Vừa thiết triều xong, hắn nhanh chóng chạy đến cung mẫu hậu hắn. Hắn thấy Yến Linh đang mỉm cười đắc thắng. Hắn tính bước vào phòng thì cánh cửa chợt mở ra.
- Mẫu hậu!
Đây thật là Mẫu hậu của hắn bằng xương thịt. Tuy mẫu hậu hắn còn xanh xao nhưng người đã có vẻ rất tỉnh táo.
Hắn ôm mẫu hậu hắn khóc.(tg: anh này mít ước quá!; Văn Vũ: Ê bà kia, biến đi!;Tg:*le lưỡi*; Văn Vũ ném dép tg, ai dè lạc đạn dính Yến Linh; hai người rượt nhau chạy vòng vòng)
- Tất cả là nhờ viên thuốc của Linh Lan công chúa!- Bà thỏ thẻ vào tai cậu con trai bé nhỏ.( tg: bé nhỏ?!; Văn Vũ: Ê bà kia, biến cho tui nhờ!!!)