Chúa Tể Chi Vương

Chương 857: Lực Lượng Thần Vị

Trong Tà Thiên Tháp, luồng khí tức lực lượng tà sâm đáng sợ, đối với chân nguyên của cường giả mà nói, có khả năng áp chế tuyệt đối.

Đám Vương Giả Hư Thần Cảnh ở đây, cảm giác chân nguyên trong cơ thể, phảng phất như bị trấn áp giam cầm.

Mà càng chống cự, thì luồng áp lực vô hình đó, lại càng mạnh hơn.

Bởi vậy.

Triệu Phong đã làm ra một sự lựa chọn thật sáng suốt, đó là mặc kệ chân nguyên trong cơ thể, tùy ý để luồng khí tức lực lượng kia áp chế.

Dưới loại tình huống này, áp lực lên người hắn, ngược lại sẽ nhỏ hơn một chút.

Bịch…

Ngược lại, trong đó có một vị Vương Giả Hư Thần Cảnh, theo bản năng vận chuyển chân nguyên phản kháng, liền trực tiếp hộc máu, nằm phủ phục trên đất, nửa ngày cũng không đứng dậy nổi.

Mới bước vào Tà Thiên Tháp, chênh lệch giữa mọi người, liền thể hiện ra.

Mấy người dẫn đầu, phân biệt là Hiên Viên Văn, Triệu Phong, Nam Cung Thánh, Triệu Vũ Phi, Mạc Đông Dao.

Tiếp đó là những Vương Giả đỉnh phong như “Cửu hoàng tử”.

Tiếp đó, là một vài Vương Giả cấp Lĩnh Vực như “Lạc Tôn, Vương Giả bình thường.

- Lực lượng trong Tà Thiên Tháp này, tuyệt đối không phải là thứ mà chúng ta có thể kháng cự…

- Khó trách ngay cả “Tân Vô Ngân” cũng thất bại.

Trong đó có vài vị Vương Giả bình thường, mới bước được nửa bước, thì sắc mặt đã trướng hồng, lập tức muốn thối lui.

Bọn họ trơ mắt nhìn những người đi đầu, đang từng bước xâm nhập.

- Tử Phát Song Tà, không ngờ có thể dẫn đầu, tu vi của Triệu Phong, thậm chí còn chưa đạt tới cấp độ Vương Giả…

Sắc mặt của Lạc Tôn có chút khó coi.

Hiên Viên Văn có thể dẫn đầu, đó là vì tu vi thực lực của hắn mạnh nhất, là thiên tài Đại Đế của Tông phái Tứ Tinh, thực lực của hắn, còn hơn cả Đại Đế Hư Thần Cảnh bình thường.

Triệu Vũ Phi có huyết mạch Linh tộc Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, thể chất vô cùng đặc thù, cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Mạc Đông Dao có khí tức lực lượng của Cổ Thần Khí che chở, đồng dạng cũng rất hợp tình hợp lý.

Mà Triệu Phong và Nam Cung Thánh, lại có thể dẫn đầu, lại càng không thể tin nổi.

- Tương đối mà nói thì khí tức của luồng lực lượng kia đối với chân nguyên có sự áp chế mạnh nhất, tiếp đó là ý chí linh hồn và khí lực thân thể.

Triệu Phong vẫn thong dong tự nhiên.

Nếu như luận ý chí linh hồn, trên sân chỉ có Hiên Viên Văn là có thể so sánh với hắn.

Nếu như luận khí lực thân thể, Thánh Lôi Thể tầng thứ năm của Triệu Phong, gần như có thể áp chế tất cả những Vương Giả khác tại đây.

Sau khi từ bỏ việc khống chế chân nguyên, Triệu Phong ngược lại càng thoải mái hơn so với đại đa số người.

Đương nhiên, vượt qua lẽ thường nhất, hẳn là Nam Cung Thánh.

