Chung Cực Truyền Thừa

Chương 52: Tu hành dã ngoại của lớp đặc biệt

Trên giảng đài, Ngụy Kiếm nhàn nhạt quét mắt liếc mọi người, sau đó nói:

- Hiện giờ lớp chúng ta cơ hồ mỗi người đều đã đạt đến cấp bậc tam cấp Thương Môn. Trải qua sự thảo luận của ta và hiệu trưởng, quyết định cho các ngươi tham gia nhiệm vụ tu hành của ban đặc biệt năm nay, địa điểm là núi sau học viện, thời gian là ba tháng.

Nghe thấy Ngụy Kiếm tuyên bố, mọi người trong lớp họ lập tức hưng phấn.

Đối với những nghé con mới đẻ này mà nói, loại chuyện thám hiểm này mang đến cho bọn hắn là kích kích, mà không phải sợ hãi. Ngoại trừ Lâm Dịch đã có hai lần kinh nghiệm ' săn ma thú chi hành ' có chút kinh ngạc ra, những thứ khác kể cả La Á, Ám Tương trong đó, đều biểu hiện cực kỳ nhiệt tình.

- Thời gian định là vào tuần sau xuất phát, bây giờ còn ba ngày, ta nhắc nhở một câu, loại tu hành này tuyệt đối không phải tốt đẹp như trong tưởng tượng của các ngươi. Hi vọng các ngươi sẽ làm tốt chuẩn bị, bởi vì bao năm qua số đệ tử mất mạng trong đợt tu hành kiểu này là khá nhiều.

Thoại ngữ nhàn nhạt của Ngụy Kiếm nhàn nhạt lại lần nữa vang lên. Lập tức khiến tất cả mọi người kinh hãi ngậm miệng lại, quay đầu lại nhìn về phía hắn.

- Thời gian ba ngày này để các ngươi chuẩn bị một chút, 6h sáng ba ngày sau, tập hợp ở cửa sau trường học.

Lưu lại một câu thoại ngữ lạnh nhạt, Ngụy Kiếm phiêu nhiên rời khỏi phòng học...

Đợi sau khi Ngụy Kiếm rời đi, lớp học lập tức bùng nổ.

- Quá đã, kích thích! Ta còn chưa từng đụng độ qua ma thú lần nào đấy!

Một gã đệ tử cao gầy lập tức hưng phấn hô lên.

- Này, không nghe Ngụy lão sư nói là có nguy hiểm đến tính mạng sao?

Một nữ sinh bên cạnh hắn có chút lo lắng nói.

- Ai nha, ngay cả ngươi cũng tin sao? Gạt người thôi! Ngụy Kiếm lão sư chính là thất cấp Kinh Môn Chiến Sĩ a, hắn sẽ bảo vệ tốt chúng ta.

Một nữ sinh khác sau khi nghe được nữ sinh kia nói chuyện, tùy tiện nói.

- Hắc, các ngươi ở chỗ này đoán mò cũng không được gì, Lâm Dịch trước kia đã từng ra sau núi đấy. Aizz, Lâm Dịch, phía sau núi thực sự nguy hiểm như Ngụy Kiếm lão sư nói sao?

La Á lớn tiếng nói tiếp, không khỏi hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người tới.

Lần đầu tiên Lâm Dịch vào núi La Á cũng biết, bất quá đó là chuyện của hai ba tháng sau rồi, vết thương trên người Lâm Dịch cũng sớm đã khép lại, hơn nữa Lâm Dịch lại thuận miệng nói ra, lúc ấy La Á đang bề bộn tìm hiểu tin tức mỹ nữ bốn phía, lúc đó dù biết Lâm Dịch có đến sau núi, nhưng cũng không rõ ràng tình huống trong đó.

Lúc này người trong lớp học nghe thấy Lâm Dịch trước kia rõ ràng đã đi vào, lập tức tràn đầy hiếu kỳ nhìn sang Lâm Dịch, bảy mồm tám lưỡi mà thảo luận hỏi thăm

Sắc mặt Lâm Dịch có chút trầm trọng, sau đó chậm rãi lắc đầu nói:

- Tuy rằng không biết an bài của Ngụy lão sư...Nhưng bên trong, quả thật rất nguy hiểm.

