Bán Thần Di Viên, Tàng Thư Phòng.
Triệu Phong nhếch miệng lên, nở một nụ cười nhạt:
- Tàn niệm Côn Vân, ngươi cũng không phải là cái gì cũng tệ nha.
Tàn niệm Côn Vân chính là danh hiệu tạm thời mà Triệu Phong đặt cho tàn niệm Bán Thần.
Bởi vì, chủ nhân của Bán Thần Di Viên, tên thật là Côn Vân.
Trong không gian mắt trái.
Tại một khu vực đen kịt, trôi lơ lửng một giọt huyết châu màu vàng lưu ly, chính là Bán Thần tinh huyết.
Thu hoạch “Bán Thần tinh huyết” so với trong tưởng tượng còn thuận lợi hơn rất nhiều.
Thần Huyết có linh tính, đối với khí tức chủ nhân Bán Thần, có vẻ thân thiết mà lại kính sợ.
Tàn niệm Côn Vân là do hồn phách của Bán Thần tan vỡ phân liệt mà ra, tự nhiên có khí tức linh hồn của Bán Thần rồi.
Nghe thấy “cái gì cũng tệ” trong lời nói của Triệu Phong, tàn niệm Côn Vân chợt có cảm giác kích động muốn thổ huyết.
Đường đường là tàn niệm Bán Thần, vậy mà trong mắt Triệu Phong, ấn tượng lại là tệ hại vô cùng.
Mặc dù tàn niệm Côn Vân còn có một khoảng cách nhất định với tàn hồn,
nhưng cũng có ý nghĩ và tư duy độc lập, thậm chí còn có cả một vài ký
ức.
- Chủ nhân, ngươi đã thu được “Bán Thần tinh huyết”, có thể khiến ta Tích Huyết Trọng Sinh rồi.
Tàn niệm Côn Vân lộ ra một tia chờ mong tha thiết.
Đạt tới cấp độ Bán Thần, cho dù thân thể có nát bấy, nhưng chỉ cần vẫn
còn một giọt tinh huyết thì vẫn có thể “Tích Huyết Trọng Sinh”.
Đương nhiên, điều khiển tiên quyết chính là, ít nhất trong đầu vẫn còn một tia ý niệm tinh thần.
Mà bây giờ.
Hiển nhiên đều có đủ điều kiện gồm Tàn niệm Côn Vân và Bán Thần tinh huyết.
Bán Thần tinh huyết dù sao vẫn là tinh huyết.
Mà tàn niệm Côn Vân, cũng không phải là một tia ý niệm tinh thần bình
thường trong đầu, nó có tư duy và ký ức nhất định, đã tiếp cận cấp độ
tàn hồn.
- Tích Huyết Trọng Sinh chính là thủ đoạn nghịch thiên trong truyền thuyết a.
Triệu Phong cũng có chút chờ mong đối với việc này.
Nhưng việc trọng đại như vậy, hắn tự nhiên sẽ không dễ dàng chấp nhận.
Đầu tiên.
Bán Thần tinh huyết ẩn chứa uy năng thần lực quá mức khủng bố.
Ai mà đoán được, sau khi tàn niệm Côn Vân Tích Huyết Trọng Sinh, thực lực sẽ nhảy vọt đến mức nào.
- Đợi sau khi ra khỏi di viên rồi hẵng thương nghị việc này.
Triệu Phong đáp.
Trong lòng hắn, rất nhanh đã có chủ ý.
Có một điều có thể xác định.
Đó là Triệu Phong sẽ không dùng toàn bộ lực lượng của Bán Thần tinh huyết cho việc “Tích Huyết Trọng Sinh”.
Lực lượng của Thần Huyết, hắn cũng phải sử dụng để tăng cường thực lực
của bản thân, đồng thời cũng có thể suy yếu lực lượng của “Bán Thần Côn
Vân” sau khi trọng sinh.
- Bán Thần Di Viên, còn hai ngày rưỡi nữa sẽ đóng cửa.
Triệu Phong thoáng suy tư.
