Chúa Tể Chi Vương

Chương 1057: Quay Lại Chiến Trường

- Chiến trường?

Nam Cung Thánh đột nhiên mở mắt, sức mạnh tà dị dần tan đi.

- Ta muốn đi gặp Côn Vân.

Triệu Phong truyền âm nói.

Một là nói chuyện với Bán Thấn Côn Vân, tiếp theo Triệu Phong cũng muốn gặp Vũ Phi.

Còn nữa, thời gian Triệu Phong trở về, Triệu Vũ Phi ở lại trận doanh của thập tam thái tử, tạo rất nhiều thành tựu cho hắn, Triệu Phong cũng phải ngăn lại.

- Ta sẽ đi, Tịch Sát Đường không phù hợp với ta.

Nam Cung Thánh hạ giọng nói.

Cảnh giới Nam Cung Thánh quá cao, Tịch Sát Đường trong một tháng có được một hai nhiệm vụ đạt tới tầng thứ của hắn đã là không tồi rồi.

Ngoài ra, đi lại trong Tịch Sát Đường, Nam Cung Thánh cũng nghe được không ít tin ở tiền tuyến. Cục diện chiến trường gần đây phát triển rất nhanh, đẳng cấp chiến đấu không ngừng tăng lên, đến Thánh Chủ đại thành cũng xuất hiện rồi.

Như vậy tới chiến trường thú vị hơn nhiều ở Tịch Sát Đường.

- Được, vậy chuẩn bị một chút, một tháng sau xuất phát.

Triệu Phong thản nhiên nói.

Nam Cung Thánh cũng biết chút ít về mâu thuẫn giữa Triệu Phong và Nam Cung Thánh.

Triệu Phong cũng có ý thăm dò Nam Cung Thánh, kết quả Nam Cung Thánh nghe Triệu Phong muốn đi gặp Côn Vân cũng không thể hiện ý muốn giúp hắn mà có hứng với kẻ địch hơn.

Xem ra lần đối đầu với Cửu U Cung này ảnh hưởng rất nhiều tới Nam Cung Thánh. Thời gian này hấp thụ một lượng lớn Tà Thần chi lực nâng cao thực lực khiến lý trí và tâm tính vốn có thể coi là ổn định của hắn bắt đầu có dấu hiệu lung lay rồi.

Trong một tháng này Triệu Phong cũng phải chuẩn bị một chút.

Ý niệm khẽ động, Triệu Phong vào trong không gian mắt trái.

- Thành công rồi!

Triệu Phong vui mừng.

Lần này Triệu Phong chọn vật phẩm phục chế là tài liệu có phẩm chất cực cao, Thổ Linh Kim Văn Chi.

Không ngờ sau năm ngày kim cầu thần bí đã phục chế được hoàn toàn.

Nhưng tương ứng thì những ngày này đồng lực ý chí của hắn luôn ở mức trung bình và thấp, nguyên khí tiêu hao khá lớn.

Đồng lực ý chí ảnh hưởng tới uy lực đồng thuật của Triệu Phong, nguyên khí thì ảnh hưởng tới mọi thứ thuộc về vật chất. Nếu tổn hao nghiêm trọng có thể gây tổn hại cho căn cơ, rất khó trị liệu.

Căn cứ giá trị của Thổ Linh Kim Văn Chi, Triệu Phong tính sơ qua, vật phẩm tăng thêm một đẳng cấp nữa có lẽ là cực hạn phục chế của hắn rồi.

- Cũng tương đương khoảng một món thiên giới trung phẩm thần binh.

Triệu Phong thầm thấy giật mình.

Cũng có nghĩa là Triệu Phong đã xác nhận, muốn tận dụng khả năng này phục chế Lục Thần Tiễn là không thể, dù là phỏng chế cũng rất khó khăn.

Tiếp thep ý thức của Triệu Phong chìm vào kim cầu thần bí, rồi tới Mộng Cảnh Thái Cổ.

Trong Mộng Cảnh Thái Cổ, gần hồ nước chỉ có vài con Kim Dực Xích Hổ.

Triệu Phong đã hạ lệnh cho những con Kim Dực Xích Hổ khác tìm hiểu địa hnfh của cả khu rừng này.

- Chủ nhân, trong rừng ngoài một đàn Băng Thổ Cuồng Ngưu tộc và Thiên Hỏa Lôi Viên ra không phát hiện thêm sự uy hiếp nào khác.