Nghĩ đến ngũ cấp ma thú lần đó, trong lòng Lâm Dịch cũng có chút trầm trọng...Tốc độ kia, lực lượng kia...Nếu không phải Lâm Dịch trong lúc đại nạn lâm đầu, đột vỡ Cảnh Môn, hơn nữa thể thuật của hắn vào lúc ấy cũng đã hoàn toàn thành thục thì...Chỉ sợ hiện giờ cũng không thể ngồi ở đây nữa.

Trong lớp yên tĩnh trở lại...Tất cả mọi người biết rõ, Lâm Dịch là người có thực lực mạnh nhất trong lớp bọn hắn, tuy rằng không có ai biết hắn hiện giờ đã đạt đến cấp bậc gì, nhưng sự cường đại Lâm Dịch biểu hiện ra cho tới nay đã trở thành chuyện hiển nhiên trong lòng bọn hắn. Thấy Lâm Dịch lúc bình thường đều mang dáng cười hàm hậu với mọi người trên mặt cũng lộ ra biểu lộ trầm trọng, bọn hắn cũng không khỏi cảm thấy ngẩn người, chợt cũng ý thức được, tựa hồ cũng không phải dễ dàng như trong tưởng tượng của bọn hắn...

Tất cả mọi người lập tức hai mặt nhìn nhau, trong lớp nhất thời lại yên tĩnh lại.

Trong trầm tư, Lâm Dịch cảm thấy có chút không đúng, kịp thời phản ứng được, thấy biểu lộ của tất cả mọi người đều trở nên trầm trọng, không khỏi mở miệng nói:

- Cũng không cần như thế, chỉ cần mọi người cẩn thận một chút, đến lúc đó giúp nhau chú ý nhiều thêm một chút, hẳn là không có vấn đề gì đâu, dù sao...Bọn Ngụy lão sư cũng không có khả năng trơ mắt ếch ra nhìn chúng ta bị ma thú giết chết được.

Lời nói của Lâm Dịch tuy rằng khiến mọi người hơi yên tâm hơn một chút, nhưng lúc này trong nội tâm tất cả mọi người cũng đã không còn ôm tâm tính du ngoạn như vừa rồi nữa. Dù sao có thể tiến vào lớp đặc biệt, không có ai là đồ ngốc cả. Hưng phấn ban đầu qua đi, tất cả mọi người hiểu được tình huống trước mắt.

- Trước hết cứ như vậy đi, hiện giờ có nghĩ cũng không được gì, vẫn nên trở vể chuẩn bị đầy đủ đi, ít nhất, cũng có thể giảm nguy hiểm đến mức thấp nhất...Yên tâm đi, ngoại trừ Ngụy lão sư ra, còn có nhiều học trưởng học tỷ như vậy nữa mà? Bọn hắn cũng không có khả năng ngồi yên không lý đến được, chúng ta hẳn không có gì nguy hiểm đâu.

Ám Tương thân là lớp trưởng lên tiếng tổng kết, sau đó, người trong lớp người liền dường như biết được suy nghĩ đi ra khỏi phòng học.

Lúc trong lớp chỉ còn lại bốn người Lâm Dịch, Ám Tương quay đầu nhìn về phía Lâm Dịch.

- Lâm Dịch, nói tình huống cụ thể bên trong đi!

Biểu lộ của Ám Tương rất là nghiêm túc nói. Dù sao, đã làm lớp trưởng, nàng nhất định phải chịu trách nhiệm với tất cả mọi người trong lớp, La Á, Lý Văn lúc này cũng đứng ở sau lưng Ám Tương, cùng đợi Lâm Dịch trả lời.

Lâm Dịch nghĩ nghĩ, sau đó gật đầu nói:

- Tuy rằng không biết loại tu hành này là ở trong một phạm vi nhất định, hay là phải xâm nhập tìm tòi nghiên cứu...Nhưng ta cứ nói đại khái một chút.

