Chúa Tể Chi Vương

Chương 126: Tiêu vẫn phẫn nộ

- Chấp nhận thỉnh cầu của hắn!

Thanh âm lạnh lùng vang vọng, giống như là từ trên thiên không truyền xuống, còn kèm theo một cỗ tinh thần uy áp ngưng kết nặng nề trong hư không.

Trong phạm vi mấy trăm trượng, vô số sinh linh rung sợ, toàn trường thoáng chốc lâm vào tĩnh mịch.

Triệu Phong cảm giác được thanh âm này có chút quen tai. Vừa mới ngẩng đầu nhìn lên, giữa không trung chợt truyền đến từng trận từng trận liệt phong. Một trung niên huyền y đang phiêu phù ở trên đó, đúng chính là vị Phó Đường chủ huyền y lần trước hắn đã từng nhìn thấy.

- Phó Đường chủ!

Vị lão giả Thoát Phàm Cảnh kia nhất thời rung lên, lập tức liền gật đầu:

- Bái kiến Phó Đường chủ! Tiểu nhân lập tức thông qua thỉnh cầu khiêu chiến của Triệu Phong!

Phốc!

Trung niên huyền y kia liếc mắt nhìn Triệu Phong một cái, ở giữa không trung lưu lại một đạo tàn ảnh, biến mất không thấy đâu nữa.

Triệu Phong biết rõ ràng, Phó Đường chủ trong Tông môn, luận tu vi thực lực, đều tiếp cận Chân Linh Cảnh, cấp bậc thực lực cực cao.

- Triệu Phong, ba ngày sau, ngươi sẽ đồng thời khiêu chiến ba Đệ tử nội môn Dự khuyết, bài danh thứ ba, thứ tám và thứ chín! Ừm! Ngoài ra, ngươi còn phải tiếp nhận sự khiêu chiến của đệ tử bài danh thứ mười sáu, Tiêu Vẫn nữa!

Vị lão giả Thoát Phàm Cảnh kia nói đến phía sau, vẻ mặt càng lúc càng cổ quái hơn.

Cái này cũng chính là nói, Triệu Phong vào ba ngày sau, sẽ phải tham gia bốn tràng chiến đấu. Trong đó một trận đấu với người bài danh thấp hơn hắn, mà ba người còn lại, thì bài danh đều cao hơn hắn.

Đặc biệt là Hầu Viên bài danh thứ ba, hiển nhiên chính là nhân vật cấp đầu lĩnh trong Ngoại môn.

- Vãn bối biết rõ!

Triệu Phong xoay người rời khỏi Ngoại Môn Đường, lưu lại đám người Dương Thanh Sơn với vẻ mặt kinh hãi khiếp sợ không nói nên lời phía sau.

Dương Thanh Sơn cùng Nam Cung Phàm cũng đều hoảng sợ thất sắc, nhất thời không nói nên lời, hiển nhiên là bị hành động điên cuồng của vị Triệu sư đệ này khiến cho sợ đến ngây người.

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Vân Hương Mộng cũng tràn ngập vẻ kinh hãi, sau nửa ngày mới khôi phục lại bình thường.

Phốc!

Thân hình Triệu Phong nhảy lên mấy cái, nhẹ dường nhưng mao, rất nhanh trở về chỗ ở của chính mình.

Tại chỗ cũng chỉ còn lại có Vân Hương Mộng cùng với hai người Dương Thanh Sơn hai mặt nhìn nhau, trong mắt cũng lộ ra vẻ kinh nghi bất định, hô hấp gấp gáp.

Dương Thanh Sơn vừa mới chuẩn bị đuổi theo, đã bị Nam Cung Phàm ngăn lại:

- Thời gian ba ngày này, Triệu sư đệ chắc chắn sẽ bế quan gia tăng thực lực! Chúng ta không nên quấy rầy hắn nữa!

Chuyện tình cho tới bây giờ, ai cũng không thể ngăn cản Triệu Phong được nữa!

o0o

Ngay đêm hôm đó, tin tức Triệu Phong điên cuồng khiêu chiến đã lan tràn ra khắp cả Ngoại môn.

Đồng thời khiêu chiến cả ba gã Đệ tử nội môn Dự khuyết, mỗi một người kẻ nào cũng bài danh trước mười trong Ngoại môn, trong đó có bài danh thứ ba cực mạnh nữa.

