Sau khi Liễu Cầm Hâm lấy ra át chủ bài chân chính của mình, sự tự tin tràn ngập của Triệu Phong nhất thời tan tành thành mây khói, giống như từ thiên đường ngã nhào xuống địa ngục vậy.

- Chân Linh Cảnh! Tu vi chân chính của nàng, không ngờ lại là Chân Linh Cảnh! Cộng thêm lực lượng huyết mạch, thực lực còn cao hơn cả Liễu Viên một bậc!

Sắc mặt Triệu Phong ngưng trọng, tâm thần trầm xuống, ý niệm không ngừng luân chuyển.

Thời điểm lần đầu tiên hắn gặp Liễu Cầm Hâm, Thần Linh Nhãn của Triệu Phong thoáng đảo qua, đã bị một cỗ lực lượng thần bí ngăn cản lại, căn bản không thể nào nhìn xuyên thấu được tấm lụa che mặt kia, còn khiến cho Liễu Cầm Hâm sinh ra cảm ứng nữa.

Hơn nữa tại thời điểm đó, linh thức của Liễu Cầm Hâm không ngờ đã không kém gì một cường giả Chân Linh Cảnh bình thường rồi.

Lúc ấy, Triệu Phong chỉ nghĩ là do huyết mạch Liễu Cầm Hâm đặc thù, tu vi lại tiếp cận Chân Linh Cảnh, nên không có gì quá ngoài ý muốn. Hơn nữa một khi chân chính mở ra Thần Linh Nhãn, tiến hành tra xét cẩn thận, Liễu Cầm Hâm khẳng định sẽ phát hiện ra.

Hiện tại, khi biết được tu vi chân chính của Liễu Cầm Hâm, hết thảy liền giải thích được mọi chuyện.

- Phong, nếu bây giờ luận bàn, ngươi căn bản không có phần thắng!

Liễu Cầm Hâm thản nhiên cười.

Lúc trước, Triệu Phong dốc hết khả năng của mình, trải qua trăm mưu ngàn tính, cuối cùng mới có thể dưới sự truy kích của Liễu Viên mà thành công đào tẩu.

Tu vi chỉ Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, mà có thể làm được đến mức độ như thế nào, đã là phi thường xuất sắc rồi.

Nhưng nếu bắt Triệu Phong phải chính diện đánh lui, hoặc là chiến thắng Liễu Viên, phần thắng cực kỳ nhỏ bé.

Giờ phút này, dựa theo đánh cuộc ban đầu, Triệu Phong nhất thiết phải chính diện đối kháng với Liễu Cầm Hâm một trận, không thể tìm cách chạy trốn!

Liễu Cầm Hâm, chính là đệ tử của nữ nhân nhận được truyền thừa Mệnh đạo, trên người bao phủ đủ các loại sắc thái thần bí, cộng thêm huyết mạch truyền thừa, càng khó đối phó hơn Liễu Viên một bậc.

Thần Linh Nhãn của Triệu Phong rất nhanh tính toán phần thắng.

Cuối cùng hắn đưa ra kết luận, chính diện đối kháng, phần thắng của chính mình không tới ba thành!

- Đương nhiên, ngươi có thể vi phạm đánh cuộc! Cầm Hâm quyết không miễn cưỡng!

Liễu Cầm Hâm lẳng lặng nhìn Triệu Phong.

Nếu như Triệu Phong lựa chọn vi phạm đánh cuộc, trực tiếp bỏ chạy, như vậy thực sự khiến cho nàng rất thất vọng. Một người như vậy, cho dù có nổi trội xuất sắc đến thế nào, cũng không có tư cách làm phu quân của nàng.

Triệu Phong đứng lặng người tại chỗ, một đầu tóc xanh biếc hỗn loạn một chút lam nhạt không gió tự bay, sắc mặt dần dần khôi phục lại bình tĩnh.

- Ta sẽ không nhận thua!

Triệu Phong chậm rãi xoay người lại, trực diện nhìn chằm chằm về phía Liễu Cầm Hâm.

Lúc này, hai người gần nhau trong gang tấc, Triệu Phong có thể ngửi được mùi thơm cơ thể thanh u trên người của giai nhân.

Chỉ một thoáng, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Thần Linh Nhãn của Triệu Phong đã mở ra.

