*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lẫm Lạc nở nụ cười tà mị, bày ra vẻ mặt cực kì anh tuấn, “Được rồi!”

Mỗi lần nhìn thấy gương mặt tràn ngập tươi cười của hắn, Tiểu Mễ đều không thể bình tĩnh, nở cười khúc khích. Tạo sao lại có người đẹp như vậy chứ? Không, bây giờ không phải là lúc ngẩn người, Tiểu Mễ lắc lắc đầu, cho mình tỉnh táo lại.

“Anh… Anh vừa mới nói cái gì? Em không nghe rõ.” Tiểu Mễ đờ người ra, không nghe được hắn nói cái gì.

“Anh đồng ý với em.”

“Thật sao? Thích Lẫm Lạc tiên sinh, anh thật sự là người tốt.” Kỳ thật hắn cũng không hẳn là người xấu.

“Nhưng anh có yêu cầu.”

Biết mà, biết mà, ác ma làm sao có thể vô điều kiện đáp ứng chuyện này chứ, “Yêu cầu gì?” Tiểu Mễ lập tức ỉu xìu, vừa mới cảm thấy hắn là người tốt, lập tức liền thay đổi, thật sự là tắc kè hoa. ( Ốc: Chị nói anh hay nói chi vậy )

“Toàn bộ mọi chuyện cưới xin là do một mình anh xử lí, em không được nhúng tay vào.” Lẫm Lạc sẽ không bỏ qua cơ hội lần này, sẽ chói chặt cô ở bên mình.

“Không thành vẫn đề, ngày mai lập tức kết hôn được không? Em muốn ông nội nhìn thấy dáng vẻ hạnh phúc của em, ông mới có thể yên tam, nhờ anh vậy.” Vì ông nội, tất cả đều như thế đi.

“Ngày mai?” Lần đầu tiên lại hấp tấp như thế, thật khiến hắn buồn cười.

“Đúng vậy, ngày mai, càng nhanh càng tốt. Đúng rồi, chúng ta giao hẹn nhé, đừng cho cha mẹ biết chúng ta là kết hôn giả, vì nhất định bọn họ sẽ không đồng ý chuyện này.” Xem ra Tiểu Mễ không phải là không biết nghĩ.

“Em cũng biết chuyện này thật hoang đường sao? Còn tưởng rằng em cái gì cũng không sợ.” Lẫm Lạc cố ý nói khẽ bên tai cô.

“Anh sẽ không đổi ý chứ, như vầy sẽ khiến những người mến mộ anh thương tâm muốn chết, còn có…. Còn có cô gái anh thích sẽ hiểu lầm, anh không để ý sao?” Tiểu Mễ sợ hắn đổi ý,  hắn chính là tổng giám đốc của tập đoàn Thái Năng, là người thừa kế tương lai, sẽ vì một cô gái bình thường như cô mà chịu nhiều tổn thất như vậy sao.

“Chính vì thế, em phải báo đáp anh a?” Hắn còn ước những người đừng tới dây dưa, vừa lúc cô lại cho hắn một ý tưởng tốt như vây. Người hắn thích, còn không phải cô sao? Ý cười ở đáy mắt Lẫm Lạc ngày càng đậm, lần này chính là không mời mà tự đến, toàn bộ thế giới hắn chỉ cần cô là đủ.

“Cái này…” Tiểu Mễ gãi gãi đầu, vẻ mặt trầm tư, cái này thật không nghĩ tới a, nhưng mà, chỉ cần hắn chịu đồng ý với cô, mặc kệ là cái gì cô dẽ đáp ứng hắn.

“Đi thôi.” Nhìn vẻ mặt khó xử của cô, hay hắn đã đặt ra cho cô một câu hỏi khó.

“Đi đâu?”

“Đương nhiên là đi chuẩn bị hôn lễ.”

“Thật sự? Được ___”

Lẫm Lạc đi ra khỏi văn phòng, Tiểu Mễ chạy chậm theo ở phía sau, Lý Khắc đứng ở ngoài cửa đi theo bọn họ.

“Lý Khắc, giúp tôi thu xếp mọi thứ, ngày mai tôi và Tiểu Mễ kết hôn, tốt nhất làm càng long trọng làm tốt.” Lẫm Lạc vừa đi vừa nói với Lý Khắc,  “Còn có, thông báo cho tất cả các cổ đông đến tham gia hôn lễ.”

“Chờ một chút, tại sao lại muốn làm long trọng như vậy? Đơn giản một chút là được rồi, như là chụp ảnh kết hôn, uống ly rượu giao bôi chẳng hạn,  càng đơn giản càng tốt.” Tiểu Mễ một bên nhớ nhớ một bên nói không ngừng, cô không muốn làm lớn chuyện này, đến lúc lại không thử vãn hồi.

“Em___ không___ có____ quyền ____ Mẹ khiếp___ phiền.” Lẫm Lạc phun từng chữ qua kẽ răng, cô lập tức ngậm miệng. Hắn lại không biết trong cái đầu nhỏ kia còn có gì nữa, muốn đổi ý, nghĩ cũng đừng nghĩ, hắn muốn toàn bộ thế giới làm chứng, cô gái này là của hắn, ai cũng không thể cướp cô đi.

Tiểu Mễ nghe lời hắn im lặng, trong lòng tràn đầy bất mãn, đấp ứng rồi, nhưng là…. Ai, mặc kệ, trước hết thực hiện tâm nguyện của ông nội đã.

“Được, tôi đi làm.” Lý Khắc nhận được mệnh lệnh, lập tức rời đi.

Chiếc váy cưới được đặt ở công ty váy cưới nổi tiếng nhất.

Thiết kế tinh túy ở chỗ tạo ra vẻ đẹp lãng mạn kinh điển của Châu Âu, thể hiện sự tạo nhã tôn quý khiến cho người khác thưởng thức.