Ta cảm thấy bản thân ta cũng giỏi chơi trò mèo vờn chuột, rõ ràng trong tay có chìa khóa, lại cố tình ấn chuông cửa. Tô Vãn biết ta muốn vào nhà, trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy khẳng định sẽ không cùng Tần Lãng làm một ít chuyện gì đó. Mà ta đây tự cho là mình hành động thật đúng đắn, ít nhiều cũng có một chút tâm ý xấu.

Tần Lãng mở cửa cho ta, trang phục mặc trên người bất đồng với lần đầu tiên gặp mặt. Áo lông có mũ rộng thùng thình, giản dị tùy ý, tỏa quanh người là hương vị của một người đàn ông trưởng thành, Tô Vãn đứng phía sau anh ta, cũng ăn mặc giản dị nhưng không mất đi khí chất. Ta nhìn hai người họ, chợt nảy ra một ý nghĩ, thật xứng đôi.

Sau một hồi hàn huyên, Tần Lãng vào phòng Tô Vãn chơi máy tính, để lại ta cùng Tô Vãn nói chuyện.

Ta mở TV, chỉnh lớn âm lượng, sau khi xác định Tần Lãng ở trong phòng sẽ không nghe được chúng ta nói chuyện xong, ta mới cười tủm tỉm nói với Tô Vãn:

“Tiến triển quá thần tốc, đến cả đêm cũng không về nhà.”

Tô Vãn đang sắp xếp mâm đựng trái cây trên bàn, không chút để ý trả lời:

“Mình cũng không nghĩ tới, dù sao thì, chuyện gì đến sẽ đến.”

Lúc trên đường trở về, ta đã dứt bỏ tư tưởng không thực tế với Tô Vãn, nhưng khi nghe nàng trả lời như vậy, trong lòng vẫn là không nhịn được chua xót một chút. Cộng thêm Tô Vãn nói có cảm giác với nụ hôn của ta, trong nháy mắt hiểu được, đây chỉ là do chúng ta đều là hai nữ nhân trẻ tuổi đột nhiên nảy sinh dục vọng thôi. Người ta nói nữ nhân ba mươi như lang như hổ, quả nhiên không sai một li.

Nụ cười trên mặt ta vẫn không đổi, còn ôm cổ Tô Vãn nói:

“Thật sự làm cho người ta hâm mộ, mình cũng phải nhanh tìm bạn trai mới được.”

Tô Vãn hỏi ta:

“Đã thoát khỏi bóng ma thất tình?”

Ta đáp:

“Cái gì bóng ma, chính là nhất thời không thể thích ứng thôi, hiện tại đã hoàn toàn ổn.”

Dù sao Tần Lãng cũng ở đây, ta nói chuyện với Tô Vãn một chút rồi để cho nàng đi bồi Tần Lãng. Sau đó quay về phòng mình, nằm trên giường đọc sách, nhưng như thế nào đều xem không vô một chữ. Rõ ràng không hề nghe thấy gì, nhưng lại có cảm giác không khí quỷ dị, đột nhiên ta cảm thấy hối hận một chuyện – vì cái gì ta lại cùng Tô Vãn thuê nhà chung?

Trước kia mặc kệ quan hệ của ta và Tô Vãn tốt đẹp đến đâu, cùng lắm cũng chỉ ở chung trong giây lát, sống chung dưới một mái nhà như lúc này đây vẫn là lần đầu tiên, cho nên đương nhiên ta phải đối mặt với thói quen sinh hoạt cá nhân của Tô Vãn. Ví dụ như bạn trai của nàng ngủ lại nơi này, cái gì gọi là nhắm mắt làm ngơ, nguyên cả tối hôm qua Tô Vãn không về nhà thì thôi, bây giờ Tần Lãng nếu lưu lại, bọn họ ở cách vách, ta ở bên này, đây là cái cảm giác gì? Ta cảm thấy nơi da đầu run lên từng đợt, hận không thể lập tức chui xuống đất.

Ta rốt cục cũng hiểu cái gì gọi là “Khoảng cách sinh ra cái đẹp”, ta có chút muốn cách li khỏi Tô Vãn, hơn nữa là khẩn cấp. Lập tức mở laptop, lên mạng tìm thông tin cho thuê phòng.