Tin tức này, nhất thời khiến cho Ngoại môn Hiểu Nguyệt Tông oanh động một trận.

Cơ hồ tất cả Đệ tử ngoại môn cũng đều biết được tin tức này.

Không ít Đệ tử ngoại môn cũng đều chạy tới tìm Dương Thanh Sơn cùng Nam Cung Phàm hỏi thăm.

Hai người Dương Thanh Sơn âm thầm kêu khổ, trong lòng không ngừng nơm nớp lo sợ, lúc nào cũng lo lắng bất an.

Dù sao nguyên nhân Triệu Phong tiến hành khiêu chiến, là chính vì hai người bọn họ.

Thời gian ba ngày, phần đông các Đệ tử ngoại môn cũng đều náo động không thôi, ngoài sáng trong tối cũng đều bàn tán về chuyện này.

o0o

Trong một gian đình viện cá nhân ở Ngoại môn.

- Trận khiêu chiến vào ba ngày sau… Tiêu Vẫn ta sẽ đánh cho ngươi thất bại thảm hại, không có khả năng tiếp tục chiến đấu nữa!

Hai nắm tay Tiêu Vẫn nắm chặt lại, trong mắt lộ ra chiến ý mãnh liệt, bên ngoài thân thể phiếm động một tầng hồng quang mơ hồ, bốn phía một mảnh nóng bỏng, nhiệt độ xung quanh chợt tăng lên không ít.

Ánh mắt của hắn lạng lùng nhìn chằm chằm về phía vị trí đình viện thứ mười ba.

Đó chính là chỗ ở của Triệu Phong!

Tiêu Vẫn bài danh thứ mười sáu trong bảng Đệ tử nội môn Dự khuyết, vị trí cách bài danh thứ mười ba chỉ cách nhau có hai cái đình viện.

o0o

Đêm đen gió thổi, thời gian giữa khuya…

Trên một đình viện ở trên sườn núi xa xa có bốn thân ảnh đang đứng đó.

Trong đó có một gã thanh niên anh tuấn, trên người mặc thanh sam hoa văn, hiển nhiên có thân phận Đệ tử nội môn.

- Tuyền Thần sư huynh!

Ba người còn lại do Hầu Viên cầm đầu, cung kính nói.

Tuyền Thần khoanh tay đứng đó, khóe miệng nhếch lên một tia cười lạnh:

- Ta thật ra đã xem nhẹ lá gan của tiểu tử Triệu Phong rồi, dám nhiều lần đối nghịch với ta như vậy?

- Tuyền sư huynh yên tâm! Hắn tuyệt đối không qua được một cửa của ta đâu!

Hầu Viên nhàn nhạt nói.

- Hắc hắc… tiểu tử này cùng lúc tham gia bốn trận khiêu chiến, trận đầu còn gặp phải Tiêu Vẫn, đủ khiến hắn tiêu hao không ít. Sau đó lại gặp phải hai huynh đệ chúng ta, hắn không chết cũng phải lột một lớp da!

Hai huynh đệ Hồng gia đắc ý cười tự mãn.

Tuyền Thần khẽ gật đầu, ánh mắt đảo qua Hầu Viên cùng hai huynh đệ Hồng gia, trong lòng đại khái nắm chắc.

Triệu Phong lần này khiêu chiến, tuyệt đối chính là lấy trứng chọi đá, không tự lượng sức.

Đồng thời khiêu chiến với ba người trong bảng Đệ tử nội môn Dự khuyết, hắn căn bản chính là gặp phải một hồi xa luân chiến!

Nhưng mà trong này cũng có một điểm đáng ngờ.

Vì cái gì Triệu Phong lại đồng thời khiêu chiến cả ba người? Cùng ngày hôm đó hắn còn gặp phải sự khiêu chiến của Tiêu Vẫn nữa!

Bốn trận khiêu chiến, toàn bộ tập trung trong một ngày!

Chẳng lẽ Triệu Phong này ngu ngốc như vậy sao? Hắn làm như vậy, là có mục đích gì?

Điểm nghi hoặc ấy, chỉ chợt lóe lên trong lòng mấy người, sau đó liền biến mất.

