Đoản:

Yêu là hi sinh, yêu là nhường nhịn, yêu là chấp nhận, yêu là bỏ qua, yêu là thấy người được hạnh phúc thì hạnh phúc theo. Vậy phải chăng ta không yêu người?

Vì...

Ta không thể thấy người hi sinh vì người khác nên ta làm thay người. Ta không thể nhường nhịn nhìn người bị người khác phũ bỏ nên ta hãm hại người khác kia để người đó về với người, chấp nhận người. Ta không thể chấp nhận rằng người đang đau lòng vì ai. Ta không thể bỏ qua, bỏ đi khi người cô độc. Ta không thể thấy người hạnh phúc... vì ta sợ tim này đau khổ.

...

Đoản:

Đơn phương sẽ đau nhưng vẫn không bỏ? Vẫn ngồi một mình tương tư, nghĩ về người, vẫn ngồi hoặc đứng, lén dùng ánh mắt nhìn người, vẫn nằm mơ thấy người... tất cả là vẫn. Vẫn không dám gần người, bày tỏ tình cảm, vẫn ngu ngơ, lẳng lặng phía sau người, chờ người quay đầu... hoặc chờ khi người vấp ngã thì nâng người dậy. Bết sao được khi người là của người ta, biết sao khi ta chỉ là phía sau, kẻ đơn phương không tư cách. Kê luôn dõi theo người.

Đoản:

Ngọt ngào đắm say một tình yêu, bay trong màu hồng hạnh phúc, anh là mây, em là gió, gió em thổi đi đâu mây anh sẽ bay theo đó, cùng nắm tay nhau trên con đường dài, để rồi một ai buông tay, bước chân lùi về, quay đầu, tớ giấy màu hồng bỗng sang trang trắng xóa, anh, em cũng chia đôi ngã.