Nói xong Lâm Dịch lại nghĩ nghĩ, sau khi sắp xếp lại ngôn ngữ một chút liền mở miệng

- Từ nơi mà ta đã đi qua mà nói, đại khái có thể phân thành bốn khu vực tương đối an toàn và khu vực nguy hiểm.

- Phạm vi chừng hai ba mươi km sau khi chính thức tiến vào rừng, chúng ta về căn bản là được an toàn. Qua lại chỗ đó phần lớn là ma thú chừng Tam cấp, lấy thực lực của chúng ta bây giờ mà nói, sẽ không có vấn đề gì cả. Sau khi đến chừng 50 km, sẽ tiến vào một địa phương tương đối nguy hiểm...Bởi vì đến lúc đó, qua lại phần lớn là tứ cấp ma thú, cùng một ít Tam cấp ma thú. Cân nhắc đến lực lượng của những học trưởng học tỷ khác cùng với các sư phụ, có lẽ cũng không phải vấn đề quá lớn...

- Lại tiếp tục xâm nhập, khi đến chừng một trăm năm mươi km, đó chính là một khu vực tương đối nguy hiểm. Bởi vì cho đến lúc đó, Tam cấp ma thú về cơ bản đã tuyệt tích, phần lớn là ma thú chừng tứ cấp, thỉnh thoảng sẽ có ma thú ngũ cấp lạc đàn qua lại...Lấy thực lực của chúng ta, hơi không cẩn thận, có lẽ sẽ xảy ra nguy hiểm...

Nói đến đây, Lâm Dịch hơi dừng một chút, sau đó mới chậm rãi nói

- Mà khu vực sau đó, tuy rằng chưa tiến vào, nhưng ta từng từ rất xa thấy được một đầu kim hệ Đa Thứ Giáp Long lục cấp...

Mấy người Ám Tương và La Á lập tức mở to hai mắt nhìn, sau khi nhìn nhau, đều phát hiện kinh hãi trong mắt đối phương.

- Cấp thấp nhất cũng là Tam cấp ma thú?

La Á mở to hai mắt nhìn lẩm bẩm nói...Tuy rằng thực lực hắn bây giờ đã tiếp cận trình độ sắp đột phá tứ cấp Đỗ Môn, nhưng dù sao vẫn chưa đột phá. Phải biết rằng, khác biệt giữa một cấp, đó chính là khác biệt ngày đêm rồi...Nhớ ngày đó Lâm Dịch lúc từ nhị cấp sắp đột phá Tam cấp trong rừng gặp phải Xích Viêm Hổ...Nếu không phảu lúc trên tay Lâm Dịch có một thanh dao găm sắc bén, hơn nữa lại là đánh vào phần bụng mềm mại nhất của Xích Viêm Hổ...chỉ sợ lúc ấy Lâm Dịch phải ngã xuống ở đó rồi.

Phải biết rằng, Lâm Dịch toàn lực công kích, cũng chỉ có thể khiến Xích Viêm hổ hơi choáng váng đầu thôi...Khác biệt giữa một cấp bậc có bao nhiêu, có thể nghĩ được...

Trong mắt Ám Tương cũng nhịn không được lộ ra vẻ kinh hãi, sau khi hít sâu một hơi mới hỏi:

- Trong đó có ma thú gì?

Lâm Dịch nghĩ nghĩ, sau đó nói:

- Ngoại trừ Mộc hệ ma thú ra, bốn hệ Kim Thủy Hỏa Thổ về cơ bản đều có cả.

Lời nói của Lâm Dịch lại lần nữa khiến mấy người lâm vào trầm tư, thật lâu sau La Á mới hít sâu một hơi, nhếch miệng cười nói:

- Quản nhiều như vậy làm gì? Ngụy lão sư chung quy sẽ không để chúng ta đi chịu chết đâu? Đến lúc đó tự mình cẩn thận một chút có lẽ không có gì, Ngụy lão sư khẳng định có an bài rồi.

Mọi người nghe xong cũng cảm giác có đạo lý, Ám Tương liền gật đầu nói:

- La Á nói không sai, còn ba ngày thì chúng ta hảo hảo điều chỉnh một chút, các ngươi nói tình huống cụ thể cho những người khác trong lớp biết, dù sao hiểu rõ hơn một chút vẫn tốt hơn.

