Cố Chấp

Chương 16: Em cứ chuẩn bị tinh thần đi

***

Thực tế đã chứng minh, chuyện gì đã có lần đầu thì sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba và lần thứ n. An Nhi vô cùng ân hận tại sao khi trước lại dại dột mà nhận lời đi xem mắt là

“Ý kiến này cũng không tệ. “

“Súp Lơ!” Thấy con mình ngẩn ngơ bà Mai vỗ vào vai cô khẽ gọi.

“Dạ…” Đang mải suy nghĩ kết thoát thân lại đột nhiên nghe thấy có người gọi mình cô ngẩng lên ngơ ngác nhìn mọi người.

“ Vậy là con đồng ý ha.” Sau đó mọi người cười ồ lên còn cô khi ấy mới cảm thấy khó hiểu. Rốt cuộc là cô đồng ý cái gì.

“Đồng…Đồng ý cái gì ạ.”

Trực tiếp bỏ qua vẻ mặt lơ ngơ như bò lạc của cô mọi người tiếp tục nói chuyện vui vẻ với nhau.

“ Con nghĩ. Hay là thôi đi ạ. Mọi người không cần phải sắp xếp cho cô ấy xem mặt đâu ạ.”

Cả nhà hơn chục con mắt đổ dồ về phía anh mà trợn tròn lên vì kinh ngạc. Họ ngạc nhiên không chỉ vì phát biểu gây sốc này của anh mà còn là vì lần đầu tiên họ thấy anh tham gia vào mấy chủ đề kiểu như thế này.

Mắt An Nhi sáng lên, trong mắt cô người anh bây giờ tỏa ra vô số anh hào quang rực rỡ. Cuối cùng cũng có người đứng về phía mình, mặc dù trước giờ cô không ưa người này lắm. Hình tượng của anh được cô đưa lên một tầm cao mới. Nhưng chưa được bao lâu thì cô lại chỉ muốn đập nát cái hình tượng kia sau đó nghiền nhỏ, đem cho cá ăn cho bõ tức.

“ Bởi vì từ hôm nay con chính thức theo đuổi Súp Lơ.” Hải Phong nói ra bằng vẻ mặt bình tĩnh nhưng câu nói này chả khác gì bão lớn cả. Nó khiến cho tất cả mọi người phải há hốc miệng mà không biết nói gì. Khác với mọi người An Nhi lại có suy nghĩ liệu có phải anh đang lên cơn hay là lại có trò gì nữa.

“ Hải Phong con…” Bà Nhung lắp bắp.

“ Không phải mẹ luôn muốn con có bạn gái, luôn muốn làm thông gia với gia đình cô chú sao. Vừa hay con có thể thực hiện nó.” Dứt lời anh quay qua An Nhi sau đó rút trong túi áo ra một chiếc lắc tay vừa đeo vào tay cô vừa nói:

“Súp Lơ. Em có đồng ý không ”

“Vậy được. Tôi chơi với anh đến cùng.” Dứt lời An Nhi ngước lên nói một câu không mặn không nhạt:

"Xin hỏi vị kĩ sư nổi tiếng đây là muốn em chuyển vật này cho chị gái em, hàng xóm của em... bạn của em hay là... À nhà em còn một cậu em trai vô cùng tốt bụng, phải chăng anh muốn thử cảm giác yêu đương đồng tính. Chẳng hay là anh muốn em giúp anh đưa cho ai?" Dứt lới tay cô còn giơ cao cố tình lắc chiếc lắc tay trước mặt anh vẻ khiêu khích.

Vụ ‘tỏ tình’ trong quá khứ đã đủ làm cô xấu hổ mà tỉnh ngộ rồi, cho nên đừng hòng lợi dụng cô lần thứ hai. Cô thà đi xem mắt trăm lần, ngàn lần còn hơn là ở cùng một chỗ với anh.

Mọi người nghe cô nói xong thì ngơ ngác nhìn nhau sau đó cười ồ lên. Ánh mắt như thể nói ‘ tuổi trẻ có khác ‘ vậy. Trong mắt mọi người từ trước đến nay đều đã ấn định một sự thật rằng Hải Phong và Ngọc Nhi là cặp thanh mai trúc mã cho nên khi anh tuyên bố như vậy ai cũng cho rằng đây là trò đùa của đám thanh niên.

“ Mấy đứa không muốn xem mắt cứ nói. Sao phải bày ra nhiều trò như vậy. Hải Phong, con lớn rồi mà còn hùa theo con bé làm cái gì.” Bà Mai đánh yêu anh một cái.

An Nhi nghe thấy câu này như chết đuối vớ phải coc, vội nhảy bổ sang chỗ mẹ vẻ nịnh nọt: “ Thật chứ mẹi khác muốn cô đi gặp tên này, tên kia cho nên trong lúc tức giận anh đã mất đi sự kiềm chế mà làm ra cái hành động ngốc ngếch, thiếu suy nghĩ kia. Tại sao ai cũng có thể nghĩ việc anh và Ngọc Nhi là cặp thanh mai trúc mã nhưng khi anh nói người anh muốn theo đuổi là An Nhi tia.