Sáng hôm sau

8:30

Tại phòng nó, khi những tia nắng của buổi sớm bình minh rọi qua khung cửa sổ phòng nó, chiếu thẳng vào khuôn mặt baby như một thiên thần là nó,ánh sáng đó kũng k nhằm nhò gì đến việc đánh thức nó dậy đc.

Ở ngoài cửa sổ, trên những cành cây xanh có những chú chim đang hót líu lo.ở ngoài cánh cửa của phòng nó có tiếng gọi của anh trai nó,nhưng nó k hề biết gì nha:

Nhi ơiiiii! Dậy đi muộn rồi

Đáp lại tiếng anh nó chỉ là tiếng

....Ưm....ưmm(mơ ngủ mà)

Nó tự lải nhải 1 mình, sáng sớm con chó nhà nào mà sủa nhiều thế k biết...BỰC K CHỊU ĐC ( nó đang bảo anh nó nha) rồi nó úp gối xuống đầu ngủ tiếp.

Hihi, nó là sâu ngủ mà, có gọi khản cổ hay trời có sập nó cũng không chịu nhúc nhích đâu.

Ông anh nó lại tiếp tục bài ca bất hủ

Nhi Ơi! dậy .... Dậy đi chơi nào.

Nhi dậy đi........

ông anh đành bất lực với việc gọi con sâu ngủ là nó dậy, đang quay lại phòng vừa bước được 1-2 bước thì chiếc bóng đèn trong đầu Minh Quân chợt lóe sáng( ý tưởng mới đó mà).

Hôm nay, Minh Quân trông rất là bảnh trai nha, ông anh nó mặc 1 chiếc quần jens dài màu đen, 1 chiếc áo phông cũng lại màu đen. Tôn lên vóc dáng của 1 cậu con trai mới lớn với chiều cao là 1m70 khi ở độ tuổi còn đang học lớp 8 mà có chiều cao lý tưởng.

Bỗng chàng trai nở 1 nụ cười vẽ lên 1 đường cong tuyệt mĩ trên khuôn mặt baby búng da sữa của anh ta, ( các girl mà nhìn thấy nụ cười của Minh Quân lúc này chắc là xịt máu mũi,miệng nhỏ rãi mất- eo ơi,ghê wá)(t/g sao thấy nụ cười này gian gian mang ám khí thế nhỉ).

Nghĩ là làm, Minh Quân qauy lại phòng mình lấy thêm chiếc khẩu trang mà đen để hợp với bộ quần áo mình đang mặc trên người (ôhh sao toàn màu đen hết vậy trời- giống trộm ghê).

Minh Quân bước ra khỏi phòng và tự cười trước phòng mình thật sung sướng khi mình nghĩ ra được ý tưởng hay như vậy( sao giống bệnh nhân trốn trại quá) ( wây wây.. Có ai biết atrai nó chuẩn bị làm nhiệm vụ gì cao cả không nhỉ....tò mò quá).