Mọi người nghe vậy nhẹ gật đầu, sau khi nói thêm vài câu, liền từng người quya về ký túc xá.

- Tu hành dã ngoại của lớp đặc biệt vào ba ngày sau các ngươi an bài xong chưa?

Trong phòng làm việc của hiệu trưởng, hiệu trưởng Tông Dương ngồi ngay ngắn ở bàn công tác, ở trước bàn làm việc song song đứng đấy sáu người.

Trong đó bốn nam hai nữ, mà trong bốn nam, lại có Ngụy Kiếm.

Vốn loại chuyện này không cần hiệu trưởng tự mình nhắn nhủ, nhưng tu hành dã ngoại của lớp đặc biệt lần này lại có hai người đặc thù - Lang Sa và Lâm Dịch.

Bất luận người nào trong hai người xảy ra chuyện gì, cũng không phải Tông Dương nguyện ý chứng kiến. Dù sao, thiên tư của hai người thật sự quá mức xuất sắc, cho nên Tông Dương lần đầu tiên tự mình hỏi đến chuyện này.

Nghe được câu hỏi của hiệu trưởng, tráng hán cao lớn đứng phía bên phải lộ ra hàm răng trắng bóng cười nói:

- Hiệu trưởng, ngài cứ yên tâm đi, có chúng ta ở đây, hơn nữa lần này cũng sẽ không đi quá xa, không có vấn đề gì đâu

Tráng hán này thật không phụ danh xưng ' tráng hán '! Thân cao ngoài 2m3 khiến trung niên đứng ở bên cạnh hắn thoạt nhìn như một tiểu hài tử. Hắn người mặc một bộ quần dài màu xanh lá và một kiện áo ngắn không tay màu đen, cơ bắp toàn thân nổi lên gân xanh! Không người nào dám hoài nghi lực lượng ẩn chứa trong đó.

Tên của hắn gọi là Sơn Lực, tên cũng tương đối hợp với hình thể hắn. Vẻ dương cương của nam nhân được phát huy vô cùng tinh tế trên người hắn khiến cho khuôn mặt cũng không tính là anh tuấn kia cũng tản ra mị lực dương cương. Hàm rằng trắng bóng chỉnh tề hiển lộ ra dưới nụ cười lại vì hắn tôn thêm vài phần mị lực chất phác.

Mà hắn, đúng là thể thuật đạo sư của lớp đặc biệt năm sáu Tông Phạm! Một thân thực lực, cũng đã đạt đến trình độ Thất cấp Kinh Môn đỉnh phong!

Nghe được lời nói của Sơn Lực...trên mặt Tông Dương lộ ra dáng tươi cười, nói:

- Không có vấn đề là tốt rồi...Tương lai của trường học, đều giao vào tay các ngươi đấy.

Sơn Lực lại không khỏi cười cười, hàm răng trắng lập lòe chói mắt.

Đứng bên tay trái là một nữ tử cực kỳ xinh đẹp. Nữ tử này đẹp vô cùng, mái tóc như mây xõa sau lưng phẳng, thân cao một mét sáu mấy làm cho nàng lộ ra cực kỳ mềm mại. Nhưng dáng người lại không thể chê được, trước sau lồi lõm, tuyệt đối không thẹn danh xưng ma quỷ!

Nếu như chỉ nhìn bề ngoài của nàng, vô luận như thế nào cũng không cách nào làm cho người ta liên tưởng đến chức vị thể thuật đạo sư lớp đặc biệt của Tông Phạm được

Nhưng mà, nàng nhưng lại danh xứng với thực, nữ chiến sĩ Thất cấp Kinh Môn!

- Bọn hắn không chỉ là tương lai của trường học...Mà còn là học sinh của chúng ta nữa

Nàng khẽ cười nói. Thanh âm thanh thúy như hoàng anh xuất cốc, hết sức dễ nghe.