Nhưng mà thuê phòng đâu có dễ dàng như vậy, hỏi hết mấy nhà, nếu không phải cách công ty ta làm quá xa thì cũng là ở ghép cùng nam nhân xa lạ. Thực tế không có lãng mạn được như tiểu thuyết, một đôi nam nữ không quen biết nhờ ở ghép mà nảy sinh cảm tình. Ta vẫn tương đối xem nặng vấn đề quan hệ nam nữ, bằng không cũng đã không quen mấy người bạn trai nhưng chỉ cùng Tiểu Hoàng phát sinh quan hệ, chỉ là bởi vì ta đã quyết định chọn hắn cho nên mới làm bằng mọi giá như vậy, đáng tiếc vẫn uổng công.

Lúc ta đang nói chuyện điện thoại với người môi giới bất động sản, Tô Vãn đi vào, nàng chờ ta cúp điện thoại mới ngạc nhiên hỏi:

“Cậu muốn dọn đi?”

Ta trả lời:

“Đúng vậy a.”

“Vì sao?”

Ta yên lặng, nhất thời không biết nên trả lời như thế nào. Hôm qua còn hào hứng cùng Tô Vãn mua sắm rất nhiều đồ trang trí cho nhà cửa một phen, hôm nay lại vội vã muốn dọn ra ngoài, chỉ mới hai ngày trôi qua nhưng thái độ lại chuyển biến nhanh như vậy.

Tô Vãn bất ngờ hỏi ta:

“Là bởi vì Tần Lãng sao?”

Ta vội vàng phủ định:

“Nào có, Tần Lãng thì liên quan gì tới mình đâu.”

Liền sau đó lập tức nghĩ nhanh ra một lí do:

“Mình có một đồng nghiệp phải chuyển nhà, muốn tìm người ở ghép, người đó biết mình mới vừa chia tay bạn trai nên muốn mình đến ở chung, mình nghĩ đều cùng làm chung một công ty, về sau ít nhiều cũng sẽ có thêm một người bạn tốt nên đã đáp ứng.”

“Đồng nghiệp của cậu là nam hay nữ?”

Tô Vãn hỏi.

“Nữ.”

Nói xong, ta lại vội vàng chữa lại:

“Nam.”

Là do ta nghĩ như thế này – nếu như là nữ, vậy thì có khác gì lúc ở chung với Tô Vãn đâu? Liền đổi câu trả lời.

Tô Vãn nhíu mày nói thẳng:

“Cậu đang nói dối.”

Ta nói:

“Lừa cậu làm gì? Người đồng nghiệp kia của mình kỳ thật cũng là để ý mình, lúc trước mình có bạn trai nên anh ta ngại xen vào, hiện tại không có bại trai, coi như là cho nhau một cơ hội đi.”

Tô Vãn không thèm nhắc lại, trên mặt âm tình bất định. Ta nhìn nàng, trong lòng hơi duỗi thẳng, đồng thời nảy sinh ra một ít vui sướng. Dựa theo biểu hiện của Tô Vãn, nàng là đang phỏng đoán ta, đồng thời từ hợp chất giản đơn biến thành hợp chất phức tạp ghê tởm, ghê tởm nhàm chán hành động của ta, ta thế nhưng lại dùng cách này để thử thách Tô Vãn, rốt cuộc ta đang làm gì?

Cuối cùng Tô Vãn chỉ nói:

“Vậy tùy cậu.”

Đi ra ngoài.

Ta nhìn ra nàng vô cùng thất vọng, ta biết ta đã làm tổn thương Tô Vãn.

Chỉ chốc lát sau, nàng cùng Tần Lãng đi ra ngoài, trên tay cầm theo túi xách, vậy mà một tiếng cũng không nói với ta đã bước ra cửa.

Ta mất hồn ở nơi nào, thật lâu không thể nhúc nhích.

Ta đem quan hệ của ta và Tô Vãn phân tích lại một lần nữa. Hai người chúng ta là bạn tốt, chỉ một phút bất tri bất giác, ta đối với nàng đã có thêm đòi hỏi quá phận, hơn nữa còn là đòi hỏi theo kiểu cố tình gây sự. Tô Vãn và Tần Lãng là người yêu, cho dù lên giường cũng là lẽ thường tình, ta dựa vào cái gì mà cảm thấy không vừa mắt? Chính bản thân mình cũng ở nơi nơi tìm bạn trai, chỉ hận không thể lập tức đi ra ngoài mới được, vậy thì tại sao lại không chấp nhận được chuyện Tô Vãn và bạn trai ở bên nhau?

Hoặc là do Tô Vãn quá quan tâm nuông chiều ta, khiến ta không muốn chia sẻ nàng cho ai khác, hoặc là do Tô Vãn đối xử với ta đôi lúc làm ta hiểu sai ý, quên mất chúng ta là bạn rất thân, đồng thời cũng đều là nữ nhân.