Dịch: Đức Thành

Nhưng lúc này trên mặt hắn lại hiện ra một vẻ nụ cười vui mừng, cuối cùng cũng thành công. Mà lại thiếu đi Vũ Thiên cùng Lâm Đông Huy, không thể nghi ngờ, bọn hắn càng có thể được chia nhiều năng lượng.

Một đạo bóng mờ màu xanh biếc phóng lên tận trời, trong miệng phát ra một tiếng kêu vui thích vô cùng, hào quang lóe lên, chỉ trong nháy mắt nó đã đến trước mặt Tiền Lỗi. Không đợi Tiền Lỗi kịp phản ứng, đệ nhị hồn hoàn trên người hắn lại tự động nổi lên, sau đó Thúy Ma điểu liền chui thẳng vào Hồn Hoàn bên mà tiêu thất vô tung.

"Cái này... Hình như chính nó nắm giữ khả năng Phục Khắc rồi?" Tiền Lỗi giật nảy cả mình.

Lúc này Lam Hiên Vũ đã không thể kiên trì được nữa, hắn ngã nhào trên mặt đất, Tiền Lỗi cùng Đống Thiên Thu tự nhiên cũng rơi trên mặt đất. Lần thứ hai sử dụng Thâm Lam Ngưng Thị, bởi vì có chuẩn bị, cứ việc Đống Thiên Thu vẫn bị rút sạch tất cả lực lượng nhưng lần này cũng không có hôn mê như trước, cho nên nàng tận mắt thấy Lam Hiên Vũ dùng lưng mình đi ngăn trở nhánh cây, thấy được mọi thứ hắn vừa mới làm. Vì cái gì hắn không đưa nàng đưa về Triệu Hoán Chi Môn ngay lúc đó? Khi một đoàn bạch quang tràn vào thân thể, nàng lập tức hiểu rõ mọi chuyện.

Đúng lúc này, Lam Hiên Vũ đột nhiên cảm giác được trong cơ thể mình truyền ra một tiếng kêu gọi kỳ dị, có vẻ là bởi nhận lấy sự ảnh hưởng từ đoàn bạch quang vừa mới dung nhập trong cơ thể. Hào quang lóe lên, một đoàn quang mang kim sắc liền tách ra từ trên người rồi xuất hiện ở trước mặt hắn.

Đoàn kim quang này nhìn qua có chút hư ảo nhưng tuyệt đối là tồn tại chân thực, đây rõ ràng là một con khỉ con màu vàng, thân cao chừng một thước. Khỉ con nhìn thấy vết thương trên ngực Lam Hiên Vũ, rõ ràng có chút bối rối, "Chi chi" kêu cái gì đó. Nhưng lúc này Lam Hiên Vũ đã không chịu nổi, hắn đem Đống Thiên Thu đến Triệu Hoán Chi Môn vẫn một mực lơ lửng bên người Tiền Lỗi, sau đó chính mình cũng nhấn xuống nút tín hiệu. Hào quang lóe lên, hắn thoát ly chiến trường. Đầu khỉ con kua cũng lập tức hóa thành một đạo kim quang mà biến mất theo hắn. Mọi thứ đều trở nên có chút kỳ quái, chỗ đau nhức trên ngực hắn cũng theo đó mà dần dần biến mất.

Khi mọi cảm giác lại một lần nữa khôi phục, Lam Hiên Vũ phát hiện thân thể của mình đã cứng đờ đến mức khó chịu, trước ngực cũng đang mơ hồ như có chút đau.

"Khịch khịch ——" cánh cửa khoang chậm rãi mở ra, không khí mới mẻ đập vào mặt. Lam Hiên Vũ lấy lại bình tĩnh mới gắng gượng ngồi dậy, hắn vô thức mà sờ lên ngực mình.

Năm mươi phần trăm cảm giác đau đúng thật không phải thứ có thể đùa giỡn, cảm giác này cũng thật sự là quá rõ ràng.

"Ngươi cũng đi ra rồi?" Lâm Đông Huy cùng Vũ Thiên xông tới.

Lam Hiên Vũ cười khổ, chống đỡ thân thể đứng lên: "Các ngươi... thật đáng tiếc a! Con thụ yêu kia chết rồi."

