" Mẹ, chị Tuệ, có cần con giúp gì không? "

" Không cần đâu con gái, con cứ đứng đó chơi đi "

" Chị Hương đâu rồi ạ? "

" Nó nói ra đây chút việc, tụi con chơi gì trên đó mà cười vui thế? "

Nó cười " Có gì đâu ạ, chỉ là Hạo Tâm với Gia Hùng nó thích cái bể bơi ở khách sạn Diamond, cả Thiên Vũ nữa, con định tổ chức tới đó chơi 1 tuần, con cũng muốn đi chơi cho khuây khỏa "

" Chắc bên Mỹ em mệt lắm ha, trông em ốm đi nhiều "

Nó lắc đầu " Cũng không đâu ạ, tại em ngủ không đủ giấc thôi, lát nữa chị rảnh không? "

" Chi vậy? "

" Em muốn đi thăm Ba, đã mấy năm em chưa về đây, chắc Ba nhớ em lắm, em cũng vậy "

" Được, chị đi với em, em ra ngoài ngồi chơi đi, lát chị em mình đi "

Nó cười rồi ra ngoài, nghe tiếng Thy thấp thoáng đâu đây, nó trốn vào góc bếp xem thử, nhỏ và hắn chơi với tụi nhỏ rất vui, còn thân mật với nhau nữa chứ.

Nhỏ vui vẻ " Thiên Vũ à, anh thích đi nơi này không? Đây là khách sạn Starlight đó, bể bơi rộng lắm nha, còn có khu vui chơi, đồ ăn cũng rất ngon nữa, chỉ 2 chúng ta đi thôi được không? "

" Cô ơi, tụi con cũng muốn đi "

Nhỏ coi như không nghe rồi vẫn cười vui với hắn " Anh lấy cho em ly nước được không? "

Hắn đi xuống bếp thấy nó cười rồi đi qua, còn trên đây nhỏ đang...

" Không được, tụi con là con nít, không đi được nghe chưa, lỡ chết đuối ai chịu hả? Ở nhà " (Dữ với con nít làm gì?)

Hạo Tâm bắt đầu khóc, nhỏ tức giận quát con bé " Có im đi hay không hả? Cô nói có vậy mà con khóc sao? Cô đánh con đó, im ngay đi "

" Oaaaaaa " - Con bé khóc lớn hơn, nhỏ tức điên giơ tay lên đánh Hạo Tâm thì nó chạy ra ôm lấy con bé, Mẹ nó, Tú Tuệ và hắn nghe thấy cũng chạy lên

" Cô làm gì vậy? "

Nhỏ thấy nó sắc mặt tái mét, sao nó lại ở đây? Nó phải ở bên Mỹ chứ? (Người ta về hồi sáng rồi giờ mới biết)

" Cô...Lục Tuyết Nhi? S...sao cô ở đây? " - Nhỏ run

Nó lạnh lùng " Tôi không có quyền ở đây à? Nói đi, sao cô lại đánh Hạo Tâm? Nó làm gì mà cô phải đánh nó? "

" Tôi...tôi...nó phá thì tôi phải phạt chứ, không lẽ chiều hư con nít à? "

" Cô nói dối, Hạo Tâm chỉ muốn đi chung với cô thôi mà cô đánh em ấy, cô là đồ nói dối " - Gia Hùng lên tiếng "tố cáo" nhỏ

" Sao đây? "

Nhỏ tức không nói được gì, nó quay sang tụi nhỏ " Hạo Tâm giỏi đừng khóc nữa, 2 đứa lên phòng chơi với dì út ha "

" Dạ "

Nó dẫn 2 đứa lên phòng đóng cửa cái rầm lại (Chứng tỏ ẻm đang bực), không ngờ tính tình con người thay đổi dễ như vậy (Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời mà). Hắn đi ra nổi nóng

" Sao em hung dữ với Hạo Tâm vậy? "

" Sao anh nổi nóng với em chứ? "

Hắn mặc kệ lên phòng nó, nhỏ í ới gọi theo " Anh...Thiên Vũ, aishhh "

Trên phòng, nó đang bật Kỉ Băng Hà cho 2 đứa nhóc xem, tụi nó ngồi trên giường coi mê say, nó thì thừa cơ hội ngồi vẽ lại tụi nó, hắn mở cửa vào thấy nó ngồi vẽ chăm chú như vậy cũng không gọi, chỉ đứng nhìn. Những kí ức khi ở bên Mỹ, nó cũng ngồi vẽ chú tâm, hắn ngồi kế bên nhìn nó ùa về, rồi lại cùng nhau đi chụp hình, đi chơi gặp đám du côn hiện hết về trong đầu hắn.

Nó quay người qua thấy hắn " Anh đứng đó chi vậy? "

Hắn giật mình " À...à...tôi...xem cô vẽ "

Nó cười " Anh vào đây, tôi có thứ cho anh xem "

Hắn đi lại, nó cầm bức vẽ lúc bên Mỹ nó đã vẽ cho hắn xem, hắn nhìn đi nhìn lại, rất quen.

" Đây là... "

" Anh có biết người tên Trần Khánh Ly không? "

" Khánh Ly?? "

Nó thở dài " Tôi có biết 1 câu chuyện tình rất lãng mạn nhưng đầy sóng gió. Nam chính là Thiên Vũ và nữ chính Lục Tuyết Nhi, cũng là Trần Khánh Ly "

Hắn khó hiểu " Không phải tôi với cô sao? "

" Cứ để tôi kể "

Nó ngồi kể lại những khoảnh khắc cả 2 từng nếm trải như một cuốn truyện, hắn ngồi nghe mà mơ hồ, những câu chuyện đó đều giống như giấc mơ của hắn. Rốt cuộc Lục Tuyết Nhi này là ai? Tại sao lại có hắn và nó trong câu chuyện đó? Sự thật như thế nào chứ?? Mời đón xem chap tiếp theo.