Bất đắc dĩ chia tay với fan hâm mộ, Cẩm Lê trở về nhà với khuôn mặt hạnh phúc.

Vừa mở cửa, An Nhu đã ngồi trong phòng khách đợi cô.

Vì có hy vọng giải quyết vấn đề tinh lực của mình nên tâm trạng Cẩm Lê cực kì tốt, thậm trí còn cảm thấy An Nhu thuận mắt hơn một chút.

Nhưng đó chẳng qua chỉ là một chút, Cẩm Lê không thèm nhìn, ngân nga giai điệu bài hát bước nhanh về phòng.

“Bạch Cẩm Lê!”

An Nhu ban đầu ngồi trên ghế chờ Cẩm Lê tự chào mình, nhưng phát hiện người ta không hề có ý định chào mình, trong lòng càng khó chịu, chủ động gọi cô.

Cẩm Lê dừng lại: “Có chuyện?”

An Nhu hơi nhíu mày, thần thái lo ưu: “Tôi nghe nói, cậu hủy hợp đồng với công ty rồi?”

Cẩm Lê đảo mắt nhìn An Nhu, tươi cười nói: “Xem ra, tin tức cô có được nhanh đấy”

Cô vừa từ công ty trở về, An Nhu ở nhà liền biết tin này.

Có thể tưởng tượng trong công ty cô ta có bao nhiêu tay chân.

An Nhu không trả lời câu hỏi này, không tán thành, nhìn Cẩm Lê: “Tại sao cậu lại hủy hợp đồng với công ty? Tuy Morningstar không phải công ty lớn, nhưng công ty đối xử với chúng ta rất tốt, bình thường tài nguyên cũng không thiếu cho…”

Cô nói đến đây, sắc mặt đột nhiên thay đổi, ngập ngừng nói: “Cậu không phải… đã tìm được công ty mới rồi?”

Cô nghĩ: Tuy não cô ta không bình thường, nhưng khuôn mặt của trời ban này, được công ty khác săn đón cũng là lẽ đương nhiên.

Cẩm Lê biết An Nhu đang nghĩ gì, cô đơn giản trả lời: “Không có!”

An Nhu thở phào nhẹ nhõm.

Đáy lòng cô coi thường Cẩm Lê, cô cảm thấy ngoài việc cô không xinh lắm, còn những phương tiện còn lại đều hơn cô ta nghìn lần.

Nếu ngay cả Cẩm Lê được mời, cô lại không nghe được tin tức, như thế nào cô cũng không thể tin.

Cẩm Lê cười nhìn khuôn mặt thay đổi một cách khó hiểu của An Nhu, đợi cô ta tiếp tục biểu diễn.

Quả nhiên, An Nhu lập tức đổi bộ mặt “Tôi là toàn tâm toàn ý vì cô mà nghĩ”, dịu dàng nói: “Cẩm Lê, cậu cũng ở trong vòng giải trí này bao nhiêu năm, cậu chắc cũng biết, không có công ty thay nghệ sĩ lấy tài nguyên thì con đường cực kì thê tảm. Tôi cảm thấy cậu quá sốc nổi, vừa nãy tổng thanh tra Hà cùng tôi nói chuyện, anh ấy nói cậu rất đẹp, nếu như cậu chấp nhận cùng công ty ký hợp đồng, sẽ cho cậu một tác phẩm cực kì lớn,…”

Cẩm Lê ngắt lời cô.

“Tôi cảm thấy cô nghĩ nhiều rồi”

Cô sờ vào khuôn mặt mình, nhìn An Nhu với thần sắc thương xót: “Một người bình như cô, đương nhiên sẽ cân nhắc những thứ đó. Chẳng qua một mỹ nhân xinh đẹp như tiên nữ như tôi, cho dù có cùng công ty hủy hợp đồng, cũng sẽ có vô số công ty khác đến tìm tôi”

An Nhu: “…???”

Rốt cuộc cô ta lấy tự tin từ đâu.

Dựa vào scandal đầy người cô ta sao?

Cô nhịn không được nói: “Cậu…”

Cẩm Lê ngắt lời cô ta chân thành nói: “Tôi biết cô quan tâm tôi, được rồi, tôi biết rồi. Chẳng qua cô nên tự quan tâm bản thân mình đi. Moringstar là một công ty tốt, tôi chúc cô ở lại công ty tốt này, ở lại đến cuối đời, cùng với công ty chìm!”

An Nhu: “…”

Cô có chút choáng váng.

Công ty tốt?

Lời này cô chỉ để dỗ Cẩm Lê vui thôi.

Tâm tư cô lớn như thế, sao có thể để ý công ty nhỏ như Morningstar, cô chỉ giữ nó làm cái bàn đạp mà thôi.

Ai thèm chìm cùng cái công ty rẻ rách này cơ chứ?

Bạch Cẩm Lê cô có biết cách nói chuyện không vậy?!

- -

Vẫn là Táo đây, Táo năm nay 16 tuổi nha~

Táo chủ yếu là tự học tiếng Trung nên nhiều chỗ có dịch không hiểu thì mong mọi người góp ý

Táo biết có rất nhiều web lấy truyện Táo dịch nhưng thôi kệ, dịch cho mọi người cùng đọc

Wattpad: ThinTrang806