Một khi bọn họ đã phán Triệu Phong hình phạt tử hình, như vậy trong quá trình này có như thế nào đi chăng nữa, cũng không còn quan trọng nữa!

o0o

Thời gian cực nhanh, ba ngày rất nhanh sẽ tới.

Trong mấy ngày này, không ai đến quấy rầy Triệu Phong cả.

Mà Triệu Phong cũng ở trong đình viện của mình, không hề đi ra nửa bước.

Tất cả mọi người tin tưởng, Triệu Phong hẳn là đang nắm chắc khoảng thời gian cuối cùng, bế quan tu luyện, lâm trận mài kiếm!

Nhưng mà trên thực tế, mấy ngày này, phần lớn thời gian Triệu Phong cũng đều dùng để tìm hiểu Huyễn Ngư Đồ cùng với bảy quyển sách Trận pháp kia.

Triệu Phong muốn nhanh chóng thấu hiểu được bảy quyển Trận pháp mà Trương lão cấp cho, sau đó tiến vào trọng địa Tông môn là Đầm Thiên Diệp, khiến cho tu vi luyện thể của chính mình có thể tiến bộ thêm.

Dùng thân thể Thoát Phàm nhập Thánh Cảnh, đây chính là mục tiêu hiện tại của Triệu Phong trên phương diện tu hành võ đạo.

Vì thế, hắn cũng ăn vào một viên Tẩy Tủy Đan do chính mình luyện chế.

Tẩy Tủy Đan đối với sinh linh dưới Thoát Phàm Cảnh căn bản có lợi ích thật lớn, có thể xúc tiến thân thể lột xác, chỉnh thể tăng lên tố chất nhân thể của một người.

Nhưng mà do là lần thứ hai dùng Tẩy Tủy Đan, cho nên dược hiệu so với lần đầu tiên đã bị giảm bớt hơn một nửa.

Chẳng quả bởi vì tính đặc thù của mắt trái thần bí đối với việc cải tạo thân thể của Triệu Phong khá tốt, cho nên cho dù chỉ có một nửa dược hiệu, nhưng cũng không thua kém gì hiệu quả của một người bình thường lần đầu tiên sử dụng.

Sau khi dùng Tẩy Tủy Đan, Triệu Phong vận chuyển Ngân Bích Quyết cùng với Quy Nguyên Khí Quyết, cảm giác toàn bộ huyết nhục, xương cốt, tạng phủ cả cơ thể đều sản sinh ra cơ năng sức sống mạnh mẽ, thân thể lột xác gia tăng thêm một bước nữa.

Thân thể tố chất gia tăng trên diện rộng, đối với sự tiến triển của Ngân Bích Quyết có tác dụng thật lớn, tạo thành nội tình càng sâu đậm hơn cho Triệu Phong.

Thậm chí hắn cảm giác được Quy Nguyên nội kình tinh luyện ra, so với dĩ vãng càng thêm hùng hậu, cường đại hơn.

Thời điểm ngày thứ ba bắt đầu, Triệu Phong xác định được Quy Nguyên nội kình mơ hồ đã vượt qua hỏa hậu cao nhất, số lượng cùng cường độ ngưng luyện của nội kình đã vượt qua cấp bậc cao nhất.

Cũng chính là nói, Quy Nguyên nội kình của Triệu Phong so với cảnh giới đỉnh phong viên mãn của môn công pháp này còn cao hơn một bậc nữa.

Bởi vậy, trình độ nội kình hùng hậu của Triệu Phong, ít nhất cũng bằng được cường giả Bán Bộ Thoát Phàm Cảnh bình thường.

Duy nhất tiếc nuối chính là, Ngân Bích Quyết cũng không thể trong khoảng thời gian ngắn gia tăng thêm trên diện rộng, cách Cửu trọng đỉnh phong còn có khoảng cách nhất định.

Chẳng qua Triệu Phong hiểu được, cơ năng sức sống thân thể chính mình đã gia tăng lên trên diện rộng, lực đột phá sau khi luyện thể sẽ càng thêm cường đại hơn.

Bởi vậy, Ngân Bích Quyết một khi đạt tới Cửu trọng đỉnh phong, đối với hắn mà nói, không có chút lực cản nào, trong vòng mười ngày có thể nước dâng thuyền lên mà đạt tới.