Lâm Đông Huy cùng Vũ Thiên liếc nhau, bọn hắn đều không phải là hồn sư am hiểu phòng ngự, mà người cản ở phía trước lại chính là bọn hắn, đợt công kích đầu tiên đó thật sự là quá mạnh. Vào lúc đó, trừ phi chịu được đám nhánh cây đâm thành con nhím, bằng không thì căn bản không thể đợi đến lúc thụ yêu tử vong triệt để.

"Ngươi đạt được năng lượng?" Vũ Thiên nghi ngờ hỏi.

Lam Hiên Vũ xoa ngực. Không chờ hắn mở miệng thì mộ gã nhân viên công tác đã đi tới: "Tên này chính là loại quái thai, quả thực là chịu cây đâm xuyên ngực cũng không chịu truyền tống ra. Tiểu gia hỏa... Rất có tiền đồ."

Trong Thăng Linh đài có những mối nguy hiểm không xác định nên tất nhiên phải có nhân viên công tác của Truyền Linh tháp một mực giám sát. Hắn tận mắt thấy mấy tiểu tử trước mắt này đánh giết một đầu hồn thú vạn năm như thế nào. Nói thật, đối với nhân viên công tác thì đây cũng là một việc cực kỳ rung động.

Ngay khi vạn niên thụ yêu xuất hiện tại khu vực bên ngoài của sơ cấp Thăng Linh Đài, nơi này đã lập tức vang lên cảnh báo. Tên nhân viên công tác này cũng vì đó mà thấy tận mắt toàn bộ quá trình. Những người tuổi trẻ này không chỉ đánh giết vạn niên thụ yêu, hơn nữa còn giết trong thời gian rất ngắn, nương tựa theo những vông kích bùng nổ mà đánh tan nó. Hắn có chút khó có thể tin. Những hài tử này thật sự là quá mạnh.

Đúng lúc này, ba đài Mô Phỏng Khoang Thuyền bên cạnh cũng lần lượt mở ra. Tiền Lỗi, Lưu Phong cùng Băng Thiên Lương đều đã tỉnh lại.

"Băng Đại." Lâm Đông Huy cùng Vũ Thiên vội vàng đi tới, đem Băng Thiên Lương đỡ lên.

Vũ Thiên đưa ra một ánh mắt hỏi thăm Băng Thiên Lương. Tất nhiên Băng Thiên Lương hiểu rõ hắn là đang hỏi mình, có phải Lam Hiên Vũ đã cố ý chơi khăm bọn hắn, khiến cho hắn cùng Lâm Đông Huy không thể hấp thu năng lượng hồn thú vạn năm. Loại cơ hội này rất hiếm có, ít nhiều gì thì Vũ Thiên cũng vẫn có chút không cam tâm. Băng Thiên Lương yên lặng lắc đầu.

Lam Hiên Vũ nghi ngờ nhìn về phía Băng Thiên Lương: "Làm sao các ngươi cũng đi ra rồi? Chẳng lẽ sau đó còn gặp nguy hiểm?"

Tiền Lỗi cười khổ một tiếng: "Ngươi không ở trong đó thì ta ở bên trong còn có thể làm cái gì? Băng đồng học nói muốn thương lượng với ngươi về những công việc sau đó, chúng ta liền đi ra cùng nhau. Mà một khu vực như vậy lại xuất hiện năng lượng gợn sóng lớn như thế, chúng ta tiêu hao lại lớn, Băng đồng học nói có đi tiếp thì chỉ sợ cũng sẽ có hồn thú mạnh tới, chúng ta liền dứt khoát kết thúc lần hành động Thăng Linh Đài này."

Băng Thiên Lương đi đến trước mặt Lam Hiên Vũ, hướng hắn đưa tay ra nói: "Lần này hợp tác vô cùng tốt, chúng ta nguyện ý tiếp tục hợp tác với các ngươi trong khảo hạch tại hành tinh mẹ."

Lam Hiên Vũ mỉm cười, đưa tay nắm với Băng Thiên Lương: "Tốt!"

Thực lực của Băng Thiên Lương đúng thật là rất mạnh, Lam Hiên Vũ cũng phải để ở trong mắt. Có thể nói, nếu hôm nay không có Băng Thiên Lương mạnh mẽ bùng nổ ở phía trước như vậy, căn bản bọn hắn sẽ không thể tìm thấy sơ hở của vạn niên thụ yêu, lại càng không cần phải nói những chuyện phía sau. Tuy Thâm Lam Ngưng Thị có thể định trụ vạn niên thụ yêu trong nháy mắt, nhưng trong thời gian ngắn ngủi đó, dưới tình huống bình thường thì căn bản bọn hắn không đủ lực để giết nổi vạn niên thụ yêu. Cuối cùng Băng Thiên Lương vẫn là có tác dụng cực kỳ trọng yếu.

