Nè không phải cậu siêu lắm sao, sao bây giờ chèo tường thôi mà cũng không làm được vậy -

Cậu nghĩ mình chèo lên được thì hay lắm nếu cậu ăn ít đi một chút chịu khó nghe một cút thì tôi đâu đến nỗi như vậy chứ -

Mấy cậu không thấy mệt ak lên nhanh đi còn đứng đó - HUY vũ tức giận lên tiếng anh thật sự không hiểu nổi Gia Huy và Vương Tử sao trong hoàn cảnh nào hai người này cũng cãi nhau được vậy

15 phút trước

Alo quản gia vương bọn tôi về rồi cho người mở cổng - MInh quân nói một chàn vào điện thoại rồi cúp máy không để cho đầu giây bên kia kịp trả lời. Ông ta ra chưa sao lâu vậy - Gia Bảo ngồi trong xe ô tô thôi mà cx thấy bực mình Tuy Nhật Minh không nói gì nhưng anh biết Nhật Minh cũng không mấy vui vẻ Nhật Minh rất ghét người thiếu chuyên nghiệp là một quản gia dáng nghẽ ông nên tự làm mọi việc mới phải

Cánh cổng mở ra quản gia Vương cùng với người hầu trong nhà cung kính chào bọn họ. Mời bọn họ xuống xe ông cũng những người khác cất từng chiếc xe vào nhà xe xong sôi mọi thứ ông mới lên tiếng - Thưa các cậu chủ để mọi người có thể quan tâm và giành nhiều thời gian cho nhau hơn ông bà chủ đã có lệnh 12 giờ sẽ là giờ cấm mong mọi người thông cảm cho tôi – Nói rồi quản gia vương cho người đóng cửa lại để các anh ở ngoài với vẻ mặt đờ đẫn

Sao không nói trước – Nhật minh khoanh tay tựa nhẹ vào cánh cửa sắt cứng nhắn ánh măt anh như xoái sâu vào ánh mắt ông thầm oán trắc điều gì đó giọng nói của anh nhẹ nhàng nhưng băng lãnh làm cho người khác cảm thấy rùng mình.

Xin lỗi nhưng tôi nghĩ rằng quản gia chan đã nhắc nhở mọi người trong giờ ăn, muộn rồi tôi xin phép không làm phiền mọi người – Nói song ông cút nhẹ người như lời chào rồi quay vào trong bỏ mặt những con người đang tức giận ở ngoài kia.

Ngoài đó có chuyện gì sao – kun từ trong nhà bếp vọng ra trên tay anh đang bưng khay cháo nóng hổi và cốc sữa ấm, trong lúc này anh thật sự không thích có ai làm ồn, nó đang ốm anh muốn nó được nghỉ ngơi nhưng sao trong nhà này lại lắm chuyện vậy chứ.

Xin lỗi vì sự thất lễ vừa rồi các cậu chủ đã về nhà nhưng đã quá giờ quy định mong cậu thông cảm, cậu có cần giúp gì không thưa cậu- Thân là quản gia chuyên nghiệp ông biết những gì nên nói và không nên và cũng biết nên làm gì trong những tình huống như nào, ông đã nghe từ chiều cô chủ đang bị ốm thân thể rất mệt mỏi cần được yên tĩnh để nghỉ ngơi những chuyện xảy ra lúc nãy ông cũng đã cố gắng để giải quyaats mọi chuyện trong nhẹ nhành rồi mà.

Làm phiền ông lấy cho tôi ít thuốc hạ sốt và giảm đau – Bây giờ anh còn tâm trí đâu đi nghe những chuyện nhảm nhí nữa chứ nó đang ốm ở trên anh còn không biết là nó đã ra khỏi phòng tắm chưa nữa cũng không biết nó đã dỡ hơn chưa anh thật sự rất vội đấy thật sự rất muốn lên với nó nhưng anh biết chứ lý do nó muốn anh xuống dưới nó muốn ở một mình anh biết chứ.

