Chúa Tể Chi Vương

Chương 1102: Phát Hiện Tân Vô Ngân

Tại thời khắc tối hậu quan đầu này, những cường giả khác trên Quang lộ cũng đều toàn lực ứng phó, thậm chí xuất ra một ít át chủ bài, chuẩn bị cho cuộc chạy nước rút sau cùng.

Ầm…

Diệt Thế Hắc Giao Long chạy ở trước nhất, cả người bao phủ trong một tầng Long Viêm Hủy Diệt Bản Nguyên thiêu đốt hừng hực, mặc kệ tất cả, xông lên phía trước nhất.

- Xông lên!

Ánh mắt Triệu Phong ngưng đọng.

Ô...ô...ô...n...g!

Trong cơ thể Triệu Phong tuôn ra một cỗ Phong Lôi Chi Lực kinh khủng. Trong những Phong Lôi Chi Lực này còn ẩn chứa đại lượng lực lượng Lôi kiếp, có thể chống lại đám lôi điện hồng sắc trên Quang lộ.

Triệu Phong thi triển Lôi Dực Phi Độn Thuật, giống như một đạo kim quang xích hồng sắc, xuyên toa tại trên Quang lộ, trong nháy mắt đem vài tên Bán Thần quăng lại phía sau.

Kháng tính của Thánh Lôi Thể Triệu Phong đối với lôi điện có thể nói là mạnh nhất. Hơn nữa lúc này, Triệu Phong còn điều động Thánh Lôi Thể cùng toàn bộ lực lượng Lôi kiếp trong Thánh lực quang toàn, chống lại lôi điện hồng sắc trên Quang lộ.

Đồng thời, Triệu Phong vận chuyển Thần Linh Nhãn tới cực hạn, thân hình ở trên Quang lộ không ngừng lấp lánh, tránh né đám quang đoàn Thần lực từ trên không trung rơi xuống kia.

Càng tiếp cận quang cầu to lớn phía trước, quang đoàn Thần lực trên không trung rơi xuống lại càng dày đặc. Những cường giả am hiểu tốc độ, ưu thế liền từ từ biểu hiện ra.

- Diệt Thế Hắc Giao Long am hiểu Hủy Diệt Áo Nghĩa, tốc độ thật nhanh!

- Ồ? Nhân loại này không ngờ lại cũng am hiểu Hủy Diệt Áo Nghĩa!

Đám cường giả xông lên trước nhất kia không khỏi sợ hãi than thở.

- Lực lượng Lôi kiếp?

Luân Hồi Thánh Vương nhìn về phía Triệu Phong, trên mặt lộ ra một tia vui mừng.

- Phá Diệt Chi Quang!

Hai tròng mắt Bán Thần Phá Diệt lấp lánh kim quang chói mắt. Trong hai tròng mắt giống như hai vầng thái dương kim sắc kia, chợt bộc phát ra kim quang tuyến sáng rọi kinh diệu thiên hạ, tản mát ra lực lượng hủy diệt khiến cho người ta sợ hãi.

Thế nhưng, đám lôi điện hồng sắc trên Quang lộ của hắn, đồng dạng vô cùng kinh khủng.

Ầm!

Đám quang tuyến kim sắc từ trong đồng tử Bán Thần Phá Diệt bộc phát ra, cùng lôi điện hồng sắc không ngừng rớt xuống phía trước đụng mạnh vào nhau.

Bất đồng với phương thức tiến tới của những cường giả khác, Bán Thần Phá Diệt có được Phá Diệt Chi Mâu, lại áp dụng phương thức hủy diệt cực đoan! Đem tất cả những chướng ngại vật phá hủy hết. Bất quá, bản thân Bán Thần Phá Diệt cũng không am hiểu tốc độ cùng phòng ngự cho lắm.

Một đường tiến lên, Bán Thần Phá Diệt vẫn luôn chọn dùng phương pháp này. Cái này dẫn đến đồng lực của hắn tiêu hao thập phần nghiêm trọng! Bởi vậy, uy năng của Phá Diệt Chi Mâu giảm xuống, tốc độ tiến tới xa xa không bằng Diệt Thế Hắc Giao Long cùng Triệu Phong.