Tu vi, khí lực, ý chí linh hồn của Nam Cung Thánh, cũng không tính là đứng đầu, nhưng lại có thể trong đội ngũ đi đầu.

Thậm chí.

Trong lúc hắn hành tẩu, bước chân còn có cảm giác phiêu dật, luồng lực lượng tà dị trong cơ thể, phát sinh một trận xao động.

Triệu Phong phát hiện, trong Tà Thiên Tháp, luồng khí tức lực lượng tà sâm khủng bố, dường như lại không tạo thành hiệu quả áp chế gì đối với Nam Cung Thánh.

Nam Cung Thánh liếm liếm môi, có vài phần hưng phấn và chờ mong.

Một lát sau…

Một đám Vương Giả, bước chân chậm rãi, tiến vào tầng thứ hai của “Tà Thiên Tháp”.

Tầng thứ hai của Tà Thiên Tháp.

Mọi người lập tức phát hiện một vài trọng bảo giá trị xa xỉ, trước mắt là một cái bàn, một bộ y phục, một lá thư, một bức họa, tất cả đều không phải phàm vật.

Một vài vật phẩm phát ra khí tức, thậm chí không hề thua kém Thứ Thần Khí.

Thế nhưng.

Thần Chi Cấm Trận trong Tà Thiên Tháp vô cùng hoàn chỉnh, gần như không có kẽ hở nào.

Cho dù rất muốn, nhưng dưới Thần lực áp chế, mọi người cũng không có cách nào thu lấy được.

Áp lực của tầng thứ hai, so với tầng thứ nhất, rõ ràng chỉ lớn hơn chứ không nhỏ thua.

Năm người dẫn đầu, xem như còn tốt.

Nhưng một vài tinh anh Vương Giả phía sau, lại cảm thấy áp lực sâu sắc, hô hấp trở nên gấp gáp.

- Ngoại trừ áp chế đặc thù đối với chân nguyên ra, áp chế của Tà Thiên Tháp này, nếu tính ra thì không bằng “Mộng cảnh Thái Cổ”.

Sắc mặt Triệu Phong vẫn không đổi.

Hắn thường xuyên tiến vào Mộng cảnh Thái Cổ, cho nên có thể thích ứng được những nơi có áp lực thiên địa cường đại.

Lấy khí lực và ý chí linh hồn mạnh mẽ của hắn, cho dù hành tẩu trong Tà Thiên Tháp, cũng không quá mức chật vật.

Sau thời gian nửa chén trà nhỏ.

Đội ngũ thiên tài dẫn đầu, đã bước lên tầng thứ ba Tà Thiên Tháp.

Cảnh tượng của tầng thứ ba, lại biến đổi, nhưng đều có liên quan đến cuộc sống của chủ nhân Tà Thiên Tháp.

Mọi người cũng không rảnh mà chú ý, dưới áp lực cực lớn, vẫn tiếp tục từng bước xâm nhập.

Mà lúc này…

Phía sau có một vài Vương Giả bình thường, đã lần lượt thất bại lui bước. Nếu như miễn cưỡng, có lẽ ngay cả khí lực đi ra cũng không có.

Năm người Hiên Viên Văn dẫn đầu, cũng không biết Tà Thiên Tháp này có bao nhiêu tầng, chỉ có thể từng bước trèo lên.

Một lúc lâu sau…

Năm người Hiên Viên Văn, Triệu Phong, Nam Cung Thánh, Triệu Vũ Phi, Mạc Đông Dao, đã bước lên tầng thứ năm.

Lúc này.

Mạnh như Hiên Viên Văn, trên trán cũng ứa ra một đám mồ hôi, hơi thở Triệu Vũ Phi trở nên gấp gáp, trên mặt có chút trướng hồng.

- Các vị, ta ở lại tầng thứ năm.

Hiên Viên Văn mỉm cười, đột nhiên khoanh chân ngồi xuống đất.

Bốn người khác đều sửng sốt, thực lực của Hiên Viên Văn rõ ràng là mạnh nhất, tại sao không kiên trì nữa?