Thủ lĩnh Kim Dực Xích Hổ báo cáo tình hình gần đây.

- Chủ nhân, đây là tài nguyên tìm được.

Kim Dực Xích Hổ lấy ra rất nhiều tài liệu kỳ lạ, quý giá. Dược hương nồng nặc tỏa ra.

- Rất tốt!

Triệu Phong thu hết chỗ tài liệu đó lại.

Trong Mê Không Giới của hắn cất trữ rất nhiều trân bảo không biết tên, tất cả đều có được từ đáy Hắc Phong Cốc.

Những món trân bảo không rõ lai lịch này Triệu Phong không dám tùy tiện đưa ra cho người khác nhận biết mà chỉ có thể cất trữ.

- Chúng ta có bao nhiêu phần có thể thắng Băng Thổ Cuồng Ngưu tộc?

Triệu Phong hỏi.

Băng Thổ Cuồng Ngưu xếp hạng trên Kim Dực Xích Hổ hơn ba mươi hạng trong bảng Thái Cổ Vạn Tộc.

- Thực lực của chủ nhân đã tăng, chúng ta có năm phần thắng.

Thủ lĩnh Kim Dực Xích Hổ nghĩ một chút rồi đáp.

- Năm phần?

Triệu Phong nhíu mày.

Hồi trước hắn và năm con Phong Hoàng dốc hết sức mới đánh bại con Kim Dực Xích Hổ này. Giờ Triệu Phong đã đột phá Huyền Quang Cảnh, một mình có thể đánh bại thủ lĩnh Kim Dực Xích Hổ.

Thủ lĩnh Kim Dực Xích Hổ đương nhiên cũng hiểu điều này, nhưng vẫn nói vậy, có thể thấy Băng Thổ Cuồng Ngưu cũng không phải tầm thường.

- Xem ra ta cần phải bồi dưỡng các ngươi.

Triệu Phong chậm rãi nói.

Triệu Phong muốn khai thác tài nguyên Mộng Cảnh Thái Cổ, chủ yếu là dựa vào Thái Cổ yêu thú nô dịch.

Từ khi nô dịch số Kim Dực Xích Hổ này thì hắn lại quên mất bồi dưỡng chúng.

Phải biết là con thủ lĩnh Kim Dực Xích Hổ này thực tế chỉ là Huyền Quang tiểu thành, nhưng lại có thực lực tương đương Huyền Quang đại thành.

Linh hồn ý chí của nó thực ra vẫn là Huyền Quang tiểu thành, vì thế khi Triệu Phong chỉ là Chuẩn Thánh Chủ phải dựa vào sự cường thế về linh hồn mới đánh bại được nó.

Nhưng muốn bồi duõng Kim Dực Xích Hổ thì thật là làm khó Triệu Phong rồi.

Kim Dực Xích Hổ ở đây gần như đều đã là Thánh Chủ, chúng sống trong Mộng Cảnh Thái Cổ, về các phương diện đều rất mạnh, Triệu Phong lấy gì bồi dưỡng chúng đây?

Cuối cùng Triệu Phong quyết định.

- Cho tất cả Kim Dực Xích Hổ tiêu hao hết năng lượng của nước hồ rồi tấn công Băng Thổ Cuồng Ngưu.

Triệu Phong lấy một ít nước xong nói.

Muốn bồi dưỡng Kim Dực Xích Hổ chỉ có thể dựa vào tài nguyên của Mộng Cảnh Thái Cổ.

Đồng thời Triệu Phong cũng quyết định dùng khả năng phục chế bắt đầu phục chế tài nguyên Thái Cổ, tăng cường chiến lực cho Kim Dực Xích Hổ.

- Sau khi đánh bại Băng Thổ Cuồng Ngưu sẽ bắt đầu tiến vào khu vực phía sau khu rừng.

Muốn có thêm tài nguyên chỉ có không ngừng tìm kiếm.

Kim Dực Xích Hổ gật đầu, nó đã hiểu tham vọng của Triệu Phong.

Nói xong Triệu Phong liền rời khỏi Mộng Cảnh Thái Cổ.

- Bích Thanh Nguyệt, sau một thời gian nữa ta sẽ ra chiến trường…

Triệu Phong dùng Minh Tâm Ấn nói chuyện với Bích Thanh Nguyệt, bắt đầu căn dặn mọi thứ.