Hiện tai

Sau khi chèo được lên lang can tầng 2 của định thự

Nè Gia Huy cẩn thận chút được không nhẹ nhàng thôi nhỡ đâu có người thì sao –

Sao cậu lèm bèm nhiều vậy có người thì sao đây là nhà của mình mà – Sự bực mình và tức giận của Gia Huy trong lúc này đã làm anh quên đi mất rằng các anh đến đây là vì ở đây có một người con gái anh cần phải giặp

Đẩy mạnh cách cửa không thương tiếc khi bước vào trong mọi người bị ánh sáng của căn phòng làm cho chói mắt căn phòng với tông chủ đạo là màu tím nhạn căn phòng rất ngăn nắp gọn gàng đến kì lạ. Ánh mắt mọi người dừng lại trên thaanh ảnh nhỏ bé nằm dưới nền đất lạnh bộ đồ ngủ mòng manh màu đen mái tóc đen huyền che hết nữa khuân mặt của nó bên trên còn vài giọi nước dọng lại bên cạnh nó mái tóc giả màu tím ướt xũng.

Anh – Trong cơn mơ màng nó chợt thấy điều gì đó gương mặt nó nhăn nhó vì khó chịu chất giọng trong trẻo của nó bây giời mới khó nhọc làm sao

Gia Huy tiến lại gần nó nhẹ nhàng vén mái tóc ra khỏi mặt nó anh lấy tay sờ lên trán nó, người nó nóng ran lên đôi lúc còn run lên vì lạnh

Hình như là cô gái ở trong quán bar mà sao cô ta lại ở đây – lúc ở trong quán bar cô gái mà bọn Tử Long trêu cũng là cô gái mà anh đã dỡ và hình như cô gái đó đã được ken đưa đi chuyện này có liên quan gì đến nhau sao thật khó hiểu quá Vương tử khó chịu quay qua Minh Quân anh thật sự cần lời giải thích

Nhìn tôi làm gì tôi là người vô can mà – Minh Quân nhú vai tỏ vẻ không liên quan

Hay là bồ của ken – Hướng ánh nhìn lên thân ảnh nhỏ bé mỏng manh đang được Gia Huy bế lên nhìn nó lúc này thật yếu ớt và cần người bảo vệ biết bao thật khác với lúc mang nó ở bar tuy gương mặt lúc đấy cũng nhợt nhạn và xanh xao như bây giờ nhưng có gì ở nó khiến anh cảm thấy nó thật lạnh lùng không ngờ lại được giăp nó nhưng trong hoàn cảnh này có hơi không như ý anh lắm – Anh – lời nói yếu ớt của nó cắt ngang dòng suy nghĩ của Huy Vũ.

Canh cửa bật mở kun bước vào theo sau anh là quản gia vương. Tuy có hơi bất ngờ vì các anh lại ở trong phòng nó nhưng anh cũng doán được phần nào nhưng mà chuyện đó có gì quan trọng đâu chuyện quan trọng nhất với anh lúc này là nó

Cậu có thể để em gái tôi xuống giường không – đặt khay cháo lên bàn kun quay qua nhìn Gia Huy với ánh mắt không chút thiện cảm

‘Em ‘ tuy hơi ngơ ngác khí trước mặt anh là cậu chủ lạnh lùng của hàn gia đặt nó xuống giường trong đầu anh vẫn hiện lên rất nhiều câu hỏi không nó là bồ của ken sao nếu không sao ken lại bế nó

Anh đừng đi – Bàn tay lúc lạnh lúc nóng của nó nắm lấy bàn tay ấm áp của Gia Huy lời nói cuả nó khiến anh quay về thực tại cũng khiến anh thông suốt hơn.

Tiến đến bên nó ôm thân ảnh bé nhỏ của nó vào lòng anh buông một câu cảm ơn rồi nhìn về phía cửa quản gia vương. Khi trong phòng chỉ còn anh với nó anh giúp nó uống thuốc giúp nó sì khô đầu.