Thời gian còn lại, trọng điểm của Triệu Phong, đã không còn là mưu đồ đối với trân tài dị bảo nữa rồi.
- Tử Vong truy sát, hươu chết về tay ai còn chưa biết đâu.
Sắc mặt Triệu Phong trở nên lạnh lùng, một luồng lãnh ý khắc nghiệt, nhìn chăm chú về phía lăng tẩm Bán Thần.
Cùng lúc đó.
Lăng tẩm Bán Thần, bên trong mộ thất.
Ba đại thiên tài Vương Giả cùng với Tiểu Tặc Miêu, bốn phương liên thủ, chém lên “thi thể màu đen”.
Ôn Lạc An bỗng nhiên cảm thấy lạnh cả người.
Huyết mạch thần thoại của Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, khiến cho hắn có trực giác nhạy cảm đối với khí tức nguy hiểm.
Vụt…
Con mắt hư vô, xuất hiện bên trong mộ thất, như ẩn như hiện, lộ ra một tia cười nhạt siêu nhiên.
Ba đại thiên tài Vương Giả, đối với sự tồn tại của Khóa Không Chi Mâu, đã xem như thói quen rồi.
Thế nhưng thần sắc của Khóa Không Chi Mâu lúc này, lại khiến cho bọn hắn có cảm giác lâm vào bị động, thất bại sâu sắc.
E rằng ba người còn chưa biết chuyện Triệu Phong đã thành công đạt được “Bán Thần tinh huyết”.
Việc đạt được “Bán Thần tinh huyết”, chính là bí mật mà Triệu Phong sẽ
tận lực giấu diếm, bởi vì hắn còn phải khởi động kế hoạch “phục sinh Bán Thần”.
Bí mật bực này, nếu như để thế nhân biết được, e rằng toàn bộ Chân Vũ Thánh Địa, sẽ gặp phải oanh động cực lớn.
Phục sinh Bán Thần, đây chính là ý nghĩ điên rồ can đảm dọa người bực nào?
- Ta chỉ muốn cái đầu của di thể Bán Thần mà thôi.
Khóa Không Chi Mâu phiêu phù giữa không trung, không mặn không nhạt mà nói.
Sở dĩ muốn cái đầu là bởi vì, lúc Bán Thần ngạnh kháng “Thần Kiếp”, phần đầu là phần gặp phải nhiều “lực lượng Thần Kiếp” nhất.
Những tin tức này, chính là Triệu Phong biết được từ chỗ tàn niệm Côn Vân.
- Hừ, dựa vào cái gì mà ngươi có quyền ưu tiên?
Mộng Hi hừ lạnh một tiếng.
Mấy người kia, quả thật cũng không nghĩ nhiều như vậy.
Mộng Hi chẳng qua là căm thù và bất mãn đối với Triệu Phong mà thôi.
Chính là nam tử này, đã cướp đi át chủ bài mà sư tôn đã bố trí cho nàng từ trước.
Thông qua tấm át chủ bài này, Triệu Phong nhất cử lật ngược tình thể, đạt tới cấp độ sánh ngang với ba đại thiên tài Vương Giả.
- Không có Tiểu Tặc Miêu dẫn đường, các ngươi không thể bình yên tiến
vào nơi này. Hơn nữa, tin tức về “lăng tẩm Bán Thần” này, Triệu mỗ đã
xem qua trong Tàng Thư Phòng, hiển nhiên càng hiểu rõ hơn so với các
ngươi.
Triệu Phong tràn đầy tự tin mà nói.
Lăng tẩm Bán Thần?
Ba đại thiên tài Vương Giả, nhìn nhau một cái.
Từ đủ loại dấu hiệu mà xem, Triệu Phong quả thật nắm giữ toàn bộ tin tức về lăng mộ trung tâm, thậm chí là toàn bộ di viên này.
Ngoài ra.
Không ngờ Triệu Phong đã xem hết sách trong Tàng Thư Phòng rồi.
Thoạt nghe có chút ngu ngốc, nhưng cũng chính vì hành động này của Triệu Phong, cho nên mới kích hoạt thứ kỳ ngộ gì đó.