- Khốn kiếp! Tên Hắc Long cùng tiểu tử nhân loại kia…

Sắc mặt Bán Thần Phá Diệt lộ vẻ không cam lòng.

Bán Thần Phá Diệt am hiểu nhất Hủy Diệt Áo Nghĩa, không ngờ lại bị Diệt Thế Hắc Giao Long cùng Triệu Phong vượt qua, điều này khiến cho trong lòng hắn cực kỳ khó chịu.

Vụt...

Diệt Thế Hắc Giao Long là kẻ đầu tiên đến nơi, thông qua quang mạc bạch sắc ngoài mặt quang cầu, tiến nhập vào trong quang cầu to lớn kia.

Sau đó, Triệu Phong từ một chỗ khác, thân hình lóe lên, liền tiến vào bên trong quang cầu kia.

- Để cho nhân loại kia trước tiên tiến nhập vào trong đó, thật ra cũng không có gì! Quan trọng là Diệt Thế Hắc Giao Long!

- Súc sinh kia biểu hiện có chút khác thường! Chẳng lẽ hắn ở trong Thần Thi đã thu được Thứ Thần khí loại phụ trợ nào đó sao?

- Nếu để cho Hắc Giao Long ở bên trong đạt được kỳ ngộ càng lớn hơn nữa, như vậy liền không ổn!

- …

Cường giả hai Đại Vương triều đối với việc Diệt Thế Hắc Giao Long đầu tiên tiến nhập quang cầu thần bí đều thập phần lưu ý.

o0o

Ô...ô...ô...n...g!

Sau khi xuyên qua quang mạc bạch sắc, cảnh tượng trước mắt Triệu Phong liền phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Đập vào mắt Triệu Phong chính là các loại kiến trúc kỳ lạ: Phòng ốc, điện các, tòa thành, đình đài, vân vân…

Tất cả các kiến trúc đều tồn tại hỗn loạn ở trong không gian. Liền giống như trên đỉnh đầu Triệu Phong đang có một tòa điện các thật lớn đứng chổng ngược. Trong điện các có đủ các loại kiến trúc phong cách kỳ lạ.

- Đó là… Cửu Tinh Vẫn Thiết!

Ánh mắt Triệu Phong bỗng nhiên nhìn chằm chằm vào bậc thang của một gian phòng ốc ở phía trước.

Cửu Tinh Vẫn Thiết, trân bảo truyền thuyết trong Đại Lục Vực, khoáng thạch chuyên dùng để luyện chế Thần binh Thiên giai Cực phẩm! Tục truyền, trong bảo khố của Vương triều Đại Càn cũng chỉ có một khối lớn cỡ nắm tay mà thôi.

Mà cái bậc thang hiện tại Triệu Phong đang nhìn chằm chằm này, đúng là do Cửu Tinh Vẫn Thiết rèn thành, độ lớn mỗi bậc đều tương đương với thân thể một người bình thường.

- Khoáng thạch trân quý như thế, chỉ là bậc thang của gian phòng ốc!

Trong lòng Triệu Phong bỗng nhiên chấn động, vội vận chuyển Tả Mâu, quan sát những địa phương khác.

Trải qua tỉ mỉ quan sát, Triệu Phong phát hiện mỗi một vật trang sức, mỗi một hòn đá khối gạch… ở nơi này, hầu như đều là do những khoáng thạch trân quý phẩm chất không chút thua kém Cửu Tinh Vẫn Thiết chế tạo mà thành.

Mà tỷ như tài liệu chủ yếu của những kiến trúc phòng ốc, điện các, tòa thành… này, Triệu Phong căn bản cũng không nhận ra. Nhưng từ những khí tức kinh người cùng quang huy kỳ dị tản ra ngoài mặt chúng nó, liền có thể biết được giá trị của những tài liệu này viễn siêu Cửu Tinh Vẫn Thiết gấp mấy lần.

- Hóa ra quang mang sáng ngời ngoài mặt quang cầu to lớn kia, đều là do những tòa kiến trúc này phát ra!

Triệu Phong sợ hãi than một tiếng.

Thời điểm hành tẩu trên Quang lộ trước lúc, mọi người chỉ có thể thông qua tầng quang mang sáng ngời kia, nhìn thấy những cảnh tượng mơ hồ bên trong.

