"Cô gặp phải tội phạm đại đa số là vì cái này mà đi đến phạm tội?" Tần Dĩ Duyệt hỏi.
"Có không ít. Cũng không phải là bởi vì gia thế nhà tôi tốt tôi mới nói như thế. Cô so sánh tôi với sinh hoạt của Hạ Kiều Yến và bạn Hạ Kiều Yến một chút, chúng tôi mỗi ngày tốn bao nhiêu thời gian cho công việc, chúng tôi phân chia thời gian ở chung với người nhà như thế nào, lại là cải thiện bản thân ra sao? Chúng tôi có thành tích bây giờ, không phải là bởi vì chúng tôi có gia thế cực kỳ tốt, bọn họ ở phía sau cho chúng tôi bao nhiêu trợ giúp. Giả như chúng tôi không nỗ lực, không có thực lực, cho dù gia thế tốt cũng không chống đỡ được xã hội đào thải." Trình Giang Tuyết nói xong thì thở dài, "Má ơi, tôi phẫn nộ thanh, đều là bị vụ án ngày hôm nay làm cho tức giận. Đi thôi, tôi dẫn cô đến phòng phẫu thuật xem người kia."
"Xem ai?"
"Người mà ngày đó đã cứu cô ở trên đường."
Tần Dĩ Duyệt rất nhanh liền hiểu ra, "Anh ta chết rồi?"
"Ừm."
Trình Giang Tuyết trước tiên đi về phía trước mấy bước, dẫn Tần Dĩ Duyệt đến phòng phẫu thuật trên lầu.
Phòng phẫu thuật của pháp y lớn hơn phòng phẫu thuật của bệnh viện rất nhiều.
Thông thường phòng phẫu thuật của bệnh viện nhiều nhất chỉ có ba cái giường ngủ và ba bộ thiết bị chữa bệnh.
phòng phẫu thuật của pháp y thì lại khác, phần lớn thời gian là mấy vụ án cùng nhau tụ tập, pháp y đều là dùng chung, có thể đồng thời bước vào cùng một phòng phẫu thuật để làm việc.
Bởi vậy, phòng giải phẫu của bọn họ là gấp hai lần phòng phẫu thuật của bệnh viện.
Tần Dĩ Duyệt và Trình Giang Tuyết thay đồ tiêu độc xong mới bước vào phòng phẫu thuật.
Trên giường trong phòng phẫu thuật đều là thi thể che vải trắng, mấy pháp y đang làm việc dồn dập dừng lại công việc trong tay chào hỏi Trình Giang Tuyết và Tần Dĩ Duyệt.
Trình Giang Tuyết dẫn Tần Dĩ Duyệt đến một bên bàn mổ ở tận cùng bên trong, nói: "Đây chính là người lúc đó đã cứu cô, từ vết thương của anh ta nhất trí với lời cô miêu tả lúc đó, từ trình độ trị liệu cũng có thể phán định lúc ấy đã từng được trị liệu hữu hiệu. Còn nguyên nhân cái chết khá là đáng giá nghiên cứu, một là chảy máu trong, dẫn đến áp lực não quá cao mà chết; hai là nội tạng lệch vị trí, không có được tĩnh dưỡng thích đáng."
Tần Dĩ Duyệt mở vải trắng ra, quan sát kỹ một hồi tình trạng tử vọng trên người anh ta, "Anh ta là được các người phát hiện ở nơi nào?"
"Một nhà kho ngoại thành, do người giữ kho phát hiện."
Tần Dĩ Duyệt gật gù, "Vậy có phải là có thể xác định người này là bị người vứt bỏ ở nơi đó?"
"Trước khi có kết quả, tất cả suy đoán đều có khả năng. Hôm nay tôi dẫn cô tới, ngoại trừ để cô xem người chết một chút, xác định vết thương của anh ta ra, còn có một việc cần cô xác định."
"Chuyện gì?"
"Sự xuất hiện của người này và cái chết của anh ta, theo phân cục chúng tôi vào một quãng thời gian trước suy đoán không thành công. Chúng tôi cảm thấy người này nên xuất hiện sớm hơn, càng chết sớm hơn, hiệu quả thương tổn đối với cô sẽ càng to lớn hơn. Anh ta chết vào lúc này, hiển nhiên sẽ không gây nên sóng gió to lớn gì, cảm thấy chết có chút vô ích."
"Ý của cô là anh ta kỳ thực không ở trong phạm vi của những người hãm hại tôi kia."
Trình Giang Tuyết tán thưởng nhìn Tần Dĩ Duyệt một chút, phát hiện dòng suy nghĩ cô quả nhiên rất nhanh rất rõ ràng.
"Nếu như là mưu đồ đã lâu, anh ta nên nhân lúc tuyên truyền hình ảnh bộ phim ( bác sĩ trái tim) này mà chết, hiệu quả nhất định sẽ khác ngay, đồng thời cái bộ phim kia dù cho vẫn truyền bá như bây giờ, cũng không nhất định có thể cứu vãn hình tượng và danh dự cho cô. Nhưng anh ta chết ở cái bộ phim kia sau khi truyền bá ra ngoài liền khác."