Cân nhắc đến tầm quan trọng của đệ tử đặc tự ban đối với Tông Phạm, vì khiến bọn hắn tăng lên nhanh hơn, phương pháp dạy học cũng phi thường trọng yếu.

Nhưng đạo sư lợi hại chân chính, vốn mỗi người đều có phương thức dạy học đặc biệt của mình. Nếu như nhiều lần chuyển biến phương thức tu hành, chỉ sợ cuối cùng hiệu quả ngược lại không tốt, khó coi. Bởi vậy phương thức dạy học của Tông Phạm chính là là, đám đạo sư thay phiên nhau. Nói thí dụ như đạo sư năm nhất năm nay là Ngụy Kiếm, đạo sư năm thứ năm là Sơn Lực, như vậy đợi một năm qua đi, Sơn Lực liền trở thành đạo sư của học viên mới tới, mà Ngụy kiếm thì tiếp tục dạy bảo lớp hắn dẫn đầu, mãi cho đến khi đệ tử tốt nghiệp.

Bởi như vậy, có thể cam đoan phương thức dạy học có tính thống nhất, chất lượng dạy học cũng theo đó tăng lên.

Bởi vậy, trong số thể thuật đạo sư đặc tự ban của Tông Phạm, cũng không có phân ra đẳng cấp, một mực ngang hàng.

Nghe được lời nói của nữ tử xinh đẹp..., Tông Dương gật đầu cười, nói:

- Có những lời này của các ngươi là được rồi. Ta ở chỗ này, chúc tu hành dã ngoại của các ngươi lần này hoàn thành viên mãn, tất cả mọi người bình an trở về!

Cứ như vậy, thời gian ba ngày thoáng cái qua đi.

Thời gian ba ngày này, Lâm Dịch liền không tiến vào trong ' Phong Vân Thư Các ' nữa. Hiện giờ hắn cần chính là điều chỉnh tốt trạng thái của mình.

Cũng may tình trạng của hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng chênh lệch, trải qua ba ngày cố ý điều chỉnh, thể xác và tinh thần đều đã tiến vào trạng thái đỉnh phỏng nhất

Sáng sớm trời còn chưa sáng, Lâm Dịch liền mang theo trang bị giống với lần trước, đi đến cửa sau trường học.

Sau khi trên đường hội hợp với bọn người La Á, Ám Tương, một nhóm bốn người đi tới cửa sau.

Khi bọn người Lâm Dịch đến, đã có chừng hai ba mươi người đang chờ rồi.

- Ah! Là nàng là nàng! Lâm Dịch, ngươi nhìn ngươi xem, là nàng a!

Con mắt La Á đột nhiên tỏa sáng, mãnh liệt túm lấy cánh tay Lâm Dịch hưng phấn thấp giọng hô.

Lâm Dịch đang đánh giá bốn phương bị động tác đột nhiên xuất hiện của La Á khiến hoảng sợ, bản năng nhìn về phía ánh mắt La Á, một thân ảnh tịnh lệ cao ngạo lập tức đập vào mi mắt.

Mái tóc màu đen nhánh chảy dài như thác nước dán ở sau lưng nàng, mặc dù chỉ một bên mặt, nhưng vẫn khó có thể che dấu dược dung nhan khuynh quốc khuynh thành của nàng.

Nét mặt của nàng vẫn trong trẻo nhưng lạnh lùng như trước, cặp môi đỏ mọng hơi mỏng có chút nhếch lên...Nàng tựa hồ trời sinh chính là tiêu điểm của mọi người, mặc dù chỉ im im lặng lặng đứng đấy như vậy, nhưng lại cho người một loại cảm giác xuất trần, tất cả mọi người đứng ở bên người nàng, đều bị biến thành bối cảnh...

- Lang Sa...

Lâm Dịch vô ý thức nói thầm một câu.

Mà Ám Tương bên người La Á cũng phát giác ánh mắt hai người có điểm gì là lạ, cũng không khỏi quay đầu lại nhìn.

Vừa nhìn lại, lập tức cảm thấy dung mạo bình thường mình vẫn lấy làm ngạo lập tức bị nữ tử kia ép xuống, trong lòng một hồi phẫn nộ không hiểu. dưới tay không khỏi hung hăng véo một cái!