Hắn sở dĩ còn có được gần ba thành phần thắng, chính là bởi vì Thần Linh Nhãn đang trong quá trình biến dị.

Bên trong đồng tử màu xanh thâm thúy như biển kia, cái vực sâu màu xanh ở trung tâm không ngừng xoay chuyển mãnh liệt, thỉnh thoảng lại lóe lên một luồng khí tức lam nhạt.

Cảnh giới tinh thần của Triệu Phong so với một vài cường giả Chân Linh Cảnh bình thường cũng không hề thua kém bao nhiêu. Đặc biệt thời điểm khi luồng khí tức lam nhạt kia xuất hiện, cơ bản có thể sánh vai với cường giả Chân Nhân Cấp bình thường.

Liễu Cầm Hâm cũng không có lập tức ra tay, một đôi trong mắt trong suốt như thu thủy đối kháng giằng co với Thần Linh Nhãn của Triệu Phong.

Mặc dù chỉ gần trong gang tấc,nhưng mà sự phóng thích lực lượng tinh thần, vẫn như cũ hoàn toàn siêu việt lực lượng vật chất.

Soạt!

Bên trong đồng tử màu xanh xoay chuyển không ngừng của Triệu Phong, hiện lên một tia khí tức lam nhạt, khiến cho tâm thần rung động.

Khoảnh khắc đó, lực lượng Thần Linh Nhãn của hắn chợt bùng phát dữ dội.

Một đám lực lượng tinh thần mịt mờ chấn động, không ngừng lan tỏa ra. Thần Linh Nhãn của Triệu Phong phảng phất như ẩn chứa tính mạng và lực hấp xả mãnh liệt.

Trái tim Liễu Cầm Hâm thoáng đập nhanh lên, tâm thần gần như có chút không thể chống đỡ nổi.

Thời khắc mấu chốt, nàng nhanh chóng bảo vệ linh thai, củng cố ý chí, đồng thời lực lượng huyết mạch trong cơ thể cũng mạnh mẽ khai mở ra.

Xung quanh thân thể mảnh mai xinh đẹp của nàng, lập tức phiếm động nên một tầng quang huy ngân sắc trong suốt, không u thần bí, giống hệt một mỹ nhân tắm dưới ánh trăng vậy.

Tu vi Chân Linh Cảnh cộng với lực lượng huyết mạch thần bí, khiến cho Triệu Phong cảm thấy áp lực cực lớn trước giờ chưa từng có.

Mãi đến khi trên trán hắn chảy ra một tầng mồ hôi lạnh, cuối cùng vẫn thất bại.

- Vô dụng thôi, bức tường chênh lệch tu vi giữa hai bên, căn bản không thể vượt qua được!

Liễu Cầm Hâm sâu kín thở dài.

Triệu Phong lắc đầu cười khổ, trên khuôn mặt lạnh lùng đột nhiên trở nên ôn nhu nồng nhiệt.

- Cầm Hâm, nàng biết không, ngay từ lần đầu nhìn thấy dung nhan của nàng, hình bóng của nàng đã xâm chiếm hoàn toàn trái tim ta!

Vực sâu bên trong Thần Linh Nhãn của Triệu Phong đột nhiên xoay chuyển nhàn nhạt, trở nên ôn nhu dị thường.

Thanh âm của hắn chân thành thâm tình, ngước nhìn giai nhân trước mặt mình.

- Vậy vì sao chàng lại….

Liễu Cầm Hâm thoáng rùng mình một cái, không nghĩ tới vào lúc này Triệu Phong đột nhiên thổ lộ với mình như vậy.

Thần Linh Nhãn của Triệu Phong dùng phương thức kỳ dị mà vận chuyển, một loại lực lượng huyền diệu mê hoặc tâm linh, thông qua khe hở tình cảm của Liễu Cầm Hâm, nhân cơ hội mà chui vào.

Liễu Cầm Hâm vẫn không phát hiện ra, đôi mắt đẹp hơi đỏ lên, dâng lên một tầng hơi nước nhàn nhạt.

- Cầm Hâm, ta đã biết sai rồi, ta quyết định sẽ lấy nàng làm vợ!

Ánh mắt tràn ngập thâm tình và với lời nói có thể hòa tan cả tâm linh của Triệu Phong, từng chút từng chút một thẩm thấu vào trong cảm quan của nàng.