- Luồng khí tức lực lượng này, không phù hợp với hệ thống tu luyện của ta. Ta muốn ở lại đây, cảm thụ một chút khí tức lực lượng Thần Vị lưu lại…

Trên gương mắt tuấn nhã của Hiên Viên Văn, thậm chí lộ ra vài phần thần sắc ngại ngùng.

Triệu Phong đột nhiên tỉnh ngộ, hắn mơ hồ minh bạch lý do tại sao Tân Vô Ngân lúc trước lại thất bại.

Trong Tà Dương Phủ này, có chứa rất nhiều kỳ ngộ, nhưng không phải kỳ ngộ nào, cũng thích hợp với mọi người.

“Thiên Huyền Cung” của Hiên Viên Văn, chính là siêu cấp đại Tông Tứ Tinh chính đạo, mà trong Tà Thiên Tháp, luồng khí tức lực lượng tà sâm này, lại không phù hợp với hệ thống tu luyện của hắn.

So với việc mạo hiểm, còn không bằng biết khó mà lui, thuận tiện cảm giác một chút khí tức lực lượng “Thần Vị” lưu lại.

Cái gọi là “Thiên Giai Thần Vị”, tức là siêu việt phàm tục, thuộc loại Lĩnh Vực của Thần.

Trong truyền thuyết.

Sau Huyền Quang Cảnh, chính là “Thiên Giai Thần Vị”, một khi đột phá một ải này, trải qua sự tẩy lễ của Thần Kiếp, sẽ được thiên địa tán thành, chứng nhận “Thần Vị”.

Cổ Thần Tà Dương, chính là cường giả Thần Vị, mà theo thần thoại ghi chép, mỗi một vị Cổ Thần, đều có “Thần Vị” của bản thân.

Nhưng điều này đối với cường giả khác mà nói, lại là thần thoại vô cùng xa xôi.

Mà trong Tà Thiên Tháp này, lưu lạikt lực lượng Thần Vị, tự nhiên khiến một vài thiên tài Vương Giả, cảm thấy tim đập thình thịch.

Nếu như có thể đạt được luồng lực lượng này, có lẽ có thể chạm đến Lĩnh Vực của “Thần”.

Điều này, cho dù là đối với Đại Đế, Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, cũng là sự dụ hoặc trí mạng không thể chống đỡ.

- Có thể cảm thụ một chút lực lượng Thần Vị, cũng là cơ hội vạn năm khó gặp rồi…

Hiên Viên Văn nhắm mắt lại.

Sau đó.

Trong những người dẫn đầu, chỉ còn lại bốn người: Triệu Phong, Nam Cung Thánh, Triệu Vũ Phi, Mạc Đông Dao.

Sau khi bước lên tầng thứ sáu, sắc mặt Triệu Vũ Phi liền trở nên tái nhợt, chẳng qua thể chất Linh tộc của nàng vô cùng đặc thù, vẫn có thể cường ngạnh chống đỡ.

Còn Mạc Đông Dao, hiển nhiên phần lớn là dựa vào lực lượng của Cổ Thần Khí thủ hộ.

- Vũ Phi, Mạc cô nương, các ngươi không bằng từ bỏ đi. Kỳ ngộ trong Tà Thiên Tháp này, hung cát khó dò, mà chưa hẳn đã thích hợp với các ngươi.

Triệu Phong mở miệng nói.

Những tầng tiếp theo, có thể ngay cả Tân Vô Ngân cũng chưa từng tiếp xúc.

- Phong ca, Nam Cung sư huynh, các người phải cẩn thận…

Triệu Vũ Phi cũng không miễn cưỡng.

Có lẽ, huyết mạch Linh tộc của nàng, vẫn còn tiềm lực rất lớn để khai thác, có thể trèo lên tầng càng cao hơn.

