Có thể nói đầy là một câu chuyện tình yêu buồn giữa người và ma.
con người thường luôn không trân trọng những thứ mình có tới lúc mất đi rồi mới thấy hối hận.
Mọi chuyện phải kể từ ngày cưới chú rể không tới, một mình cô lẻ loi, cô đơn, tự mình tổ chức hôn lễ. Lấy chồng hai tuần chưa một lần thấy mặt nhau, vậy ầm tới khi thấy mặt cô đã không còn nữa.
Anh đi tìm một cô gái, yêu một cái xác vô hồn, một tình yêu hài hước không có lời đáp lại, không có muộn phiền và lo lắng, cũng chẳng có giận hờn hay một cuộc hẹn hò ngọn ngào như bao cặp đôi khác.
"Biển là nơi em thích! Vậy chúng ta sẽ cùng sống ở đây!"
Biển ôm lấy hai thân thể uyên ương thật chặt. Họ chẳng muốn tách biệt nhau nữa.