- Chẳng qua chỉ là một cái đầu mà thôi.
Nam Cung Thánh nhún vai, trước mắt, hắn thuộc phe của Triệu Phong.
Cuối cùng.
Ba đại thiên tài Vương Giả cũng ngầm đồng ý quyền ưu tiên lựa chọn “đầu lâu Bán Thần” của Triệu Phong.
- Thế nhưng, nếu Triệu Phong ngươi đã biết rõ về lăng tẩm Bán Thần, lúc đó nhất định phải mang bọn ta bình yên rời khỏi nơi này.
Mộng Hi đưa ra yêu cầu.
Mọi người đã ở sâu bên trong lăng tẩm Bán Thần, căn bản đã mất đi phương hướng rồi.
Chia tách thi thể này xong, còn phải rời khỏi nơi đây, e rằng sẽ gặp phải nguy hiểm trùng trùng điệp điệp.
- Đây là chuyện hiển nhiên rồi.
Khóa Không Chi Mâu lộ ra một tia cười nhạt.
Triệu Phong âm thầm cười lạnh.
Trên thực tế, chỉ khi cầm bộ phận thi thể Thần Kiếp trong tay, khí tức
lực lượng Thần Kiếp, mới có thể đẩy lui tất cả oán linh trong lăng mộ.
Chẳng qua.
Ba đại thiên tài Vương Giả, hiển nhiên đều đặt tâm tư vào việc phân tách thi thể, cho nên tạm thời cũng không nghĩ tới những chuyện này.
Thời gian nhanh chóng trôi qua…
Một ngày hai ngày, rất nhanh đã qua đi.
Di thể Bán Thần, đã phân tách hoàn toàn.
Triệu Phong lựa chọn phần đầu của Bán Thần, để cho Tiểu Tặc Miêu cất giữ.
Ôn Lạc An lấy đi hai chân.
Mộng Hi cầm đi hai cánh tay.
Còn phần thân thể, tất nhiên thuộc về Nam Cung Thánh.
- Chỉ còn một ngày nữa là Bán Thần Di Viên sẽ đóng cửa rồi.
Nam Cung Thánh chợt mở miệng.
Ôn Lạc An và Mộng Hi liếc nhìn nhau.
- Chỉ cần trong tay chúng ta có bộ phận thi thể Thần Kiếp, tất có thể đuổi lui những oán linh trong lăng mộ.
Ôn Lạc An đột nhiên truyền âm.
Lúc này.
Ba đại thiên tài Vương Giả, sau khi đạt được bộ phận thi thể Thần Kiếp, đều nghĩ đến loại phương pháp này.
Một khi đã có phương pháp này.
Ba đại thiên tài Vương Giả, cũng không quá ỷ lại vào việc Triệu Phong nắm giữ tin tức về lăng tẩm Bán Thần nữa.
Meo meo…
Tiểu Tặc Miêu ngồi trên lưng dị thú Vương Giả, là người đầu tiên xuất phát.
- Đuoroi theo!
Mộng Hi và Ôn Lạc An, lập tức bám sát Tiểu Tặc Miêu.
Nam Cung Thánh dường như có chút suy tư, cũng theo sát phía sau.
Nghiễm nhiên.
Tiểu Tặc Miêu đã trở thành thủ lĩnh của chi đội ngũ này rồi.
- Triệu Phong nắm giữ tin tức về lăng tẩm Bán Thần, chắc chắn sẽ không từ bỏ “Bán Thần tinh huyết”.
- Huống chi Khóa Không Chi Mâu của Triệu Phong, tại phương diện tầm mắt
giác quan, có ưu thế cực lớn, nói không chừng đã mò ra được vị trí của
Bán Thần tinh huyết rồi.
Ba đại thiên tài Vương Giả, mỗi người đều có mưu đồ riêng.
Tóm lại.
Cả ba phải đuổi theo sát Tiểu Tặc Miêu này.
Meo meo…
Tiểu Tặc Miêu dùng ánh mắt giễu cợt, liếc nhìn ba đại thiên tài Vương Giả.
