóc cho cô.

- ----------------------------------------------------------------------

Một lúc sau khi sấy tóc cho cô xong anh đặt máy sấy xuống bàn và đi lại giường ngồi xuống. Cô thấy anh như vậy cũng đi lại ngồi cạnh anh.

-" Tiểu Ngạn, Em muốn ngủ". Cô nói rồi ôm chặt anh. Anh gật đầu rồi nằm xuống giường để cô gối đầu lên tay mình.

Rất mau cả anh và cô chìm vào giấc ngủ. Có lẽ vì dạo gần đây anh chỉ chú tâm vào công việc còn cô thì bị quá nhiều sự sợ hãi.

- ----------------------------------------------------------------------

Cô và anh đều ngủ đến tận chiều tối. Cả hai thức dậy cô cùng anh vệ sinh cá nhân sau đó xuống phòng ăn.

Anh và cô ngồi vào vị trí của mình sau đó liền gật đầu ý bảo mọi người dùng bữa tối. Anh gắp thức ăn liên tục vào bát cho cô. Cô cười hi mắt rồi gắp lại cho anh.

-" Quân, bên Italy có vấn đề tối nay tôi sẽ về bên đấy". Hạ Khải Phong nhìn anh nghiêm túc nói.

Anh nhìn anh ta gật đầu. Anh ta thấy vậy không nói gì liền nhanh chóng giải quyết cho xong bữa tối của mình.

Khi ăn xong anh cùng cô về phòng. Cô chỉ im lặng ở cạnh anh. Cô thật sự rất mong rằng cả cô và anh đều có thể như thế này mãi mãi.

-" Anh cùng đám Tuấn Thành giải quyết chút việc". Anh nhìn cô trầm giọng nói. Cô gật đầu nhìn anh, anh thấy vậy cũng nhanh chóng đi xuống thư phòng để cùng mấy tên kia bàn việc.

- " Lạc Y". Khi anh đi được một lúc Chân Ân liền vào phòng khẽ gọi tên cô.

-" Chị". Cô thấy Chân Ân thì liền cười tươi.

Chân Ân đi thẳng vào phòng ngồi lên chiếc ghế salon trong phòng. Cô thấy vậy cũng vội chạy theo ngồi cạnh Chân Ân.

- " Lạc Y, dạo gần đây em sống có tốt hay không? Người của Tần Gia có gây khó dễ cho em không?". Chân Ân vuốt nhẹ mái tóc của cô nhẹ nhàng hỏi.

-" Chị à, em ở đây thật sự rất tốt. Mọi người ở đây cũng rất tốt với em". Cô nhìn Chân Ân cười tươi nói.

- " Chuyện em giả chết có lẽ Phan Dĩ Minh đã biết rồi em quyết định như thế nào?". Chân Ân dịu dàng nhìn cô nói.

-" Nếu ông ta đã biết chắc chắn sẽ không tha cho em". Cô nhìn Chân Ân nói.

- " Chị sẽ ở lại đây một thời gian rồi chị sẽ về Trung Quốc". Chân Ân nói ánh mắt đầy sự kiên quyết.

-" Chị về phải cẩn thận". Cô nói rồi ôm chặt Chân Ân, Chân Ân mỉm cười nhìn cô. Cô thấy như vậy cũng cười lại.

Chính bản thân Chân Ân biết lần này bản thân Chân Ân về Trung Quốc e là sẽ chuyện. Họ sẽ không tha cho Chân Ân.