Mà những đạo quang mang này, kỳ thật đều là do những tòa kiến trúc bên trong phát ra.

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu xuất hiện trên vai Triệu Phong, đôi mắt giống như hai hòn hắc bảo thạch lấp lánh tinh quang.

- Ở trong bảo địa này, tùy tiện gỡ xuống một cái vật phẩm trang sức nào đó trên những tòa kiến trúc nơi đây, đặt tại ngoại giới đều là trân bảo tuyệt thế!

Triệu Phong đứng lặng tại chỗ, kinh hãi không thôi.

Nhưng mà rất nhanh, Triệu Phong liền vứt bỏ ý nghĩ đó trong lòng, bình phục tâm tình kích động của mình.

Trải qua kỳ ngộ tại Cổ Thần Bí Phủ lúc trước, Triệu Phong liền minh bạch, những thứ nhìn như trân quý hiện tại hắn nhìn thấy này, ở trong mắt của chủ nhân Thần Thi, có lẽ chỉ là một ít vật phẩm bình thường không hề có giá trị gì.

Còn bảo vật, kỳ ngộ chân chính, khẳng định là ẩn giấu trong những tòa kiến trúc này.

- Rời khỏi nơi này trước rồi tính tiếp!

Triệu Phong lập tức nói.

Hắn và Diệt Thế Hắc Giao Long là hai người đầu tiên tiến nhập nơi này, không bao lâu nữa, những cường giả khác cũng sẽ lục tục đi vào phiến bảo địa này.

Lúc này, hầu như tất cả cường giả Dị tộc đều đang nhìn chằm chằm Triệu Phong, chỉ cần gặp được hắn, nhất định sẽ liền xuất thủ giết chết hắn!

Vụt...

Triệu Phong nhanh chóng phi hành giữa vô số những tòa kiến trúc kỳ lạ.

Vì để ứng phó những nguy cơ kế tiếp có khả năng xuất hiện, Triệu Phong lợi dụng Mê Không Giới, lưu lại tọa độ không gian tại rất nhiều địa phương khác nhau.

- Nhiều kiến trúc như vậy, trong mỗi một tòa kiến trúc hẳn đều ẩn chứa kỳ ngộ không tầm thường!

Triệu Phong cũng có chút hoa cả mắt.

Thời gian quý giá, Triệu Phong phải từ trong những tòa kiến trúc này, chọn lựa ra tòa kiến trúc có khả năng cất chứa bảo vật cùng kỳ ngộ lớn hơn nữa.

Nhưng mà những tòa kiến trúc nơi đây thật sự rất nhiều, khiến cho Triệu Phong trong lúc nhất thời không thể đưa ra lựa chọn chính xác.

Leng keng!

Tiểu tặc miêu chợt tung lên mấy đồng tiền cổ, sau đó chỉ về phía một phương hướng.

Mà lúc này, ánh mắt Triệu Phong cũng nhìn về phía một hướng khác, hoàn toàn tương đồng cùng phương hướng mà Tiểu tặc miêu bói toán chỉ ra.

- Nơi đó là…

Cách Triệu Phong một khoảng cực xa phía trước, có một tòa cung điện khổng lồ do một loại khoáng thạch màu bạch kim tạo thành, phát ra khí tức tuyên cổ xa xôi, khí thế rộng rãi.

Tòa cung điện bạch kim kia oánh nhuận trong suốt, toàn thân phóng quang huy đủ màu vô cùng sáng lạn, khiến cho người ta nhìn không thấy rõ tình huống bên trong tòa kiến trúc trong suốt này.

Vụt...

Triệu Phong bay thẳng về phía tòa cung điện bạch kim vô cùng to lớn này. Cũng không bao lâu sau, Triệu Phong đã đi tới phụ cận tòa cung điện bạch kim vô cùng to lớn này.

- Khí tức Thần lực thật cường đại!

Còn chưa tiếp cận, một cỗ khí tức Thần lực cuộn trào mênh mông mãnh liệt liền đập mặt mà tới, khiến Triệu Phong không thể nào tiếp cận.

- Kỳ ngộ bên trong tòa cung điện này tuyệt đối không tầm thường!