Về phần một viên Tẩy Tủy Đan còn lại, Triệu Phong chuẩn bị giao dịch ra ngoài, thu hồi lại tiền vốn.

Hắn dùng năm khối Nguyên tinh thạch Thứ phẩm mua vật liệu cần thiết, luyện chế ra được hai viên Tẩy Tủy Đan, chính mình đã dùng một viên, còn lại một viên, cũng có giá trị năm khối Nguyên tinh thạch Thứ phẩm!

o0o

Buổi sáng ngày hôm nay, Triệu Phong đi ra khỏi đình viện, nhẹ nhàng hít một ngụm không khí trong lành, không kềm chế được khẽ vặn vẹo người mấy cái.

- Hửm?

Triệu Phong vừa mới đi ra khỏi cửa phòng, đã phát hiện bên cạnh đình viện của chính mình có một đám Đệ tử ngoại môn đang tụ tập nhìn sang.

- Triệu Phong đi ra chưa?

- Hôm nay đã tới ngày khiêu chiến rồi, hắn đừng nói sẽ làm rùa rụt cổ trốn luôn trong đó chứ?

Mấy tên Đệ tử ngoại môn này, đều là đám người e sợ thiên hạ không loạn kia.

Xem náo nhiệt thì ai lại không thích, huống chi lại là tràng cảnh khiêu chiến chấn động cả Ngoại môn như thế này.

Thân là đương sự, Triệu Phong liền trở thành tiêu điểm của cả Ngoại môn.

Mấy ngày này, cái tên của hắn không biết đã xuất hiện bao nhiêu lần trong các cuộc bàn tán của đám Đệ tử ngoại môn.

- Triệu sư đệ!

Vân Hương Mộng cùng với hai người bọn Dương Thanh Sơn rất nhanh chạy tới.

Lúc mới bắt đầu, hai người Dương Thanh Sơn cùng với Nam Cung Phàm còn có chút phẫn nộ nhàn nhạt, trách cứ Triệu Phong hành động quá mức xúc động.

- Xuất phát đi!

Ánh mắt Triệu Phong bình tĩnh, lộ ra một loại sắc bén khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.

Mấy người bọn Dương Thanh Sơn, trong lòng thoáng rung lên. Triệu sư đệ giờ khắc này, khiến cho người ta có một loại cảm giác phong mang như bảo kiếm vừa rút ra khỏi vỏ, đó là một loại sắc bén như xuyên thủng hết thảy mọi thứ vậy!

Bọn họ dường như ý thức được, chính mình chưa từng bao giờ nhìn thấy được vị Triệu sư đệ này.

Lúc trước trong các sư huynh đệ đồng môn, bọn họ cảm giác kẻ đáng sợ nhất chính là Bắc Mặc!

Nhưng mà chỗ cường đại của Bắc Mặc, cả hai người cơ hồ đều biết rõ ràng chi tiết.

Mà vị Triệu sư đệ trước mắt này, từ Quảng Lăng Phủ đến Hiểu Nguyệt Tông, mãi cho đến giờ vẫn luôn cấp cho người ta loại cảm giác không thể nào nhìn thấu được, phảng phất như vĩnh viễn không nhìn thấy được điểm cuối cùng của hắn vậy.

Không bao lâu sau, Triệu Phong dưới sự vây quanh của phần đông đám Đệ tử ngoại môn, đi tới Luận võ đài chuyên dụng của đám Đệ tử nội môn Dự khuyết.

Xung quanh Luận võ đài đã có sẵn một đám đông lớn hội tụ ở đây.

Ngoại môn chính là cơ cấu có nhân số nhiều nhất của cả Hiểu Nguyệt Tông.

Một đám lớn các đệ tử độ tuổi từ mười tuổi cho đến ba mươi tuổi, đủ các độ tuổi, cỡ chừng mấy trăm người, toàn bộ cũng đều là Đệ tử ngoại môn.

Mà xung quanh Luận võ đài ngày hôm nay, thế nhưng lại có đến ba, bốn trăm người đang hội tụ ở chỗ này, cơ hồ đã gần hai phần ba lượng Đệ tử ngoại môn của Hiểu Nguyệt Tông rồi.