Chẳng qua.
Dưới sự phân phó của Triệu Phong, Tiểu Tặc Miêu vẫn phải làm bộ, giống như đang “tìm tòi” gì đó trong lăng tẩm Bán Thần.
Vụt...
Khóa Không Chi Mâu ngẫu nhiên hiện thân, giống như đang phối hợp tìm kiếm với Tiểu Tặc Miêu.
Tiểu Tặc Miêu mấy lần giả bộ, chỉ muốn thoát khỏi ba đại thiên tài Vương Giả, nhưng cuối cùng đều kết thúc trong “thất bại”.
- Triệu Phong, ngươi rốt cuộc đã phát hiện nơi hạ lạc của Bán Thần tinh huyết chưa?
Nam Cung Thánh chợt truyền âm.
- Địa hình bên trong lăng tẩm Bán Thần, quá mức phức tạp. mà thể tích
của Thần Huyết lại quá nhỏ, không biết nó đã trốn ở góc nào rồi.
Triệu Phong đáp.
Mặc dù nói vậy, nhưng Triệu Phong vẫn để cho Tiểu Tặc Miêu kiên nhẫn tìm kiếm Bán Thần tinh huyết, bộ dạng như nhất quyết không từ bỏ, quyết tâm phải có cho bằng được.
Mộng Hi và Ôn Lạc An, mặc dù có chút hoài nghi, nhưng bọn họ lại không
nghĩ rằng Triệu Phong có thể dễ dàng đạt được Bán Thần tinh huyết như
vậy.
Trong quá trình tìm kiếm, tự nhiên cũng gặp phải một số oán linh.
Chẳng qua.
Một khi lấy ra bộ phận thi thể Bán Thần, lập tức có thể chấn nhiếp toàn bộ oán linh quỷ thần, khiến chúng tránh lui.
Nhưng vẫn có ngoại lệ.
Bên trong lăng tẩm, có một số oán linh cấp bậc Đại Đế, mặc dù có phần
kiêng kỵ thi thể Thần Kiếp, sẽ không đến gần, nhưng vẫn dùng sức mạnh to lớn của oán linh, phát động công kích cách không.
Ba đại thiên tài Vương Giả, cùng chống đỡ oán linh Đại Đế, chật vật vô cùng.
Một đường tìm kiếm, một đường chạy trốn.
Bất tri bất giác, Tiểu Tặc Miêu đã dẫn mọi người đến lối vào lăng mộ.
Meo meo.
Bộ dạng Tiểu Tặc Miêu có chút ủ rũ, ngồi trên người dị thú Vương Giả, rời khỏi lăng tẩm Bán Thần.
Ba đại thiên tài Vương Giả, mang theo thất vọng và bất đắc dĩ, cũng đành từ bỏ Bán Thần tinh huyết.
Thể tích của Bán Thần tinh huyết quá nhỏ, một khi mất đi manh mối truy
tung, lại trốn đến một nơi hẻo lánh nào đó ẩn nấp, quả thật không khác
gì mò kim đáy biển.
Huống chi.
Bên trong lăng tẩm Bán Thần, còn gặp phải nguy hiểm trùng trùng điệp
điệp, nếu không có bộ phận thi thể Bán Thần, e rằng ba đại thiên tài
Vương Giả đã chết trong đó rồi.
Tại lối vào lăng tẩm.
Ôn Lạc An nhìn phương hướng Tiểu Tặc Miêu rời đi, ánh mắt lóe lên một tia hàn ý.
Thanh niên sáng ngời và Mộng Hi đứng cùng một chỗ, âm thầm trao đổi.
- Không có vấn đề, ta sẽ giúp ngươi đối phó với tiểu tử kia.
Trên kiều nhan xinh đẹp của Mộng Hi, lộ ra một tia lãnh ý hàn sát.
Về công về tư, nàng đều căm thù Triệu Phong vô cùng.
Luận tư, Triệu Phong trộm đoạt Tử Lân ngọc giác, đã khiến Mộng Hi ghi hận trong lòng.
