Nghi hoặc nhìn adi, Diệp Hi thắc mắc, có phải hay không là Hàn Thiên đưa cô về? Nhưng nếu là anh ấy thì anh ấy đâu cần phải trốn như vậy? Có hay không anh ấy sợ gặp cô, sợ cô hỏi mà không dám đối diện hay vì vội đưa cô gái kia về mà vứt cô trước cổng? trăm tơ ngàn mối vẫn cứ lò vò trong lòng cô cho đến. Hôm nay là sinh nhật Triệu Tuyên, từ sớm, cô đã nghe Lâm Phàm gọi điện nhắc nhở cô phải đến đúng giờ. Hai ngày qua, Diệp Hi suy nghĩ nhiều về Hàn Thiên, về mình, nếu như Hàn Thiên thật sự thích cô gái đó cô sẽ chúc phúc cho anh, cô mong anh sẽ hạnh phúc giống như kiếp trước anh hi sinh vì cô mong cô hạnh phúc.

Chính giờ sáng, Diệp Hi rời nhà, cô cùng Phong Vân đi shopping, dạo này cô thân với Phong Vân hơn không chỉ bởi Phong Vân là trợ lí của cô mà còn là vì Phong Vân mặc dù đã hơn 20 tuổi nhưng cô ấy vẫn đơn thuần, người bạn cùng tuổi dễ tâm sự. Phong Vân và cô đi hết khu trung tâm thương mại, Phong Vân lựa được vài bộ váy, một bộ công sở và vài bộ đi chơi, dạ tiệc. Diệp Hi mặc dù bị Phong Vân nhồi nhét nhưng cô cũng chỉ chọn một bộ váy xanh đơn thuần cho có lệ còn cô vẫn lựa chọn vài bộ mang phong cách ngổn ngáo vốn có của mình. Kết thúc buổi mua sắm, Phong Vân biết Diệp Hi tối nay sẽ đi dự tiệc nên kéo cô đi spa chăm sóc sắc đẹp, sau một hồi thư giản mát xa tại spa, Diệp Hi cũng chào tạm biệt với Phong Vân. Trở về nhà cũng đã hơn bốn giờ chiều, Diệp Hi lấy từ trong túi xách ra bộ váy lúc chiều, cô muốn mặc thử nhưng đi đưa lên đến người cô vẫn lắc đầu ngao ngán, Váy không phù hợp với cô, nói xong quăng chiếc váy vào góc tủ. Thay đồ xong cũng đã gần năm giờ, Diệp Hi lên xe, đi đến buổi tiệc. Buổi tiệc này đây là nơi hội tụ những cậu ấm cô chiêu những doanh nhân thành đạt. Bước xuống xe, mọi người trông chờ vào người từ trong chiếc audi 324 đời mới là doanh nhân, tập đoàn hay cậu ấm cô chiêu nào. Nhưng làm mọi người thất vọng là khi chiếc xe dừng lại cô gái có phong cách ăn mặc ngổn ngáo bước ra Diệp Hi đánh giá nơi này một vòng, Lâm Vân từ xa chạy đến, nhìn Triệu Tuyên, như xin lỗi như làm bẻ mặt cô. ‘xin lỗi Triệu thiếu, đây là chị gái của em, chị ấy là Diệp Hi, từ nhỏ chị em sống cùng ông ngoại nên không biết lễ tiết nhiều nên…’ âm thanh của Lâm Vân không nhỏ đủ cho mọi người ở đây đều nghe. Nghe đây là chị của Lâm Vân, lại họ Diệp ai không biết cô là hòn ngọc quý trên tay Diệp tổng, từ nhỏ cô gái này đã nổi tiếng ngổn ngáo ai mà dám chọc chứ huống hồ Diệp thị lại nằm trong tay cô? Mặt dù khinh thường nhưng không ai dám nói ra cả chỉ tự hiểu với nhau. Diệp Hi không quan tâm mọi người nghĩ gì về mình, đánh giá Triệu Tuyên một lượt, vẫn nét cuốn hút ấy vẫn khuôn mặt ấy năm xưa làm cô điên đảo, gọi Tống Minh Dương từ trong xe bước ra đưa cho cô một cái hộp: ‘ Triệu thiếu đây là quà Diệp gia tặng anh, anh mở thử xem.’ Triệu Tuyên nghi hoặc nhìn Diệp Hi nhận lấy món quà khách sáo nói: ‘đa tạ Diệp tiểu thư nể mặt tôi đến đây đã làm Triệu Tuyên đây tăng thêm mặt mũi rồi, Diệp tiểu thư còn đa lễ tôi nào dám nhận.’ Diệp Hi liếc mắt nhìn anh ta thiếu kiên nhẫn: ‘đây là quà Diệp gia tặng anh cứ nhận đi, mở ra mà xem.’ Triệu Tuyên nói vài câu khách sáo rồi cũng mở hộp quà ra, bên trong là chiếc chìa khóa mạ vàng, Triệu Tuyên nhìn chiếc chìa khóa không kìm được thắc mắc, mọi người đang đứng xem cuộc vui thì thấy không biết bên trong là thứ gì mà làm Triệu thiếu nhíu mày như vậy cũng không kìm được đưa mắt lên nhìn Diệp Hi. Diệp Hi chưa kịp lên tiếng giải thích thì Lâm Vân, không biết là thứ gì nhưng cũng chen ngang, vờ vô tội:‘Triệu thiếu đừng hiểu lầm, có lẽ là do chị em tặng nhầm thôi phải không chị?’ Lâm Vân đưa đôi mắt long lánh, chất giọng dễ thương làm ai cũng không kìm lòng được bất quá,ai cũng suy nghĩ chắc chắn bên trong là thứ gì xấu xa lắm đây, ánh mắt lại mấy phần khinh khi Diệp Hi, Lâm Vân muốn làm cô xấu mặt sao, còn chưa đủ trình. Diệp Hi cười như không cười nhìn Lâm Vân: ‘không phải, đây là món quà tôi thay mặt Diệp gia tặng Triệu thiếu’ nói xong đưa tay cầm chiếc chìa khóa mạ vàng giơ lên. Tiếp tục giải thích: ‘Triệu thiếu chắc thấy chiếc audi 324 tôi mới bước xuống đúng không. Đó là chiếc xe đời mới nhất mà cả nước cũng chỉ có một chiếc, tôi đã đi thử, là đồ tốt, mong Triệu thiếu không chê.’ Nói xong Diệp Hi đưa đôi mắt đánh giá nhìn Triệu tuyên, cũng nhìn phản ứng của mọi người. Lâm Vân tái mặt, cô tưởng Diệp Hi ngổn ngáo tặng thứ quà rẻ mạt gì nên mới cố tình nói như xin lỗi nhưng thật ra là để mọi người xấu mặt như ai ngờ Diệp Hi ra tay lại xa xỉ như vậy, tặng luôn cả chiếc xe đời mới nhất mà còn có một không hai nữa chứ. Mọi người lúc này mới oh lên, thì ra Diệp tiểu thư tặng món quà sa xỉ như vậy, cứ tưởng được một phen cười nhạo, bất quá Lâm Vân cũng bị chính chị mình làm cho xấu mặt. Diệp Hi quay lưng bước vào buổi tiệc, chọn cho mình một li rượu vang klod-k nhấm nháp.