Dần dần, Triệu Phong từng chút từng chút một tiếp cận Liễu Cầm Hâm, đưa tay khẽ vuốt nhẹ lên trên bả vai của giai nhân.

- Phong, chàng có biết hay không? Ngay tại một khắc khi biết chàng đào hôn, trái tim ta thoáng như sụp đổ, một cảm giác mất mác thất vọng trước giờ chưa từng có tràn ngập toàn thân! Khi đó, ta chỉ muốn tìm được chàng, đòi lại một câu công đạo…

Trong cặp mắt của Liễu Cầm Hâm bao phủ hơi nước mông lung, ngập tràn lệ quang vui sướng.

Nàng đã hoàn toàn lâm vào tinh thần huyễn thuật của Triệu Phong, ấm áp khoái hoạt, ngã vào trong lòng của Triệu Phong.

- Dễ dàng như vậy sao?

Triệu Phong sợ đến ngây người. Tình huống so với trong tưởng tượng còn thuận lợi hơn nhiều.

Vừa rồi, hắn đã dốc hết toàn lực, đem Thần Linh Nhãn thúc giục lên đến cực hạn, cũng không thể nào xâm nhập được vào tâm thần ý thức của Liễu Cầm Hâm.

Mà hiện tại, vừa mới áp dụng thủ đoạn dụ dỗ, sử dụng tinh thần huyễn thuật, công kích tâm linh sơ hở của nàng, không ngờ ngay lập tức đã thành công rồi.

Lúc này, Liễu Cầm Hâm đã bị Triệu Phong thành công phá vỡ sơ hở tâm linh, nỗi lòng của nàng, đã bị Triệu Phong ảnh hưởng, thao khống.

- Hóa ra, tâm linh sơ hở của nàng, chính là ở trên người ta! Cho nên ta mới có thể đạt tới thành công không thể tưởng tượng như vậy!

Vẻ mặt Triệu Phong phức tạp, trong lòng vô cùng cảm khái.

Hiện tại, ở giữa thâm sơn cùng cốc, hai tay ôm lấy giai nhân trước mặt, mùi hương thanh u từ thân thể giai nhân truyền đến, cùng với thân thể mềm mại như nhuyễn ngọc kia, gần như khiến cho tâm thần của hắn lâm vào mơ hồ.

- Nàng thua rồi!

Tinh thần huyễn thuật của Triệu Phong tới đây liền dừng lại, một tay đặt lên trên cái cổ tao nhã như tuyết trắng của Liễu Cầm Hâm.

Liễu Cầm Hâm giống như từ trong mộng tỉnh lại, phát hiện chính mình đang ôm chặt lấy đối phương, khuôn mặt nhất thời đỏ bừng như táo chín.

Bàn tay của Triệu Phong tuy rằng đang đặt lên trên cổ của nàng, nhưng cũng không có vận lực, dường như cũng hiểu được cái gì gọi là thương hoa tiếc ngọc.

- Ngươi… thế nhưng…

Liễu Cầm Hâm nhục nhã không chịu nổi.

Tuy rằng nàng vẫn còn lưu lại một đòn sát thủ, nhưng mà gã thiếu niên này, ngay từ khi tỷ võ chiêu phu bắt đầu, đã từng chút từng chút một đi vào trong nội tâm của chính mình. Sau khi hắn đào hôn, đã thành công lưu lại một sơ hở tâm linh trong lòng mình.

Triệu Phong chậm rãi buông tay xuống. Da thịt của Liễu Cầm Hâm trắng hồng mịn màng, lúc này lại nổi lên một mảnh hồng nhuận động lòng người, cùng với khuôn mặt xấu hổ đỏ bừng, gần như bị nhuộm thành một thể.

- Ta thua rồi!

Liễu Cầm Hâm ổn định lại tâm tình, khóe miệng nhếch lên một tia chua xót.

Đôi mắt thanh u của nàng, cuối cùng liếc nhìn Triệu Phong một cái thật sâu, sau đó thân thể khẽ nhún, từ từ bay lên không trung.

Mặc kệ đối phương dùng thủ đoạn gì, một khi đã đánh cuộc thua, Liễu Cầm Hâm cũng sẽ không dùng bất cứ lý do gì để phản bác.

Triệu Phong nhìn chăm chú theo bóng hình xinh đẹp đang dần rời đi, trong lòng đột nhiên cảm thấy như vừa đánh mất cái gì đó.