Về công, Triệu Phong chính là thiên tài mới quật khởi của Huyền Chân
Thánh Tông, chính là một đại hắc mã trong Bán Thần Di Viên lần này.
Từ việc xưng bá Tử Yên hồ, sau đó vượt không thu hồi Tỏa Thiên Cung,
cuối cùng lại chen chân vào tranh đấu giữa ba đại thiên tài Vương Giả.
Từng bước này, đều chứng minh hắn là một thiên tài đáng sợ.
Đương nhiên.
Nàng còn chưa biết chuyện Triệu Phong đã thu được Bán Thần tinh huyết.
Nếu không, e rằng không chỉ đánh giá hắn là đại hắc mã, mà còn là người chiến thắng lớn nhất.
- Ta có thể cảm ứng được phương vị của tiểu tử kia, mặc dù chỉ còn lại
một ngày cuối cùng, nhưng vậy cũng đủ để dồn hắn vào chỗ chết rồi.
Trong nụ cười hiền lành của Ôn Lạc An, ẩn hiện một tia âm lệ.
Hai người xem như vẫn còn thời gian mưu đồ kế hoạch.
Meo meo…
Tiểu Tặc Miêu ngồi trên lưng dị thú Vương Giả, đột nhiên dừng lại, trong đôi mắt mèo, lộ ra một tia uy nghiêm lạnh lùng.
Ầm…
Dị thú Vương Giả phát ra một luồng sức mạnh to lớn hùng vĩ, áp bách lên người thanh niên sáng ngời.
Ồ?
Trong lòng thanh niên sáng ngời, chợt máy động.
Grào...
Dị thú Vương Giả phát động trùng kích, xông thẳng đến thanh niên sáng ngời.
Dị thú Vương Giả này, chỉ có bảy thành chiến lực của Vương Giả, thanh niên sáng ngời tự nhiên sẽ không úy kỵ.
Nhưng một khắc sau, sắc mặt hắn đột nhiên đại biến.
- Linh Hồn Giam Cầm.
Một con mắt hư vô lấp lánh, xuất hiện trên đỉnh đầu hai người.
Thân thể Ôn Lạc An cứng đờ.
Một tia điện xích màu tím trong suốt, trói chặt lấy linh hồn hắn.
Đây chính là linh hồn Đồng thuật có tính khống chế, mà Triệu Phong tham tu được dựa trên cơ sở “Minh Đồng bí điển”.
Linh Hồn Giam Cầm, nhằm vào mục tiêu linh hồn.
- Mở cho ta!
Huyết mạch “Thiên Dương Chiến tộc” của Ôn Lạc An phát động, kim quang
trên người đại phóng, giống như một Hoàng Kim chiến thần vậy.
Thế nhưng.
Dưới trạng thái của Khóa Không Chi Mâu, Triệu Phong đã có được ý chí
Vương Giả, lại phát động Linh Hồn Giam Cầm, hoàn toàn đủ khả năng vây
khốn sinh linh dưới cấp bậc Vương Giả.
Ôn Lạc An giãy dụa, linh hồn hắn bị một sợi điện xích màu tím trói buộc, thoáng giãy dụa một phen, nhưng trong thời gian ngắn lại không thể đánh gãy nó.
- Không gian Mộng Diệp.
Mộng Hi tự nhiên sẽ không đứng ngoài quan sát, nàng lập tức thi triển
thiên phú huyết mạch linh hồn, bài trừ Linh Hồn Giam Cầm của Triệu
Phong.
Nhưng đúng lúc này.
Vụt...
Một đạo hư ảnh huyền ngân, mang theo một tia không gian chấn động, đã lướt đến bên cạnh người thanh niên sáng ngời.
Hư ảnh đó chính là Nam Cung Thánh.
Ôn Lạc An và Mộng Hi đồng loạt biến sắc.
- Huyền Không Liệt!
Trên mặt Nam Cung Thánh đầy vẻ lạnh lùng, chém ra một đạo phong mang màu bạc, đánh thẳng lên người thanh niên sáng ngời.