Sáng hôm sau

Ken vào phòng nó tính định hỏi thăm sức khỏe nó nhưng ai ngờ họ lại để anh nhìn thấy tình cảm anh em thắm thiết của hai người này cơ chứ thật tình. Kun đang ôm Thiên Mai ngủ rất ngon lành nhưng ma thăng em không biết điều lại đến phá đám.

Tiểu Mai đã đỡ hơn rồi nhưng vẫn cần nghỉ ngơi hôm nay em ở …- Em sẽ đi học – kun chưa nói song đã bị nó ngắt lời

Mới đầu anh không định đồng ý với nó đâu vì nó vẫn còn đang sốt nhưng nhìn vào ánh mắt kiên định của nó thì anh biết nó đã nói được thì làm được

Vận ken sẽ đi học cùng em – nói song anh đặt lên trán nó một nụ hôn rồi đi ra khỏi phòng

Ken giúp nó lấy đồng phục rồi cũng đi theo anh – Anh có được không vậy – ken lo lắng khi nhing thấy sắc mặt nhợt nhạt của nó nhìn nó vậy anh thật lòng không nỡ.

Không sao đâu nhớ cho con bé uống thuốc đấy mấy ngày nữa anh sẽ bận lắm – đáp lại lo lắng của ken anh chỉ hờ hững đưa cho anh hộp thuốc nhỏ và anh cũng không quên nhắm nhở ken.

Sao các cậu cũng ở đây vậy – trong lúc này chiếc xe của gia tộc họ Hàn đã chứa thêm sáu vị khách không mời khác điều này mới kiến ken không thoải mái lắm. Còn nó thì không quan tâm chỉ lười biếng nhắm mắt lại dựa đầu vào ken ngủ thiếp đi như con mèo con

Cậu cũng nghe rồi còn gì chúng tôi bị thu xe nên đi cùng với hai người thôi cậu nghĩ chúng tôi muốn lắm chắc – Vừa nói Vương Tử vừa liếc nhìn nó sắc mặt của nó tuy đỡ hơn hôm qua nhưng vẫn nhợn nhạt lắm vậy sao nó vẫn cố đi học chứ bọn anh cũng không muốn làm phiền nó nghỉ ngươi đâu nhưng mà ông quản gia lại bảo cái gì mà vi phạm luật cái gì mà bị thu xe chứ hazi đành chịu vậy.

Nè cô ấy sao rồi – Lúc này Gia Huy mới lên tiếng phá tan bầu không khí ngột ngạt

Chị ấy không sao – Khi ken nói song tất cả mọi người đều chìm vào im lặng không ai nói thêm câu gì có lẽ mọi người đã chìm vào thế giới của mình rồi

Còn có một người từ trước đến giờ vẫn luôn im lặng như âm hồn không tan nhưng bây giờ lại lên tiếng vẫn là câu hỏi xoai quanh về nó - Cô ấy là ai – Nhật Minh bất ngờ lên tiếng làm cho cả bọn cũng bất ngờ theo.

Là con gái gia tộc họ Hàn Hàn Thiên Mai – không nhanh không chậm câu trả lời của ken cũng là câu trả lời mọi người muốn nghe cũng đã đoán ra nó rồi nhưng không hiểu sao mọi người vẫn còn muốn nghe câu trả lời cứ thế mọi người lại chìm vào dòng suy nghĩ cho đến khi chiếc xa dừng lại trước cổng trường lúc nào không hay.

Ken bế nó ra khỏi xe trong tiếng xì xào của học sinh trong trường. Từ trên cao đã có một thân ảnh thu hết lại hành động của ken vào trong mắt.

Tiếp sau ken các anh cũng từ từ đi ra khỏi xe. Ken đưa nó lên lớp học còn các anh đi vào phòng hội học sinh.

Sao hôm nay mấy người đó lại đi với nhau vậy – cũng từ một nới khác trong trường thiên trang và thiên yến đã nhìn thấy hết tất cả các anh đi cùng nhau thì không sao nhưng tại sao lại đi với nó điều này kiến cô tức điên lên