Tôi là Nguyễn Hải Nam, hay còn được gọi là Nam Bụt.
Cái biệt danh này là do một người con gái đặt cho tôi.Không ai khác là Vũ Minh ThuLần đầu tiên tôi nhìn thấy nó là năm 10 tuổi, bà ngoại của nó ở cạnh nhà tôi. Lúc nhìn thấy con bé, vẻ mặt tươi cười, tính cách hồn nhiên và hành xử có phần thô bạo của nó làm tôi nhớ kĩ.Càng ngày tôi càng cảm thấy hứng thú với nó hơnKhông biết là vì sao, có lẽ là do ông trời sắp đặt - theo cách nói của bé Thu, tôi đi xe thế nào đâm phải nó.Vậy là chính thức quen nhau, nó thấy tôi ăn nói nhẹ nhàng, gọi tôi là Bụt.Tôi bật cười.Có chút ngôn tình, nhưng sự thật, tôi chỉ như vậy với mình nó thôi.Tiếp xúc dần dần, chơi cùng nhau, biết được tính cách thật sự của nó, tôi thấy rất quý con bé.Hay nói cách khác, là thích.Nhưng mà nó lại không mảy may biết chút nào. Không hiểu là vì tôi biểu hiện chưa rõ hay nó quá ngốc nữa?Tôi định nói rất nhiều lần nhưng lại thôiSau lần đi cắm trại cuối năm học, tôi nhận ra rằng người con bé thích là Hoàng Tuấn Minh.Lại biết thêm, hắn còn thích nó hơn tôi rất rất nhiều. Vì thế nên tôi yên tâm đi miền NamNếu bé Thu cần một người bạn, tôi sẽ là người bạn tốt nhất của con béBest friend foreverNguyễn Hải Nam, 23/8/2016----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------[Quân siêu nhân tiếp chưởng]Tôi là Phan Đức Quân, 15 tuổi. Từ nhỏ đến giờ tiếp xúc với rất nhiều con gái. Rốt cuộc, người mà tôi chú ý, để tâm nhất chính là Vũ Minh ThuĐúng, tôi thích con béHồi trước mọi người nói về chủ đề vừa gặp đã thích, tôi không hề tin. Sau khi gặp nó, tôi tin.Ấn tượng của nó đối với tôi là hoạt bát, năng nổ, tăng động, cười nói nhiều và thỉnh thoảng còn hơi động kinh.Nhưng không hiểu sao dù tôi bị nó áp bánh sinh nhật vào mặt, mắng tôi xối xả vì tôi lỡ làm đổ nước quả vào nó, tôi không hề tức giận, ngược lại, thấy vô cùng thú vịSau ngày đó, tôi đã làm một việc mà đến chính tôi còn không tin được, đó là hàng ngày bám theo con bé.Nó vô tư, nên cũng vui vẻ chơi với tôi, tôi cảm giác được là nó quý tôiBiết vậy nên tôi rất vuiNhưng đến hôm nó đi cùng người con trai tên Minh kia lên nhà tôi, tôi nhận ra nó thích hắnLúc ấy tôi cảm thấy khó chịu, thậm chí là ganh ghétQua tiếp xúc, biểu hiện, thì tôi phát hiện mình đã sai lầm, hắn còn thích con bé hơn tôi, không phải đơn giản là chữ 'thích'Tôi dành thời gian để suy nghĩ, khá lâu sau, tôi âm thầm đưa ra quyết định, sẽ ở đằng sau giúp đỡ con béThực sự là rất khó để tôi chấp nhậnTrước khi đi Hà Nội, tôi đã gặp riêng hắn hỏi vài vấn đềNghe hắn trả lời, tôi nghĩ, mình quyết định vậy là hoàn toàn đúngCon bé cần một người anh trai tốt, tôi chắc chắc sẽ làm anh trai tốt cả đờiPhan Đức Quân, 23/8/2016_________________________________________________________________________________________________________Đến đây thì truyện đã kết thúc. Tôi viết truyện hoàn toàn là do ngẫu nhiên, xây dựng nhân vật theo tưởng tượng của mình.Bạn gái nào cũng muốn mình có một người con trai yêu thương, tôi không phải ngoại lệTôi gửi gắm cả ước mơ của mình vào câu chuyện nàyCốt truyện nhẹ nhàng, không ngược, tôi mong là truyện của tôi không gây thất vọngQuả thật tôi rất rất vui và sung sướng khi đứa con tinh thần của mình được nhiều người đón nhận, nhận xétVì viết theo cảm tính nên lời văn không được trau truốt, mượt màNhưng nó được viết bằng cả tâm hồn tôiThật sự cảm ơn các bạn đã ủng hộ và đón đọc truyện nàyTôi không mong gì hơn là ai đó có thể nhớ tên truyện và bút danh của tôiHẹn gặp lại mọi người ở bộ truyện sauTác giả: Black An.Jell