Từ bé bây giờ Băng mới hiểu được sói đội lốt cừu non hay trong thiên thần có ác ma như tke nào TT.

''Bé Băng em gọt hoa quả cho anh''

''Bé Băng em lấy anh cốc nước ''

''Bé Băng anh đau chân''

''Bé Băng , em đấm vai cho anh''

-anh ta quay Băng như chong chóng

''Bé Băng anh muốn ra ngoài ''- Lần này nói có vẻ tử tế hơn một chút .

''Không''-Băng bực mình nói , bị quay như chong chóng ai mà không tức cơ chứ :)

''Bé Băng đi mà''-Phong nở nụ cười thiên thần nhìn Băng

''Không''-Băng thẳng thắn nói đừng lo mấy loại này miễn dịch với cô

''Bé Băng em sao vậ hay lo cho anh không muốn anh ra ngoài hay lại sợ mấy chị y tá bám lấy anh hơ hơ Em ghen sao?''-Phong dùng kế khích đểu Băng

Ghen ? Lo Lắng ? Ôi anh ta nằm mơ chắc !

''Ai bảo ghen thích tki đi ai thèm lo cho anh cơ chứ''-Băng nói cô thèm mà ghen nhá

Phong đứng dậy bước đi Băng tki phải đi theo sau . Hai người vừa mới đi ra được một đoạn tki mấy chị y tá từ đâu tới xúm lại . Băng chánh ra 1 bên , rằng co vs loại mê zai tki mệt chết đi đc tốt nhất là không rằng co vs họ

'' Em chưa khoẻ nên nghỉ ngơi đi''

''Em không đc ra ngoài ''

''Nếu ra ngoài nhớ cẩn thận đó''-

Y tá tki xúm lại mà nói Băng công nhận Phong có sức hút thật nhưng cô không thích .

''Nè em là người hầu cậu ấy đúng không?''-mấy chị y tá nhìn Băng hỏi

''Nhớ chăm sóc cậu ấy cẩn thận vào''-Mấy người đó nói tự biên tự diễn một mình trong khi cô chưa nói câu j .

Băng đi theo Phong ra ngoài

''Oa trời thật đẹp ha ngồi mãi ở trong phòng thấy thật ngột ngạt ''-Phong nhìn bầu trời nói

''Đúng vậy''Băng đáp lạnh lùng tự nhiên cô thấy hơi mệt

''Em không sao?''-Phong hỏi

''Không ''-Băng đáp

''Không sao thật chứ''-Phong hỏi lại

''Đã bảo không sao là không sao''-Băng hét lớn.Cô cảm thấy rất mệt, cô không muốn làm j cả .

''em thật sự là không sao hả''-Phong sát mặt lại gần

''Không sao thật chứ''-Phong

''Thật''-Băng

''Vậy tki đi tiếp thôi''-Phong nói mặt vui vẻ trở lại . Anh chàng này hay thật thấy người ta như vậy chỉ hỏi từng đấy câu thôi sao hay thật đấy

Ở công viên :

''Thiên đi mua kem đi''-Nhân ngồi ghế đá chỉ vào quầy kem

''Uk đưa tiền đây''-Thiên nói xoè tay ra

''Không có tiền sao?''-Nhân thấy Thiên xoè tay ra hỏi

''Có nhưng anh ăn tki tự đi trả chứ''-Thiên nói

''Uk tki đưa''-Nhân nói đưa tieenf cho Thiên. Vừa đưa xong đã thấy mất tích ở đâu

3' sau

''Nè kem nè''-Thiên đưa Nhân cây kem nói

''Cảm ơn''-Nhân cầm lấy cây kem

''Ngon quá đi''-Thiên ngồi cạnh Nhân chẳng thèm chú ý bây giờ trong mắt toàn kem vs kem

''Chơi nhà ma đi''-Nhân vừa ăn vừa nói

''Nhà ma?''-Thiên quay sang nhìn Nhân

''Uk''-nhân gật đầu

''Vậy đi luôn''-Thiên đang ăn nghe đến nhà ma hào hứng cả lên

Trong nhà ma

'aaaaaaaaaaaaaaaaaaa cứu tôi vs''-Nhân hét ầm lên

''Anh sợ ma''-Thiên tki nhìn Nhân vs ánh mắt khó tin. Chính miệng rủ mà còn sợ nữa chứ

''Uk''-Nhân bám vào tay Thiên sợ đến tái cả mặt

''Tưởng con trai như tke nào ai dè yếu sì''-Thiên lâm bảm nói nhưng nhìn Nhân như vậy thấy rất đáng yêu

''Anh đáng yêu ghê''-Thiên nhìn Nhân cười ranh ma

''Ra đi''-Nhân mặt xanh xao nhìn Thiên

''Ở đây chơi chút cho vui chứ''-Thiên nói còn vòng lại nhà ma đu xem một lần nữa

''Đi ra đi anh đãi êm anh''-Nhân nói giọng run sợ

''Thật không?''-Thiên cố tình hỏi

''Thật''-Nhân

''Vậy chúng ta ra''-Thiên lúc này mới quay đầu lại Nhân đi đằng sau

những tiếng ầm bụp uỳnh rầm ... ở trong nhà ma khiến Nhân sợ hãi Thiên đi cạnh Nhân mà cười sặc sụa

''Thiên ra ..nhanh hơn 1 chút đc k?''-Nhân mặt không còn 1 giọt máu hỏi

''Vậy đi''-Thiên nói băt đầu chạy

''Chờ vs''-nhân sợ chạy theo đằng sau kêu ầm ĩ

Cuối cùng cũng ra khỏi cái nhà ma Nhân vừa mới ra đã tìm chỗ nào nôn ra mặt xanh xao .

''Anh không sao''_Thiên lo lắng hỏi

''Không''-Nhân đáp mặt trắng như ma TT