Dùng loại thủ đoạn như thế này để giành thắng lợi, cũng không phải là ước nguyện ban đầu của hắn, nhưng mà dưới lý trí tuyệt đối lãnh tĩnh của Thần Linh Nhãn quyết định, đây chính là con đường tốt nhất.

Triệu Phong khẽ hít sâu một hơi, trịnh trọng nói:

- Cuối cùng sẽ có một ngày, chờ đến khi ta không còn chút vướng bận nào nữa, ta sẽ trở về lấy nàng làm vợ!

Liễu Cầm Hâm đang chuẩn bị bay đi, thân thể chợt cứng đờ một chút, cũng không quay đầu lại:

- Ta không cần ngươi thương hại!

- Nhưng điều kiện tiên quyết là, đến lúc đó, nàng vẫn chưa lập gia đình!

Triệu Phong lưu lại một câu, liền cưỡi Thanh Phong Yến, phá không mà đi.

Thắng bại của trận đánh cuộc này, đã không còn ý nghĩa gì nữa.

Tuy rằng Triệu Phong đã thành công đào hôn, nhưng vẫn lưu lại một lời hứa hẹn như vậy.

Đối với một kẻ luôn chất phác đạm mạc với tình cảm như hắn mà nói, có thể nói ra những lời như vậy, trên cơ bản chính là kỳ tích rồi.

- Sư tôn ơi sư tôn, hắn rốt cuộc là chân mệnh thiên tử của ta, hay là khắc tinh của đời ta vậy?

Ánh mắt Liễu Cầm Hâm sâu kín lóe lên.

Trải qua thời gian dài tiếp xúc, nàng cũng biết, Triệu Phong căn bản là một kẻ ngu ngốc trong tình cảm, tình cảm thấp đến cực điểm.

Cho nên, lời hứa hẹn cuối cùng hắn lưu lại, mặc dù là không chút đảm bảo, nhưng vẫn khiến cho nàng có chút cảm động.

Cho dù là dưới tình huống đánh cuộc thắng lợi, Triệu Phong vẫn lưu lại một lời hứa hẹn như vậy.

Nếu hắn vô tình hơn một chút, hoặc là càng vô sỉ hơn một chút, Liễu Cầm Hâm dựa theo đánh cuộc thất bại, cũng chỉ có thể ảm đạm rời đi mà thôi.

Mà vận mệnh trong cõi u minh, thật khó mà đoán trước được, cuối cùng gió sẽ thổi về hướng nào…

- Người mà hắn cần tìm, hẳn chính là Cầm Vương phi… Hy vọng lần gặp mặt sau, chúng ta không phải là địch nhân!

Ánh mắt Liễu Cầm Hâm lại khôi phục sự bình tĩnh thanh u như trước.

Ngay thời điểm Triệu Phong lấy ra nửa cái lược ngọc kia, Liễu Cầm Hâm liền xác định kẻ mà hắn muốn tìm chính xác xuất thân từ nhất mạch Liễu Tộc đó! Mà trong nhất mạch Liễu Tộc đó, người có tên Liễu Cầm Tâm, hẳn chỉ có mình Cầm Vương phi mà thôi!

o0o

Cưỡi trên Thanh Phong Yến, tốc độ của Triệu Phong càng ngày càng nhanh hơn, bay vút lên thiên không.

- Nhất định phải rời khỏi Hồng Hồ Quận này!

Trong lòng riệu Phong có một tia gấp gáp.

Mặc dù Liễu Cầm Hâm có lẽ sẽ không tiếp tục đuổi theo hắn, nhưng mà Hồng Hồ Thành chủ thì tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Hành vi đào hôn của Triệu Phong, gây tổn hại rất lớn đối với uy nghiêm của Hồng Hồ Liễu Tộc, đối với Hồng Hồ Thành chủ mà nói, còn là nổi nhục lớn bằng trời.

Mà đúng lúc này, Hồng Hồ Thành chủ lại còn vừa dịp đột phá lên Chân Chủ Cấp nữa!

- Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu lại nhảy lên vai Triệu Phong, hai đồng tiền cổ tung bay lên không trung, phát ra thanh âm leng keng giòn vang.