Thế nhưng nàng cũng nhìn ra, kỳ ngộ trong Tà Thiên Tháp này, cũng không thích hợp với nàng.

- Thật có lỗi, ta muốn tiếp tục đi tới, đây là ý tứ của Kiếm Thánh tiền bối.

Mạc Đông Dao lạnh nhạt đáp.

Cổ Thần Khí trong tay nàng, nở rộ một tầng kiếm mang mông lung, bao bọc khắp toàn thân.

- Được rồi.

Triệu Phong cũng không miễn cưỡng.

Tiểu Kiếm Thánh kia đã bỏ qua thân thể linh hồn, hóa thân thành Hồn Kiếm, sau khi dung hợp với Cổ Thần Khí, cảnh giới của bản thân cùng với tạo nghệ Kiếm Đạo, đã đạt tới một trình độ không thể tưởng tượng nổi.

Bịch bịch bịch bịch…

Trong Tà Thiên Tháp, chỉ còn lại ba người Triệu Phong là vẫn chậm rãi tiến lên.

Trong quá trình này.

Giữa mi tâm của Nam Cung Thánh, ấn ký tử huyết rực rỡ đỏ tươi, liên tiếp chớp động, mái tóc của hắn đã hoàn toàn hóa thành tử huyết sắc, hoàn toàn phân biệt với mái tóc tím như mộng ảo của Triệu Phong.

Ô...ô...ô...n...g!

Bên ngoài thân thể Nam Cung Thánh, nổi lên một tầng ngân huy tử huyết, lực lượng trong cơ thể không ngừng xao động, lộ ra dáng vẻ hưng phấn bức thiết.

Trong ba người, chỉ có Nam Cung Thánh là đi tuốt đằng trước.

Bởi vì, luồn khí tức lực lượng “Thần Vị” tà sâm đáng sợ kia, lại không có bao nhiêu tác dụng áp chế đối với hắn.

Lúc đến tầng thứ bảy…

- Nam Cung Thánh, trước tiên dừng lại đã.

Một thanh âm lãnh đạm, từ phía sau truyền đến, thanh âm này đến từ thiếu niên tóc tím, toàn thân phát ra kim văn lưu chuyển.

- Triệu Phong…

Vẻ hưng phấn bức thiết trên mặt Nam Cung Thánh, chợt phục hồi vài phần, cảm thấy một luồng hàn ý thấu triệt linh hồn.

Lúc này.

Mắt trái của thiếu niên tóc tím kia, giống như một cái đầm nước lạnh lẽo, hàn lực băng phách, thẩm thấu và đông cứng ý chí tâm hồn của Nam Cung Thánh.

- Làm sao có thể, trong Tà Thiên Tháp này, hắn còn có thể sử dụng huyết mạch đồng tử ư?

Mạc Đông Dao không thể tin nổi.

Dưới khí tức lực lượng Thần Vị trong Tà Thiên Tháp áp bách, ngay cả ý chí Kiếm Đạo của nàng, cũng không thể xuất ra.

Mà những loại lực lượng khác, lại càng khó có thể điều động.

Thế nhưng, dưới tình huống như vậy, thiếu niên kia, vẫn có thể mở ra huyết mạch đồng tử.

Dưới ánh nhìn chăm chú của huyết mạch đồng tử của Triệu Phong, thể xác và tinh thần của Nam Cung Thánh đều chấn động, trên trán chảy ra một tia mồ hôi lạnh.

Phù…

Nam Cung Thánh hít một hơi thật sâu, mồ hôi ướt đẫm, lúc này mới khoanh chân ngồi xuống, ngưng thần tĩnh tâm.

- Triệu Phong, vừa rồi ngươi…

Thần sắc Nam Cung Thánh trở nên phức tạp, mang theo một tia cảm kích.

Giờ khắc này, Triệu Phong mở ra huyết mạch đồng tử, mái tóc tím bay loạn, phát ra một luồng khí tức thời đại Thái Cổ, Thần Ma tránh lui.