- Ah! Ám Tương ngươi làm gì thế?

La Á lập tức bị đau hô lên, hồn phách bị Lang Sa câu đi cũng lập tức về tới thân thể của hắn. Trên cánh tay La Á chỉ mặc một cái áo ngắn không có tay, lập tức tím lên.

- Hừ!

Ám Tương hung hăng trợn mắt liếc nhìn vẻ mặt phẫn nộ của La Á, sau đó quay đầu đi, hai người La Á để lại nhe răng nhếch miệng hít vào khí lạnh và Lâm Dịch có chút không hiểu thấu, đi về phía Ngụy Kiếm ở cửa sau.

Đưa mắt nhìn Ám Tương bỏ đi, La Á xoa cánh tay bị véo đỏ, nhe răng nhếch miệng mà nói:

- Cô nàng này làm sao vậy?

Lâm Dịch cũng gãi gãi đầu. Sau đó nhún vai, nói một câu danh ngôn của Lý.

- Ta cũng không biết, nữ nhân chung quy vẫn không hiểu thấu như thế.

Sau khi La Á nói thầm vài tiếng trong miệng, cũng không còn tâm tư tiếp tục nhìn mỹ nữ nữa, cùng ba người Lâm Dịch Lý Văn đi tới chỗ Ngụy Kiếm.

- Ngụy lão sư.

Lễ phép chào một tiếng, Ngụy Kiếm khẽ gật đầu với bọn họ, không nói gì.

Lúc này đã tới ước chừng có hơn ba mươi người. Mà đệ tử của lớp đặc biệt 60016 cũng đã đạt tới gần một nửa rồi.

Lại đợi ước chừng hơn mười phút đồng hồ, người đến cũng nhiều hơn.

Lâm Dịch phát hiện, người tới phần lớn đều là gương mặt quen thuộc, những người này đều đã xuất hiện trong ' Phong Vân Thư Các '. Đối với bọn họ mà nói, việc Lâm Dịch liên tục hai năm cơ hồ mỗi ngày đều đi ' Phong Vân Thư Các ' một chuyến hiển nhiên cũng tương đối quen thuộc. Tuy rằng trong ' Phong Vân Thư Các ' cũng không trao đổi gì, nhưng nhìn thấy Lâm Dịch lúc này, cũng cũng không khỏi mỉm cười gật đầu với hắn, xem như bắt chuyện qua.

Bởi vì lúc này các học sinh của lớp đặc biệt năm hai cũng chưa toàn bộ đạt đến cấp bậc Tam cấp Thương Môn Chiến Sĩ, bởi vậy lần dã ngoại tu hành này bọn hắn cũng không có tham gia. Nhưng mà cân nhắc đến tính nguy hiểm của dã ngoại tu hành, cho nên toàn bộ sáu đạo sư lớp đặc biệt trong trường học ngược lại đều trình diện rồi.

Đối với những lão sư này, bọn Lâm Dịch cũng không xa lạ gì. Tuy rằng phân ra niên cấp, nhưng giữa đạo sư và đạo sư vẫn phải có đi lại, mà với tư cách đệ tử, nếu như nói hai năm ngay cả đạo sư thuộc một tiểu phân khu cũng không biết hết thì...Cũng thật sự có chút hư không tưởng nổi.

Sau khi một người học sinh cuối cùng đến cửa, Sơn Lực nhìn đồng hồ, sau đó nhẹ gật đầu với nữ đạo sư tướng mạo xinh đẹp.

- Tốt, người đã đến đông đủ, chúng ta liền chuẩn bị lên đường thôi

Thanh âm dễ nghe này phát ra từ miệng nữ đạo sư kia. Nữ đạo sư này Lâm Dịch biết, nàng gọi là Thu Hân, năm nay là thể thuật đạo sự của lớp đặc biệt năm nhất. Làm người rất ôn hòa, đối xử mọi người hiền lành, tướng mạo lại cực kỳ xinh đẹp, trong số đạo sư lớp đặc biệt, xem như một người cực kỳ có nhân khí.

