Hắn cùng nhỏ ik mua đồ xong liền đến thăm mộ mẹ...nhìn nhỏ mà hắn tự hỏi có phải hắn đã thích nhỏ thật rồi không? Cái cảm giác muốn ở bên cạnh nhỏ, muốn nhìn thấy nụ cười của nhỏ và bực tức mỗi khi cậu ở cạnh nhỏ...có phải người ta hay gọi cái đó là '' yêu".

===================================

Làm xong việc của mình mua đủ số đồ cần thiết nhỏ và hắn cùng nhau đi về. Đi cùng nhỏ mà hắn chỉ muốn khoảng khắc này hãy trôi chậm hơn để có thể đc ở bên nhỏ. Về đến biệt thự nhỏ tạm biệt hắn rồi vào nhà. Đặt cái túi đồ lên bàn nhỏ thở phào nhẹ nhõm rồi lấy ra món quà mà nhỏ đã mua tặng cậu. Đó là một quả cầu tuyết bên trong là những ngôi sao vầng trăng bé nhỏ và một ngôi nhà xinh xắn. Cầm món quà nhỏ nhìn đi nhìn lại rồi cười vui vẻ.

- đó là món quà cho anh Phong sao?

Cô xuất hiện.

- v....vâng

- nó là một quả cầu tuyết?

Nhỏ gật đầu thay vì trả lời

- tôi có thể .xem nó một chút chứ?

Nó cũng không dám từ chối nên đã đưa cho cô xem. Sau khi cầm lấy quả cầu trên tay cô đã không chần chừ mà thả tay ra * BINH* quả cầu rơi vỡ...

- chết tôi lỡ tay mất rồi.

Cô cố tình giả vờ làm như nó không phải lỗi của mình. Còn nhỏ đứng như trời trồng không nói lên một lời. Khó khắn lắm mới tìm đc món quà để tặng cậu vậy mà h nó đã k còn nữa. Nhỏ ngồi thụp xuống nhìn quả cầu đã bị vỡ. Cô thì bỏ đi lúc nào không hay.... không thể để mọi người nhìn thấy mình lúc này nhỏ nhanh chóng đứng dậy rồi dọn dẹp lại mọi thứ. Những mảnh thủy tinh đó nhỏ đã cất chúng vào một cái hộp rồi quay trở lại với công việc của mình.

Phiá bên ngoài mọi người đang bận rộn chuẩn bị mọi thứ, người chạy ra chạy vào. Bữa tiệc này vốn dĩ cậu không muốn tổ chức nhưng cô lại tự ý quyết định mọi việc. Để việc chuẩn bị cho người làm cô nhanh chóng kéo cậu đi chọn đồ. Nếu không phải hai tập đoàn hợp tác vs nhau thì cậu cũng chẳng hề muốn gặp cô , từ lúc cô xuất hiện dường như cậu ít đc gặp nhỏ hơn.

••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••

Sau bao công sức vất vả chuẩn bị nhỏ và mọi người cuối cùng cũng hoàn tất công việc chuẩn bị. Xong xuôi nhỏ lõe đẽo lên phòng nằm nghỉ. Vừa vào phòng nhỏ nhảy ngay lên cái giường êm ái của mình. Ngước mặt lên bàn nhỏ thấy có một lá thư kèm theo đó là cái thiệp mời.

' Như Nguyệt chắc cậu cũng đã c nhận đc cái thiệp mời rồi. Mình thật ra cũng không muốn tổ chức nhưng Mỹ Lệ đã mời mọi người rồi nên tớ cũng muốn mời cậu. Mời cậu không phải danh nghiã là cậu chủ mà là một người bạn vì vậy hãy đến tham dự đấy 。- -。. Cậu cũng không phải lo chuyện quà tặng đâu chỉ cần cậu đến là đc rồi!'

Đọc lá thư nhỏ vui vẻ cười, nhỏ thật sự rất rất vui, bao phiền lo đều đã tan biến hết.

* cốc....cốc...* có tiếng gõ cửa nhỏ liền quay ra mở cửa.

- Dì Lan có việc gì cần con làm sao?

Thấy Dì Lan nhỏ hỏi.

- Hôm nay ta muốn.... chúc mừng sinh nhật con!

Dì Lan giơ ra một hộp quà. Ngơ ngác nhìn rồi nhỏ cũng cầm lấy.

- món quà này là của tất cả mọi người tặng cho con đấy.

Nhìn món quà nhỏ vui sướng ôm lấy dì lan. Tuy rằng không có những bữa tiệc to lớn sang trọng nhưng năm nào nhỏ cũng đc nhận quà sinh nhật.

- con mau mở quà đi!

Dì Lan dục

- vâng!

Nhỏ từ từ mở nắp hộp ra.... bên trong đó là một bộ váy xòe màu hồng phấn nhìn nó đc thiết kế không quá cầu kì mà nó cx không phải là chiếc váy hàng hiệu sang trọng.

- Dì nó đẹp lắm!

Giọng nhỏ nghẹn ngào tuy món quà này đơn giản nhưng đối với nhỏ nó lại là món quà đẹp nhất. Sinh nhật cậu nhỏ sẽ mặc bộ váy này. Nhanh chóng nhỏ vội vào phòng để thay đồ......

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trong bữa tiệc sẽ có những chuyện gì xảy ra hãy cùng đón đọc chap sau nha mọi người!