Luồng khí tức này, khiến ngay cả khí tức lực lượng Thần Vị lưu lại trong Tà Thiên Tháp, cũng không thể áp chế được, thậm chí còn không dám tới gần.

- Hằng Cổ vỡ nát, Thái Cổ Thần vẫn, hóa thành trăm triệu hạt bụi…

Trong mơ hồ, dường như có một tiếng thở dài trống trải, vang vọng trong đầu Triệu Phong.

Thịch thịch…

Trong nháy mắt, Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, liên tiếp nhảy lên, luồng khí tức tà sâm khủng bố xung quanh, mơ hồ có chút rung động bất an.

Cùng lúc đó…

Tại tầng cao nhất trong Tà Thiên Tháp, một đạo thân ảnh tử huyết vặn vẹo trong suốt, hoảng sợ thất thanh:

- Huyết mạch đồng tử kia có khí tức Thái Cổ Thần Linh, nó có quan hệ gì với Bát Đại Thần Mâu?

Nhất thời.

Trong Tà Thiên Tháp, luồng khí tức áp bách âm trầm khủng bố, đã giảm mạnh vài phần.

Trên tầng thứ bảy.

Ánh mắt của Nam Cung Thánh, đã dần trở nên trong vắt, bình tĩnh trở lại, trịnh trọng gật đầu.

- Xuất phát.

Ba người vẫn cùng nhau, xâm nhập lên tầng cao hơn trên Tà Thiên Tháp.

Chớp mắt.

Đã hai ngày tổi qua.

Cũng không biết đã đi bao nhiêu tầng, ba người Triệu Phong, cuối cùng đã lên tới đỉnh.

Trên đỉnh Tà Thiên Tháp, không gian trống trải, mắt thường có thể nhìn thấy một cái bồ đoàn màu đen, không có một bóng người nào khác.

Khí tức lực lượng Thần Vị trên tầng đỉnh này, áp bách đến cực hạn.

Thân thể Triệu Phong, trở nên cứng nhắc trầm trọng, gần như không thể nhúc nhích, ngay cả hô hấp cũng vô cùng khó khăn.

Còn may.

Thần Linh Nhãn của hắn, là cấm khu duy nhất không chịu sự áp chế.

- Cẩn thận.

Triệu Phong nhíu mày, hắn cảm ứng được một luồng tinh thần thể khổng lồ, khiến ngay cả Thần Linh Nhãn có thể miễn dịch tinh thần, cũng cảm thấy một tia âm lãnh bất an.

Lúc này.

Huyết mạch đồng tử của hắn, bắt đầu quan sát, điều tra, nhưng cảm quan lại bị luồng lực lượng Tà Thần lưu lại ngăn cản.

Bịch bịch…

Ấn ký tử huyết giữa mi tâm Nam Cung Thánh, đột nhiên thiêu đốt, một tiếng kêu gọi thân thiết đến mức tận cùng, khiến hắn từng bước đi đến gần bồ đoàn màu đen ở trung tâm tầng đỉnh.

Triệu Phong phát động bí thuật huyết mạch, ý đồ ngăn cản, nhưng lại bị luồng lực lượng Tà Thần lưu lại ngăn cách.

Hắn và Mạc Đông Dao, trơ mắt nhìn Nam Cung Thánh đi đến trước bồ đoàn màu đen, sau đó ngồi lên đó, giống như chủ nhân của nơi này.

Ầm…

Trong khoảnh khắc Nam Cung Thánh ngồi lên bồ đoàn, toàn bộ lực lượng Thần Vị lưu lại trong Tà Thiên Tháp, bắt đầu ầm ầm chấn động, có cảm giác như không gian đang sụp đổ.

Một luồng khí tức cấm kỵ, lấy Tà Thiên Tháp làm trung tâm, thổi quét qua toàn bộ Tà Dương Phủ, khiến vô số sinh linh đều phải phủ phục run sợ.