Sau đó Triệu Phong cùng U Dạ Thánh Quân thảo luận một số phương án phát triển Tịch Sát Đường.

Tiếp đó hắn tới luyện dược các của Ngọc Linh Thánh Y, giao cho bà ta một con Kim Dực Xích Hổ và ba bình nước hồ trong Mộng Cảnh Thái Cổ.

Sau khi về cấm địa Triệu Phong lấy ra Thái Cổ dược tài có được trong Mộng Cảnh Thái Cổ.

- Tụ Linh Luyện Hồn Thảo có thể ngưng luyện linh hồn ý chí, trị thương linh hồn, là dược tài tốt chế một số loại hồn đạo linh đan…

Tụ Linh Luyện Hồn Thảo là loại hồn đạo khôi bảo quý nhất trong số đó.

Sau khi sử dụng Triệu Phong liền cảm thấy trong linh hồn có một luồng hồn lực mộc hệ chầm chậm lan tỏa, nuôi dưỡng linh hồn hắn, đồng thời cũng xuất hiện một luồng sức mạnh của mộc hệ ý cảnh trong tâm thần Triệu Phong.

Một tháng sau, Triệu Phong mở mắt, tỏa ra một luồng năng lượng tinh thần vô hình.

- Linh hồn ý chí có tăng tiến, vượt xa Huyền Quang tiểu thành thông thường.

Triệu Phong có phần vui mừng.

Lần đầu dùng linh hồn khôi bảo trong Mộng Cảnh Thái Cổ, hiệu quả vượt xa dự liệu.

Những vật phẩm quý thông thường trong Mộng Cảnh Thái Cổ, nhiều nhất Triệu Phong mất năm ngày là hấp thụ hết. Nhưng Tụ Linh Luyện Hồn Thảo lại mất nhiều thời gian như vậy, có thể thấy tác dụng của nó lớn thế nào.

Ngoài ra phía trước Triệu Phong cũng xuất hiện một vài thứ tài nguyên quý Thái Cổ. Đây đều được phục chế ra tron môt tháng bế quan của hắn.

Vù!

Thân ảnh Triệu Phong trực tiếp xuất hiện ngoài đại điện, Nam Cung Thánh cũng đã đợi ở đây từ lâu.

- Xuất phát!

Triệu Phong nói.

Vụt!

Triệu Phong vung tay, hai người được một tầng ngân ảnh bọc quanh rồi biến mất.

Nếu chỉ có một mình thì Triệu Phong có thể di chuyển trong khoảng cách một châu rồi phục hồi những gì tiêu hao, khoảng năm ngày là tới chiến trường.

Nhưng lần này Triệu Phong còn đem theo một Thánh Chủ Huyền Quang tiểu thành, tiêu hao nhiều hơn hẳn vì thế khoảng cách di chuyển cũng bị rút ngắn.

- Không hổ là thứ thần khí Mê Không Giới, đúng là tiện thật.

Trong quá trình di chuyển, Nam Cung Thánh liếm liếm môi, mắt lóe sáng.

Triệu Phong nheo mắt, hắn nhận ra sự thèm muốn trong mắt Nam Cung Thánh, xem ra lý trí và tâm tính của Nam Cung Thánh đã bị sức mạnh Tà Thần ảnh hưởng nghiêm trọng rồi.

- Nam Cung Thánh, thử cái này đi.

Triệu Phong lấy ra một bình nước hồ trong Mộng Cảnh Thái Cổ.

Nam Cung Thánh dùng linh thức quét qua, do dự một chút rồi uống. Khí tức tà niệm trên bề mặt cơ thể hắn yếu dần.

Khoảng mười ngày sau Triệu Phong và Nam Cung Thánh tới chiến trường.

Vì Triệu Phong đã để lại tọa độ không gian trong Mông Thành nên hắn trực tiếp tới thẳng Mông Thành.

Nhưng Mông Thành lúc này giống như một tòa thành trống rỗng, trong đó chỉ có một Đại Đế, vài Vương Giả và vài trăm cường giả Đại Đan Nguyên.

Với cảnh giới của Triệu Phong và Nam Cung Thánh, hai người họ nếu muốn ẩn mình thì không một ai có thể phát hiện ra.

- Xem ra cục diện chiến trường thay đổi nhanh thật.

Triệu Phong khẽ nói.

