Người của Nghiêm Thừa Thành phát hiện Yến Phi Phi ở bệnh viện nhỏ, đêm qua anh đã đích thân đến đó đưa cô trở về. Yến Phi Phi cứ một mực chống đối, cuối cùng anh đành để cô ngủ say.

Bệnh tình cô càng không thể để lâu, Nghiêm Thừa Thành lại càng không muốn nhìn thấy Yến Phi Phi chết, đành làm liều.

...

Giả Phiên Phiên nắm chặt giấy xét nghiệm trên tay, trái tim của cô...phù hợp với Yến Phi Phi.

Hai tuần nay ở cùng Yến Phi Phi, không nghĩ đêm qua cô phát bệnh nên đành đưa đến bệnh viện, loay hoay một chút đã bị Nghiêm Thừa Thành đưa đi.

Giả Phiên Phiên nhận được tin Yến Phi Phi đã đưa đến bệnh viện của thành phố, nhanh chóng đến đó để cản lại Nghiêm Thừa Thành lại.

Yến Phi Phi cũng đã nói rõ mọi chuyện cho cô biết, nếu bây giờ tìm thấy cô ấy..

Nghiêm Thừa Thành lập tức sẽ tiến hành phẫu thuật. Chắc chắn sẽ làm hại đến Dạ Nhi Nhi.

Cô phải ngăn lại càng sớm càng tốt.

Cô không muốn Dạ Nhi Nhi xảy ra chuyện. Uông Thất...anh ấy sẽ...rất đau khổ...

...

Đông Tâm đang trong cuộc họp quan trọng, nhận được tin cô bị Nghiêm Thừa Thành đưa đi, anh bất cần những thức khác, bước chân gấp gáp điều người đến ngăn cản cuộc phẫu thuật trước khi quá muộn.

" Nhi Nhi...đợi anh..."

...

Dạ Nhi Nhi và Yến Phi Phi lần lượt được đẩy đi. Nghiêm Thừa Thành lập tức đi theo cả hai. Đứng trước phòng phẫu thuật, bác sĩ lưỡng lự khi đẩy Dạ Nhi Nhi vào trong.

Có đánh chết ông, ông cũng không nghĩ có ngày mình đụng chạm đến con gái của Dạ gia.

" Bác sĩ, ông làm sao vậy?." Nghiêm Thừa Thành thấy y tá và bác sĩ dừng lại, hỏi.

" Nghiêm tổng...đây là Dạ Nhi Nhi...là con gái của Dạ Phong Lệ đấy..."

" Huống hồ...cô ấy là vợ của Đông Tâm."

Quyền lực quyền thế của nhà họ Dạ và nhà họ Đông đâu ai dám đối đầu với họ. Hôm nay phẫu thuật đầy phi pháp như vậy...

Thật sự...ông nghĩ, nếu mình làm việc này, sau khi bước ra khỏi phòng phẫu thuật ông cũng không còn mạng nữa.

" Bác sĩ, việc của ông cứ làm, việc của tôi tôi biết rõ." Nghiêm Thừa Thành bảo.

" Nghiêm tổng, tình hình của Yến Phi Phi vẫn có thể đợi được...chúng ta...đổi ý được không?." Ông có khuyên Nghiêm Thừa Thành.

" Đợi? Cô ấy đợi đến bây giờ rồi, ông muốn cô ấy đợi đến tắt thở sao?." Nghiêm Thừa Thành nổi giận.

Thế lực của Dạ Nhi Nhi đúng là quá lớn, làm bác sĩ và cả bệnh viện này đều dè chừng.

" Nghiêm tổng..."

" Ai dám đụng đến con gái của tôi?."

Dạ Phong Lệ và Bạch Doãn Chy đi đến, đằng sau..

Cũng có một đoàn người đi theo.

" Ai dám cả gan dám lấy trái tim của cháu tôi phi pháp đến vậy?."

Dương Lâm và Tài Triệu đằng sau tiến đến, dĩ nhiên đằng sau cũng có thuộc hạ tiến đến.

" Con dâu của Đông gia dễ dàng để cậu cướp đi sinh mạng vậy sao?."

Đông Phương và Tố Diên cũng chẳng biết đâu ra xuất hiện.

Dạ Kỷ Thành lúc này tiến lên, trên tay đã cầm sẵn súng, chỉ thẳng vào phía bác sĩ:" Nghiêm Thừa Thành, anh quá gan rồi."

" Dám chạm đến chị hai tôi sao?."

Đông Tâm cũng vừa kịp xuất hiện, anh đi đến chỗ Nghiêm Thừa Thành, nắm lấy cổ áo của anh ta lôi lên, không cần nói gì cả..

Bốp

Đông Tâm tức giận, đấm một phát vào mặt Nghiêm Thừa Thành.

" Thằng khốn..."

" Mày dám đụng vào cô ấy sao?."

Cạch

Đông Tâm rút súng trong túi ra, anh chỉ thẳng vào đầu của Nghiêm Thừa Thành đang ngồi đó.

" Mày đừng nghĩ tao không dám làm gì mày."

" Nghiêm Thừa Thành...tao nể tình mày là bạn học cũ, sau khi biết chuyện đã không đụng chạm đến mày rồi."

" Mày biết không? Nhi Nhi cô ấy biết bản thân có trái tim thích hợp với Yến Phi Phi, vừa có chút áy náy vì không giúp gì được, ai cũng muốn sống, cô ấy cho dù tốt bụng cũng không thể bỏ mạng mình."

" Nhưng cô ấy cũng không bỏ cuộc, hai tuần nay cũng không ngừng giúp mày từ đằng sau, cho người tìm trái tim thích hợp với Yến Phi Phi càng sớm càng tốt."

" Còn mày thì sao? Tại sao không tìm? Tại sao chỉ nghĩ đến trái tim của cô ấy?."

" Nghiêm Thừa Thành...mày quá khốn nạn rồi."

" Dừng lại...tất cả dừng lại..."

Giả Phiên Phiên lúc này chạy đến, nhìn thấy cảnh tượng đầy náo loạn, liền hét to lên.

" Tôi có thể hiến tim cho Yến Phi Phi...tôi phù hợp với cô ấy...làm ơn...tất cả mau dừng lại..."

" Nghiêm Thừa Thành...anh lấy tim của tôi đi..."

" Đừng làm đau Dạ Nhi Nhi...làm ơn..."