Tâm thần Triệu Phong rung động, cật lực tiếp cận tòa cung điện bạch kim này.

Các tòa kiến trúc bên trong phiến không gian này nhiều đến bất tận, Triệu Phong ở chỗ này cũng đã đi dạo một đoạn thời gian, nhưng chưa từng bao giờ phát hiện ra một tòa kiến trúc nào cụ bị khí thế khủng bố đến như vậy, tản mát ra khí tức Thần lực cường đại như vậy.

Hơn nữa quy mô tòa cung điện này, cũng là tòa kiến trúc khổng lồ nhất mà từ trước đến nay Triệu Phong từng gặp qua. Mỗi một hòn đá khối gạch trên đó, đều là loại khoáng thạch kỳ dị mà Triệu Phong không hề nhận ra. Nếu nói là bên trong không có bảo vật, kỳ ngộ gì, đánh chết Triệu Phong cũng không tin.

Ô...ô...ô...n...g!

Triệu Phong vận chuyển Thánh Lôi Thể, chợt tiến về phía trước một đoạn nữa.

- Cửa vào cung điện!

Triệu Phong toàn lực thôi động Thánh Lôi Thể, tiếp cận về phía cửa vào cung điện bạch kim trong suốt kia.

Trải qua một khoảng thời gian nỗ lực, Triệu Phong cũng thành công đi tới cửa vào.

Thình thịch!

Triệu Phong vận chuyển lực lượng toàn thân, đánh vào trên cánh cửa bạch kim sắc.

- Cửa không mở ra?

Tâm thần Triệu Phong bỗng nhiên trầm xuống.

Sau đó, Triệu Phong lại thử nhiều loại phương pháp khác nhau, cũng không có hiệu quả.

Vụt...

Trong tay Triệu Phong xuất hiện một viên tinh châu huyết sắc.

Triệu Phong từ trong đó điều động ra một ít huyết mạch Thần lực, dung nhập trong bàn tay, đánh lên trên cánh cửa bạch kim sắc.

Nhưng cánh cửa tòa cung điện này, thủy chung cũng không chút cử động, không hề xuất hiện bất kỳ một tia biến hóa nào.

- Ngay cả Thần lực cũng đều không được!

Trong lòng Triệu Phong có chút thất lạc.

Trở thành nhóm người đầu tiên đi tới chỗ này, hắn có tiên cơ mà những cường giả khác không có.

Triệu Phong vốn tưởng rằng, hắn sẽ tìm được một cái địa phương kỳ ngộ to lớn! Nhưng hiện tại, cánh cửa tòa cung điện này lại là đóng chặt không mở! Cái này chính là tương đương với hắn đã lãng phí tiên cơ của chính mình.

- Xem ra kỳ ngộ, cũng cần phải chú ý cơ duyên a!

Triệu Phong rất nhanh khôi phục tâm tình.

Bằng vào cấu tạo, khí thế của tòa cung điện này, cho dù Triệu Phong có thể tiến nhập trong đó, cũng chưa chắc đã có thể lấy được bảo vật bên trong.

- Bên trong rốt cuộc có cái gì?

Triệu Phong quyết định từ bỏ tòa cung điện này. Nhưng mà trước khi rời đi, Triệu Phong muốn nhìn một chút, trong tòa cung điện này đến tột cùng là cảnh tượng như thế nào, có bảo vật nghịch thiên gì?

Ô...ô...ô...n...g!

Tả Mâu Triệu Phong tràn ngập một tầng sóng gợn đạm kim sắc.

Phốc!

Ánh mắt Triệu Phong bắt đầu xuyên thấu đám khí tức, quang huy bên ngoài tòa cung điện bạch kim, mạnh mẽ rót vào bên trong cung điện.

Bất quá, tầm mắt Triệu Phong sau khi xuyên thấu một đoạn khoảng cách, liền không thể tiếp tục xuyên thấu được nữa.

- Dường như không có bảo vật gì đặc biệt trân quý!

Triệu Phong hơi chút kinh ngạc. Bên trong tòa cung điện này tựa hồ không có vật phẩm gì đặc biệt, chỉ có trên vị trí trung tâm cung điện, mới có một đoàn quang đoàn Thần lực khủng bố khiến người ta sợ hãi, phát ra quang mang vô cùng chói mắt.