Ánh mắt Triệu Phong đảo quét qua đám người đông nghẹt, rất nhanh liền nhìn thấy được Tiêu Vẫn.

Thân là người khiêu chiến, ngày hôm nay Tiêu Vẫn đến đây khá sớm.

Ngay sau đó, Hầu Viên cùng với hai huynh đệ Hồng gia cũng cùng nhau xuất hiện.

Ba người này toàn bộ đều là cường giả Bán Bộ Thoát Phàm Cảnh, khí tức phát ra trên người khiến cho những Đệ tử ngoại môn xung quanh đều cảm thấy áp lực bất an.

Đặc biệt là Hầu Viên, bài danh thứ ba Đệ tử ngoại môn, cơ hồ là đầu lĩnh bá chủ, những nơi ánh mắt hắn đảo quét qua, mọi người giống như là bị sét đánh vậy, đều toàn bộ né tránh ra.

Đối với nội tình của Hầu Viên, Triệu Phong cũng biết được một chút. Ánh mắt hắn khẽ chuyển, rơi xuống trên người hai huynh đệ Hồng gia.

Hai huynh đệ Hồng gia, Hồng Tam cùng Hồng Tứ, là một cặp anh em song sinh, bộ dáng giống nhau như đúc, đều là tóc ngắn màu xám, thân hình khôi ngô cân xứng, trong lúc bước đi, bên trong thân thể cốt cách đều ẩn chứa một cỗ sức bật mạnh mẽ, nhưng cũng không mất đi tính linh hoạt nhanh nhẹn.

- Trận khiêu chiến giữa các Đệ tử nội môn Dự khuyết ngày hôm nay, do ta chủ trì!

Khâu Chấp sự chậm rãi đi tới. Tinh thần uy áp của cường giả Thoát Phàm Thất trọng giống như một tòa núi cao nghiền ép, khiến cho đám Đệ tử ngoại môn ở đây kinh hãi, làm cho bọn họ ý thức được sự thật là chính mình đang ở tầng dưới chót của Tông môn.

Toàn trường rất nhanh yên tĩnh lại.

Ngày khiêu chiến hôm nay, còn có mấy vị Chấp sự cùng với Phó Chấp sự của Ngoại Môn Đường cũng đến xem. Trên mặt ai nấy đều mang theo vẻ hứng thú nồng đậm.

- Trận đầu, Tiêu Vẫn bài danh thứ mười sáu, khiêu chiến Triệu Phong bài danh thứ mười ba!

Thanh âm đạm mạc của Khâu Chấp sự quanh quẩn toàn trường.

Phốc!

Lời vừa dứt, thân hình Tiêu Vẫn nhảy lên, giống như một đạo hỏa ảnh, rơi xuống trên Luận võ đài.

Triệu Phong không nhanh không chậm, bước nhẹ vài bước đã đi lên Luận võ đài.

Trận đầu, Tiêu Vẫn khiêu chiến Triệu Phong!

Đám Đệ tử ngoại môn mới nhập môn đợt này, nhất thời có chút hưng phấn.

Tiêu Vẫn cùng Triệu Phong cũng đều là các Đệ tử ngoại môn vừa mới tiến vào Hiểu Nguyệt Tông đợt này.

Trong đó, tu vi của Tiêu Vẫn mãi cho đến lúc này vẫn là cao nhất trong đám, mà Triệu Phong, thì lại bằng vào chiến lực siêu cường mà nổi tiếng trong hàng các đệ tử mới nhập môn.

- Triệu Phong, ngươi đã tiếp nhận sự khiêu chiến của ta, lại còn dám đồng thời khiêu chiến ba người bọn Hầu Viên nữa! Hiển nhiên là không hề đặt ta vào trong mắt!

Trong lòng Tiêu Vẫn âm thầm oán giận.

Trong đồng tử của hắn lóe lên hồng quang lan tràn, thiêu đốt lửa giận cùng với chiến ý mãnh liệt. Dưới sự thông động của công pháp Phàm cấp Trung giai Thái Dương Quyết, một tầng khí tức hỏa diễm vờn quanh toàn trường, khí tràng cực nóng của liệt hỏa cuồng bạo nháy mắt bùng nổ, làm cả người hắn nhìn qua giống hệt như Liệt Hỏa Chiến Thần vậy!