Từ sau ngày đó, bởi vì vết thương nứt ra nghiêm trọng dẫn đến chảy máu nên Hứa Vy Lương lại hôn mê mất mấy ngày. 

 Sau khi tỉnh lại, cô lại giống như người bình thường, ngày nào cũng đến phòng giữ ấm để thăm đứa bé mình mới sinh. 

 Một cục mềm mại nho nhỏ, khuôn mặt vẫn chưa phát triển có chút nhăn nhó, nhưng mơ hồ có thể nhìn thấy được những đường nét anh tuấn. 

 Mỗi lần đến lúc này, Hứa Vy Lương trút bỏ tất cả sự kiên cường và bướng bỉnh, đáy mắt đen nhánh của cô chỉ còn lại sự dịu dàng và yêu thương. 

 Cuối cùng thì cô cũng hiểu được, cái gì gọi là sự vĩ đại của người mẹ. 

 Hóa ra nhìn thấy nó, là cảm giác như được nhìn thấy cả thế giới. 

 “Tiểu Bảo, con mau lớn nhé, mẹ sẽ dành tất cả những điều tốt nhất cho con...” Lúc xung quang không có người thì cô luôn thích nói chuyện với Tiểu Bảo, nhưng phần lớn thời gian Tiểu Bảo đều ngủ, số lần có thể phản ứng lại với cô không nhiều. 

 Hoàng hôn buông xuống, trợ lý của cô đột nhiên gọi điện thoại cho cô. 

 “Hứa phó tổng, tôi nhận được một vài thông tin, Tam thiếu gia gia dẫn một người phụ nữ đến khách sạn Tứ Quý thuê phòng. Mà vừa thuê là thuê liền một tháng, nguồn tin rất đáng tin cậy.” 

 “Hứa Uyển?” 

 “... Từ đây có thể thấy người đăng kí nhận phòng chính là cô ta.” 

 Ngón tay xanh xao của Hứa Vy Lương xoa lên khuôn mặt của Tiểu Bảo, viết thương ở bụng vẫn còn đau âm ỉ. Hôm đó, bóng lưng dứt khoát trước khi gần đi của Lệ Hàn Quân vẫn luôn ẩn hiện trong mắt cô, cô ngờ ngàng nhìn chằm chằm chiếc nhẫn trên ngón áp út, đột nhiên cảm thấy có chút mệt mỏi. 

 Gắn bó nhiều năm như vậy, cuối cùng vẫn không qua nổi một Hứa Uyển. 

 Bỏ đi, thôi bỏ đi. 

 Bên kia, Lệ Hàn Quân và Hứa Uyển đang ở trong căn phòng tổng thống của khách sạn Tứ Quý, ngồi đối mặt với nhau. 

 Giọng nói Lệ Hàn Quân trầm thấp: “Anh đã bảo người tìm phòng giúp em rồi, đợi chọn được cái phù hợp thì sẽ chuyển vào.” 

 Hứa Uyển cắn môi, đáy mắt ngấn lệ: “Có phải anh không quay về nữa? Anh kết hôn với chị rồi, còn có một đứa con nữa, chị lại xinh đẹp, giỏi giang như vậy. Còn em bị người ta cưỡng hiếp mất đi sự trong sạch rồi, bây giờ còn điên điên khùng khùng thường xuyên phát bệnh...” 

 “Nói cái gì ngốc nghếch vậy?” Thái dương Lệ Hàn Quân chợt giật giật, hắn ôm Hứa Uyển vào lòng, vỗ về nói: “Sau sự việc bảy năm trước, em chính là người vợ mà anh nhận định, là Hứa Vy Lương không từ thủ đoạn tìm người bắt cóc em trước hôn lễ...” 

 Lời đang nói chợt ngưng lại, Hứa Uyển hôn lên môi hắn. 

 Sắc mặt Lệ Hàn Quân cứng đờ, sau khi Hứa Uyển “qua đời”, cho dù hắn có mua vui với bao nhiêu cô gái ở bên ngoài đi chăng nữa thì từ trước đến giờ cũng không có ai chạm vào môi hắn, bởi vì hắn đã từng hứa với Hứa Uyển rồi. 

 Cả đời này chỉ hôn một người phụ nữ, đó là cô. 

 Mà khi Hứa Uyển thực sự được hồi sinh, thực sự quay về vòng tay hắn thêm lần nữa, giờ khắc cô hôn lên môi hắn, hắn lại hoảng hốt trong phút chốc, trong đầu đột nhiên tua nhanh hình ảnh Hứa Vy Lương toàn thân đau đớn đến co giật nhưng lại không kêu lấy một lời ở trên du thuyền... 

 “Hàn Quân, muốn em, muốn em được không?” Hứa Uyển ngồi trên đùi Lệ Hàn Quân, đôi tay ôm lấy cổ hắn, nhẹ giọng nỉ non: “Từ sau khi em quay về, đêm nào em cũng gặp ác mộng, mơ thấy những quá khứ sống khống bằng chết đó, niềm tin để em gắng gượng sống tiếp chính là anh, đêm nay em thực sự không muốn nghĩ đến một ai nữa...” 

 Đáy lòng Lệ Hàn Quân khẽ rung động, hắn nắm lấy tay của Hứa Uyển, mơ hồ cự tuyệt nói: “Đợi sau khi chúng ta kết hôn, anh sẽ dành cho một mình em một đêm tân hôn tuyệt vời nhất.” 

 “Anh...có phải anh chán ghét em không sạch sẽ không?” Nước mắt ứa ra viền mắt, theo gò má chảy xuống, nhìn rất điềm đạm đáng yêu. 

 Lệ Hàn Quân do dự một giây, nhớ lại sự việc bảy năm trước, bàn tay lớn chợt ôm lấy tấm lưng mảnh khảnh của cô, đặt cô nằm ngang trên sofa, một tay tự kéo cà vạt của mình, đè lên người cô... 

 “Anh sẽ dùng hành động thực tế chứng minh cho em thấy!” 

 Hai người hôn nồng nhiệt, khó phân thắng bại, Hứa Uyển thở gấp cởi quần áo của hai người, ngón tay mảnh khảnh khiêu khích mà cũng tựa như vuốt ve lồng ngực Lệ Hàn Quân. 

 Trong lúc Lệ Hàn Quân kéo khóa quần tây... 

 Ầm. 

 Giây kế tiếp, cửa phòng bị người bên ngoài đá bật ra. 

 Mấy vị cảnh sát nối đuôi nhau vào, kèm theo đèn huỳnh quang và âm thanh răng rắc răng rắc rung động: “Không được động đậy! Có người tố cáo trong khách sạn này có cuộc mua bán mại dâm phi pháp, mời đi theo chúng tôi một chuyến!”