Ô...ô...ô...n...g!

Triệu Phong toàn lực thôi động kim cầu thần bí trong Không gian Tả Mâu.

Trên hai tròng mắt hắn, một lần nữa tràn ngập một tầng sóng gợn đạm kim sắc càng thêm huyền diệu. Ánh mắt Triệu Phong nhìn chằm chằm quang đoàn Thần lực bên trong cung điện, tiến thêm một bước thấu thị vào trong đó.

Thời khắc nào đó, toàn thân Triệu Phong chấn động, đồng tử hai mắt co rút lại.

- Một bóng người!

Triệu Phong không thể tin nổi. Trong tòa cung điện này, bên trong quang đoàn Thần lực kia, lại có một đạo nhân ảnh mơ hồ!

Điều này sao có thể? Lẽ nào người này là này chủ nhân của Thần Thi?

Toàn thân Triệu Phong toát ra mồ hôi lạnh, trong lòng suy tư ngàn vạn.

Thời điểm Triệu Phong chuẩn bị rời đi, ánh mắt đạo nhân ảnh kia bỗng nhiên mở ra.

- Ồ? Triệu Phong!

Một đạo thanh âm kỳ diệu vang lên trong đầu Triệu Phong.

- Tân Vô Ngân!

Vẻ mặt Triệu Phong kinh hãi, đứng ngẩn người tại chỗ.

Đạo thanh âm này, Triệu Phong vô cùng quen thuộc!

Nhưng bóng người bên trong quang đoàn Thần lực kia, tại sao có thể là Tân Vô Ngân?

Bỗng nhiên, Triệu Phong chợt nhớ lại. Trước đây, khi cỗ Thần Thi này xuất hiện, dường như chính là bởi vì Tân Vô Ngân đã làm ra chuyện gì.

Từ sau lúc đó, Triệu Phong vẫn cho là Tân Vô Ngân đã bị cỗ Thần lực đột nhiên hiện lên trong lòng đất kia hủy diệt mất.

Không nghĩ tới, không ngờ Tân Vô Ngân lại đang ở chỗ này!

Lúc này, Triệu Phong rốt cuộc cũng đã hiểu rõ, đầu Quang lộ trước đây hắn nhìn thấy, rất có thể là Tân Vô Ngân đã đi qua.

Hóa ra, Tân Vô Ngân còn tới nơi này sớm hơn tất cả mọi bước.

- Triệu Phong, thời gian không còn nhiều lắm! Mỗi một gian kiến trúc ở nơi này, đều có một hồi kỳ ngộ! Bằng cảm giác của ngươi, hãy đi chọn một cái đi!

Thanh âm Tân Vô Ngân nhàn nhạt vang lên trong đầu Triệu Phong.

Nhưng ngay tại lúc này, cách đó không xa, một đạo nhân ảnh đột nhiên xuất hiện.

- Bán Thần U Long của Dị tộc!

Toàn thân Triệu Phong chấn động, da đầu tê dại.

Bán Thần cực mạnh của Dị tộc, Thái thượng Trưởng lão của U Đô Giáo, Bán Thần U Long! Nghe đồn hắn có huyết mạch khủng bố Đệ nhất Hoàng Đạo Vạn Tộc Bảng!

- Gặp lại sau!

Lúc này, Triệu Phong cũng không có thời gian tiếp tục hàn huyên cùng Tân Vô Ngân.

Nếu như bị Bán Thần U Long bắt được, cho dù Triệu Phong có Mê Không Giới cùng Lục Thần Tiễn, cũng đều rất khó chạy thoát.

Vụt...

Triệu Phong huy động Mê Không Giới trên cánh tay trái, thân ảnh bao phủ trong một tầng ngân ảnh không u, nhanh chóng biến mất.

- Tai nạn sắp sửa hàng lâm, cái này xem như một ít bồi thường của ta đối với các ngươi a! Đều tự tìm kiếm kỳ ngộ của mình đi!

Sau khi Triệu Phong đi rồi, bên trong cung điện bạch kim, Tân Vô Ngân thở dài một tiếng.