Triệu Phong đột nhiên thoáng có chút suy nghĩ. Trong câu chuyện xưa mà Liễu Cầm Hâm đã kể, thì vị trí giả nhận ba nàng nữ đệ tử, đại đệ tử lựa chọn Mệnh đạo, nhị đệ tử lựa chọn Mị đạo…

Liễu Cầm Hâm hẳn chính là đệ tử của vị nữ đệ tử lựa chọn Mệnh đạo kia…

Tiểu Tặc Miêu huy trảo, khoa tay múa chân một trận, tựa hồ như giải thích cái gì đó.

Triệu Phong đại khái có thể hiểu được những gì nó nói. Càng nghe trong lòng lại càng hiểu rõ hơn. Vị đại đệ tử lựa chọn Mệnh đạo kia, bảo Liễu Cầm Hâm đổi tên thành Liễu Cầm Tâm, tranh đoạt khí vận…

Kết quả dường như đã thành công!

Triệu Phong đã tìm đến, dưới sự tác động vô hình, khiến cho Hồng Hồ Thành chủ đột phá được Chân Chủ Cấp.

Mà sau đó, Triệu Phong thành công đào hôn, cuối cùng lương tâm trỗi dậy, hứa hẹn sẽ cưới Liễu Cầm Hâm làm vợ, đương nhiên điều kiện tiên quyết là đối phương nguyện ý chờ đợi hắn!

- Meo meo!

Tiểu thần côn không ngừng quăng hứng hai cái Mệnh Quái Đồng Tiền, sau đó liền gật gật đầu, thậm chí còn có một tia kính nể trong mắt nữa.

- Nếu ta đoán không lầm, người đệ tử lựa chọn Mị đạo kia, quá nửa chính là Cầm Vương phi!

Rất nhiều nghi hoặc trong lòng của Triệu Phong, nhất nhất đều được cởi bỏ.

Hiện tại, bí ẩn duy nhất còn lại chính là, giữa Cầm Vương phi và Đại Trưởng lão, rốt cuộc là có mối quan hệ sâu xa gì?

o0o

Một khoảng thời gian sau đó, Triệu Phong mở ra Thần Linh Nhãn, xác định lộ tuyến, cấp tốc rời xa khỏi Hồng Hồ Quận.

Bởi vì thường xuyên sử dụng Thần Linh Nhãn, cảm giác mệt mỏi từ trong mắt trái của Triệu Phong cũng càng trở nên mãnh liệt hơn.

Trên mái tóc xanh thẳm của hắn, số sợi tóc màu lam nhạt cũng càng xuất hiện nhiều hơn. Khí tức lam nhạt bên trong Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, tần suất xuất hiện cũng càng ngày càng nhiều lên.

Hết thảy những dị biến này, khiến cho cảm giác mỏi mệt trong mắt trái của Triệu Phong cũng càng lúc càng nặng nề hơn.

- Sắp sửa chống đỡ không được nữa rồi…

Triệu Phong cắn chặt răng.

Càng về sau, tinh thần hắn càng mệt mỏi hơn, tùy thời đều muốn lâm vào một giấc ngủ say.

Nhưng mà Triệu Phong biết rằng, còn chưa rời khỏi địa bàn của Hồng Hồ Quận, tuyệt đối không được chìm vào giấc ngủ.

Trực giác nói cho hắn biết, lần này ngủ say, thời gian có thể sẽ không ngắn.

Lại miễn cưỡng kiên trì thêm hai ngày nữa, phía trước xuất hiện một con sông khá dài, nhìn không thấy điểm cuối.

Lúc này, Triệu Phong đã rời xa khỏi Hồng Hồ Quận, tiến vào một địa vực khác.

Cảm giác mệt mỏi sâu sắc hoàn toàn bao phủ tâm thần ý thức của Triệu Phong.

Hắn vẫn chưa phát hiện ra, mái tóc của chính mình, đã có hơn một nửa biến thành một màu lam nhạt mộng ảo.

Thậm chí ngay cả đồng tử trong mắt trái của hắn, cũng lóe lên một tầng lam trạch nhàn nhạt, giống như lam tinh mộng ảo vậy.

- Đã đến cực hạn rồi…

Triệu Phong trong lúc cật lực giãy dụa, khẽ nhắm mắt lại.

Bùm!

Thân thể của hắn, biến thành một hòn đá rơi tự do, chìm thẳng vào trong dòng sông phía dưới, nhất thời bị cây cỏ trên mặt sông bao phủ mất.