- Trước kia cũng đã có hai thậm chí ba lần kinh nghiệm dã ngoại tu hành, ta cũng không nói nhiều hơn nữa, chỉ hi vọng mọi người có thể đề cao cảnh giác. Cũng giống với trước đây, không đến thời khắc mấu chốt, đám đạo sư sẽ không xuất thủ. Hết thảy, mặc cho chính các ngươi phát huy. Hi vọng tất cả mọi người có thể trở về bình an. Hiện giờ, lên đường thôi.

Theo Thu Hân ra lệnh một tiếng, tu hành dã ngoại chính thức bắt đầu.

Đại khái cân nhắc đến lớp đặc biệt năm thứ ba là lần đầu tiên tham gia hoạt động tu hành như vậy, bởi vậy bọn hắn được an bài đến phía sau bộ đội, coi như là tận lực cam đoan an toàn của bọn hắn a.

Một đường xâm nhập...Dù sao đều là tinh anh lớp đặc biệt, hơn nữa có đạo sư dẫn đội, bởi vậy tuy rằng nhân số đông đúc, nhưng so với một mình Lâm Dịch đi cũng chậm không bao nhiêu. Ước chừng sau hơn hai canh giờ, đường lên núi bắt đầu trở nên bằng phẳng. Nhưng hoàn cảnh chung quanh lại trở nên âm trầm, trước mặt của bọn hắn, đã xuất hiện rừng cây.

Mặt trời mới mọc, nghiêng nghiêng chiếu xuống khiến rừng cây vốn âm u bởi vì có ánh sáng mà càng lộ ra vẻ âm trầm. Con đường phía trước thoáng cái trở nên không dễ đi, rễ cây giăng khắp nơi, trên mặt đất phủ kín lá héo úa dày đặc, trong khí tức tưới mát mà đến trước mặt mang theo một tia hương vị mục nát...Hết thảy đều bị bọn người La Á lần đầu tiên tới tại đây vẫn có chút khẩng trương.

Dần dần xâm nhập, ánh mặt trời chỉ có thể chiếu lên mặt đất từng chấm nhỏ li ti. Rừng cây, càng trở nên âm trầm.

Nhiều người quả nhiên rất dễ dàng kinh động đến những ma thú kia, sau khi đội ngũ lại đi tới hơn mười dặm, ma thú xuất hiện!

- Ma thú xuất hiện, mọi người làm tốt chuẩn bị nghênh chiến!

Đến lúc này, đám đạo sư đã đến mặt sau cùng đội ngũ. Mà một đệ tử nam năm sáu đột nhiên trầm giọng nói ra. Đội ngũ lập tức ngừng lại.

Đội ngũ hơn năm mươi người, trong hoàn cảnh rừng toàn cây cao ước chừng hơn ba mươi mét cực kỳ khó đi này, thanh âm của học viên kia vừa rơi xuống, mấy học viên lần đầu tới đây như La Á lập tức có chút khẩn trương.

Thân ảnh một đầu dã thú cao tới ba mét đập vào mắt mọi người!

Thân thể cường tráng, bộ lông màu đen, dưới cái mũi như mũi heo là một đôi răng nanh sắc nhọn dài đến một mét! Nhất làm cho người ta sợ hãi chính là đôi mắt đỏ thẫm kia...Phảng phất muốn nhắm người mà phệ! Tản ra quang mang hung ác bạo ngược.

- Lão Nha Trư. Tam cấp ma thú bình thường, sinh vật có tính quần cư, tính cách táo bạo, tính công kích mạnh.

Cơ hồ như phản xạ có điều kiện, trong đầu Lâm Dịch lập tức hiện lên tin tức về đối phương.

- Là Lão Nha Trư!

Thẳng đến lúc này, La Á bên người mới lên tiếng hô.

Cứ như vậy một lát sau, bên người đầu Lão Nha Trư kia thời gian dần qua xuất hiện hơn mười đầu đồng loại, xếp thành một hàng, lập tức hoàn toàn phong kín con đường tiến lên.

- Mọi người coi chừng Lão Nha Trư điên cuồng xông tới!

