(Mina nghĩ trong đầu) *cuộc gọi thứ nhất đã bị ba từ chối, ba giết con rồi:((. Cuộc thứ 2 nên gọi cho ai bây giờ? A đúng rồi! Gọi cho mẹ, mẹ thương mình nhất*

Mina liền gọi luôn cho bà Linda ( gọi số riêng nên xưng mẹ con đc):

-alo!

Bà Linda: ai đấy?

- mẹ ơi con này! Ri... Mina của mẹ đó^^

- con gái đó hả? Con đi đâu giờ này chưa về vậy con? Điện thoại con đâu? Sao mà gọi cho mẹ số khác vậy con?

- Dạ! Con đi gặp người bạn có chút việc ạ. Con không cẩn thận làm rách túi nên bây giờ mất hết đồ nên con mượn điện thoại bạn để gọi cho mẹ.

- (khiển trách) vẫn hay không cẩn thận như lúc nhỏ vậy. Rồi bây giờ con gọi cho mẹ làm j vậy?

- mẹ cho con vay tiền và mang đến cho con 15 nghìn vạn bây giờ được ko ạ? Con đang cần rất gấp!!!

Bên phía bà Linda. Ông Jum tức tốc thì thầm với bà Linda rằng " tác thành cho 2 đứa chúng nó đi bà, bà cứ bảo là ko có tiền"

Mina nghe thấy tiếng ba:

- mẹ!!! Sao ba lại ở cạnh mẹ vậy?

Bà Linda lúng túng

- đâu có... đâu có đâu con. Con nghe nhầm rồi.

- con nghe đúng tiếng ba mà.

- tiếng của quản gia đó con. À con muốn vay mẹ 15 nghìn vạn hả, mẹ ko có đâu nhé:)), bye con yêu nha^^

- ơ mẹ... mẹ TÚT... TÚT... TÚT

Mina:

-Lại là ba giở trò rồi. Tức quá à. Còn cuộc gọi cuối cùng. Gọi cho ai đây ta:(. Đúng rồi gọi cho....

Hết chap 47