Theo hắn biết, tình hình chiến trường vô cùng ác liệt, không còn đơn giản là giữ thành nữa mà phân tán binh lực tới các nơi bắt đầu tranh đoạt từng tấc đất.

Ngay cả tướng quân thủ thành cũng đích thân dẫn đội quân nhỏ gia nhập chiến trường, cửu hoàng tử cũng không ngoại lệ.

- Đi, ra chiến trường.

Triệu Phong và Nam Cung Thánh rời khỏi Mông Thành.

Tại chiến trường hiện nay, đẳng cấp chiến lực đã tăng rất cao, nguy hiểm từ tứ phía.

Trực tiếp giết địch đổi lấy chiến công rồi vang danh, Côn Vân tự nhiên sẽ tìm tới, có lẽ Vũ Phi cũng vậy.

Đây chính là sách lược trước mắt của Triệu Phong.

Nay Thuần Dương Kim Thân đã không cần tài nguyên Triệu Phong cung cấp, mà ngược lại Triệu Phong tận dung Chúa Tể Điện để lấy tài nguyên, nhưng như vậy vẫn chưa đủ.

Chỉ tài nguyên cần cho một mình Triệu Phong cũng đã bằng cả gia tài của một cường giả cấp Thánh Vương. Sau đó Triệu Phong còn phải bồi dưỡng cho Kim Dực Xích Hổ trong Mộng Cảnh Thái Cổ nữa…

Vút vút!

Triệu Phong và Nam Cung Thánh bay vút về phía chân trời.

Hai ngày, hai người tới khu chiến đấu, với thị lực siêu xa của Triệu Phong, hắn rất nhanh đã phát hiện được một đội quân dị tộc.

Dẫn đầu là một Chuẩn Thánh Chủ, trong đội ngũ ngoài ba Hư Thần Đại Đế ra đều là Vương Giả cấp tinh anh.

- Đao Hà Đại Đế, hướng tây nam có tình hình.

Trong đội ngũ, một người thành thạo trinh sát nói.

Rồi hai đạo thân ảnh đang nhanh chóng di chuyển về phía họ.

- Chỉ có hai người?

- Hai con người này đều là đồ ngốc đúng không? Chỉ hai người mà dám ngông nghênh đi lại trong khu chiến trường này.

Trong tiểu đội, một số dị tộc Vương Giả cười lớn.

- Một lũ ngu ngốc, mau chạy đi!

Đao Hà Đại Đế dẫn đầu sắc mặt tái nhợt, biến thành một đạo bạch quang chạy trốn.

Ý cảnh của Đao Hà Đại Đế chạm tới tầng thứ Thánh Chủ, theo cảm tri thì hắn cảm thấy hai người đó tuyệt đối là cường giả Thánh Chủ, trong đó nam tử tóc dài màu đỏ tím kia tạo cho hắn cảm giác vô cùng nguy hiểm.

- Lực Phách Lôi Vực!

Triệu Phong bay tới phía trên đầu đội quân, trong Thánh Lôi Thể tỏa ra mộ t luồng lực phách lôi điện bá đạo.

Ngay lập tức trong vòng bán kính nghìn dặm biến thành không gian bị áp lực đè nặng, tối sầm, tất cả dị tộc dừng lại tại đây đều chêt sạch.

Thổ Chi Phong Lôi của Triệu Phong cộng với Lực Phách Lôi Vực, hiệu quả tăng theo cấp số nhân.

Ngay đến Huyền Quang Cảnh phổ thông đứng trong Lực Phách Lôi Vực của Triệu Phong cũng khó bước đi một bước.

Vút!

Nam Cung Thánh và Triệu Phong giải quyết hết những kẻ này xong lập tức đuổi theo Chuẩn Thánh Chủ vừa bỏ chạy.

- Sao có thể, ở đây sao lại có hai vị Thánh Chủ mạnh đến vậy? Lẽ nào con người bắt đầu toàn lực phản công?

Đao Hà Đại Đế chứng kiến Triệu Phong ra tay, toàn thân như rơi vào hố băng, vô cùng kinh hãi.

Vút!

Một đạo tử huyết quang bắn xuống, toàn thần Đao Hà Đại Đế như rơi xuống đầm lầy, hành động bị chậm hẳn lại.

Rắc.

Xung quanh bỗng ngưng tụ ra một cái ma trảo bóp nát cả thân thể lẫn linh hồn của Đao Hà Đại Đế.