Vẫn là thanh âm người lúc đầu lên tiếng, mà không cần hắn nhắc nhở, người ở sau lưng hắn, đã phá vỡ ' môn '. Hào quang màu xanh lá hiện lên, hơn mười chữ ' Đỗ ' xuất hiện trong rừng cây âm u.

- Lên!

Một tiếng hét to vang lên! Chỉ thấy trong số đệ tử lập tức có hơn mười đạo thân ảnh bắn nhanh ra! Lao thẳng về phía Lão Nha Trư!

- Hừ!

Tiếng gầm gừ bạo ngược vang lên, hơn mười đầu Lão Nha Trư kia lập tức cũng trùng kích qua!

Hiển nhiên bọn hắn cũng không phải lần đầu hợp tác như vậy, đồng thời khi hơn mười tên đệ tử kia bắn nhanh ra, các học viên không tiến lên lập tức phân tán ra! Đều tự tìm một địa phương tương đối an toàn, chừa lại một không gian.

Chỉ có đám người La Á đầu tiên tới vẫn không rõ tình huống. Vẫn là Lâm Dịch phản ứng đầu tiên hô một tiếng, sau khi hô một tiếng "Tản ra!

mọi người mới phản ứng lại. Cũng đều lập tức từng người tản ra, lưu lại không gian.

Lão Nha Trư mặc dù chỉ là một loại Tam cấp ma thú bình thường, nhưng lực lượng lại không thể khinh thường! Lực công kích của tứ cấp Đỗ Môn Chiến Sĩ tuy rằng nếu so với Lão Nha Trư mạnh hơn không ít, nhưng nếu để cái răng nanh dài cả mét kia va chạm thoáng một chút thôi, cũng tuyệt đối không phải chuyện thú vị.

Nhưng mà những học viên phảng phất như phi thường có kinh nghiệm, trong nháy mắt khi sắp tiếp xúc với răng nanh của Lão Nha Trư, bỗng nhiên nhanh nhẹn nhảy lên! Lập tức tránh khỏi công kích của Lão Nha Trư! Nhưng Lão Nha Trư đầu óc ngu si rất dễ tức giận lại không giảm thế đi, hung hăng đâm vào đại thụ ở đằng sau! Chỉ nghe nổ ' oanh, oanh, oanh ' mấy tiếng, sau đó răng nanh sắc bén lập tức chặt gãy ngang cây đại thụ một người ôm hết kia, ầm ầm đổ xuống đất!

Bọn người La Á bọn lần đầu chứng kiến tràng cảnh này cơ hồ bị dọa cho ngốc mất...Cả cây đại thụ che trời đồng thời ngã xuống đất là tràng cảnh thế nào? Bọn người La Á sững sờ nhìn xem, thậm chí quên cả phản ứng...

Cũng may trước đó bọn hắn đã rời khỏi khu chiến đấu nên mới không bị ảnh hưởng.

Nhưng mà các học viên tấn công lại thừa dịp trong nháy mắt Lão Nha Trư đánh tới đại thụ mà vòng đi, nhanh nhẹn nhảy lên, chợt mãnh liệt trầm xuống, cái chân như thiết trụ mang theo lục sắc quang mang như từ trên trời giáng xuống vậy, hung hăng đạp lên đầu Lão Nha Trư vẫn đang tức giận.

BA...! Mấy tiếng nổ thanh thúy vang lên...Lực lượng tứ cấp tác dụng lên người ma thú tam cấp không phải có tính phòng ngự, căn bản chính là miểu sát! Hơn mười đầu Lão Nha Trư chỉ phát động được một lần công kích đã nằm lại nơi này.

Sau khi giết chết Lão Nha Trư, đệ tử còn lại mới đi ra, bọn người Lâm Dịch cũng đều đi theo ra ngoài. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Đám đệ tử cao cấp hiển nhiên rất có kinh nghiệm, vài tên đệ tử cấp cao đi ra, trong tay nắm tiểu đao, giơ tay chém xuống, cực kỳ thuần thục phá vỡ lồng ngực Lão Nha Trư, không được bao lâu, mười ba miếng Tam cấp ma hạch liền tới tay.