Nếu trong những đợt khảo hạch sau này thật sự có thể tác chiến đoàn thể, có một đồng minh với thực lực như vậy, không thể nghi ngờ là chuyện tốt. Mà Lam Hiên Vũ cũng rất thích tính cách luôn thẳng thắn của Băng Thiên Lương, thứ tên này theo đuổi chỉ là sự mạnh mẽ.

Từ lúc Thâm Lam Ngưng Thị xuất hiện, cách nhìn nhận của Băng Thiên Lương đối với Lam Hiên Vũ đã hoàn toàn tăng lên tới một cấp độ khác. Mà tên Lam Hiên Vũ này lại luôn cho người ta một loại cảm giác sâu không thể lường. Mỗi khi người ta cảm thấy hắn đã dùng ra toàn bộ năng lực thì rất nhanh hắn lại hiển lộ ra một năng lực mới.

Nếu không phải có Lam Hiên Vũ chỉ huy, chỉ sợ ngay khi vừa đối mặt vạn năm hồn thú bọn họ sẽ phải trực tiếp nhấn nút tín hiệu mà rời khỏi Thăng Linh đài. Dù sao thì đó cũng là một nhân tố không thể khống chế.

"Được rồi, thứ này cho mấy người các ngươi, trong vòng nửa năm không thể sử dụng. Nửa năm sau các ngươi có thể tùy ý tiến vào bất cứ chỗ nào trong Truyền Linh tháp, hoặc lại vào Thăng Linh đài." Nhân viên công tác lấy ra sáu tấm thẻ giống của bọn hắn lúc trước mà đưa cho từng người.

Lam Hiên Vũ sững sờ: "Thúc thúc, đây là vì cái gì?"

Nhân viên công tác mỉm cười nói: "Dựa theo quy tắc, trong sơ cấp Thăng Linh đài thì chỉ có nơi giáp giới giữa khu vực sơ cấp cùng trung cấp mới có hồn thú vạn năm. Trong sơ cấp Thăng Linh đài không nên xuất hiện loại tình huống này, cho nên đây đền bù tổn thất cho các ngươi, để lần sau các ngươi còn có thể tiến vào. Nhưng có một điều ta phải nói cho các ngươi, bởi vì các ngươi đánh giết hồn thú vạn năm trong sơ cấp Thăng Linh đài, chuyện này ta là phải báo cáo, tương lai có khả năng sẽ có nhân viên công tác của Truyền Linh tháp liên hệ tới các ngươi. Đó cũng không phải là chuyện xấu, nói không chừng sẽ là lời mời các ngươi gia nhập Truyền Linh tháp. Nếu như các ngươi nguyện ý gia nhập Truyền Linh tháp, lập tức có khả năng được nhận đặc biệt vào Truyền Linh học viện."

Học viện Truyền Linh cũng là nằm trên hành tinh mẹ, mà cũng là một trong những học viện cao cấp nhất của liên bang, gần như là một tồn tại gần sát với học viện Sử Lai Khắc, cũng gần như có lịch sử tới vạn năm.

Sáu người mừng rỡ, vé vào sơ cấp Thăng Linh đài cũng không phải thứ có tiền là có thể mua được. Cái này cần điều chỉnh lượng người và tài nguyên cân đối, cuối cùng mới có thể thu hoạch được. Học viện Thiên La cùng học viện Lăng Thiên đều là một trong những học viện đứng đầu Thiên La tinh, nhưng dù vậy cũng phải trả một cái giá rất lớn mới có thể cho sáu người bọn hắn vào sơ cấp Thăng Linh đài một lần. Bọn hắn có thể lấy được cơ hội tiến vào Thăng Linh đài một lần nữa, đây đúng là một việc khó được. Đối với Lam Hiên Vũ tu vi khá thấp hay Lưu Phong cùng Tiền Lỗi thì ý nghĩa của nó lại càng lớn.

Sáu người cùng đi ra khỏi Truyền Linh tháp, trước khi tách nhau, Băng Thiên Lương lại một lần nữa hướng Lam Hiên Vũ biểu đạt ý muốn hợp tác, mà tới mấy ngày sau thì bọn hắn lại cùng nhau ngồi phi thuyền vũ trụ đi tới Đấu La tinh.