"Tần Viên hãm hại anh... Tự cô ta mang tiếng xấu, cô ta còn muốn kéo anh xuống nước... Nói là anh tìm người hạ thuốc cô ta, hãm hại cô ta, còn chụp ảnh giường chiếu của cô ta...Ba anh tin.

Cô ta vốn là một con khốn dâm đãng nhưng giờ lại sắm vai người bị hại, lại đổ hết mọi tội lỗi lên người anh."

Tô Noãn Tâm nhíu mày nói: "Vậy anh làm sao bây giờ?"

"Ba anh muốn đánh chết anh. Tô Noãn Tâm, hôm nay anh tới là muốn nói tạm biệt với em.""Ách... Vậy anh nên bị thương."

Tần Nghĩa dở khóc dở cười nói: "Tôi Noãn Tâm, cậu đây còn chưa có chết đâu!"

"Cảm giác cách cái chết cũng không . Bằng không, anh trốn đi? Chạy trốn ra ха... nước ngoài đi? Anh đường đường cậu chủ nhỏ của nhà họ Tần, không đến mức ngay cả tiền đề xuất ngoại cũng có chứ?"

Tần Nghĩa lắc đầu nói: "Anh đi rồi, mẹ anh làm sao bây giờ?"

"Vậy anh tinh thế nào?"

"Còn có thể tính thế nào, trở về nhận án tử "

"Vậy anh cứ đi thẳng về nhà mà nhận án tử đi, còn tới nơi này để làm gì?" Tôi Noãn Tâm tức giận nói.

"Tô Noãn Tâm, em là một cô nhóc tàn nhấn vô tâm... Bồn thiếu gia yêu thương em như thế, em lại nói anh mau đi tìm chếtTô Noãn Tâm thản nhiên nói: "Không có gì yêu đương ở đây hết, tôi cũng chuẩn bị từ chức rời khỏi đây... Chuyện của những gia tộc giàu có như các anh, tôi cũng không giúp được gì, cho nên chuyện này anh có nói cho tôi thì cũng vô dụng"

"Anh biết... cho nên anh mới muốn tới đây nói lời chào với em tất cả mọi người cảm thấy Tần Nghĩa anh là cậu chủ nhỏ của nhà họ Tần, sinh ra đã có số được ngậm thìa vàng, bọn họ đều nịnh bợ anh, đều chiều theo ý anh. Trừ em ra, anh chưa bao giờ nói những điều này với người khác. Tô Noãn Tâm, em đối với anh mà nói, hình như là một sự tồn tại đặc biệt."

Tô Noãn Tâm tức giận nói: "Tôi thấy anh là muốn chịu ngược, đánh anh một chút, anh lại cảm thấy tôi đặc biệt"

"Không phải... Rõ ràng khoảng cách thân phận của chúng ta rất lớn, cảm giácđối với em, chúng ta là người cùng một thế giới..."

"Ha, tôi thì không dám, cậu chủ nhà họ Tần anh là người của một thế giới... khác tôi, tôi cũng không biết nên nói hư thế như nào, nhưng anh là người duy nhất trên thế giới này mà mẹ anh có thể dựa dẫm vào, anh hãy che chở bà ấy thật tốt."

Cô hiểu được ý của Tần Nghĩa, cảm thấy bọn họ là người cùng một thế giới, có thể bởi vì trên thế giới này, bọn họ đều chỉ có một mẹ, cũng là người duy nhất trên đời thực sự yêu thương bọn họ.

Về phần người có quan hệ huyết thống khác, có còn không bằng không có.

Tần Nghĩa cười khổ nói: "Anh biết.

"

"Ừm, đừng uống nữa, sớm đi về đi, nếu không chết thì bảo bình an cho tôi

"Tô Noãn Tâm, hôm nay anh đã nhìnthấy dáng vẻ thật sự của em." Tần Nghĩa đột nhiên mở miệng nói.

Sắc mặt Tô Noãn Tâm không khỏi cứng đờ nói: "Khi nào?"

"Lúc em chạy trốn, anh đã tránh ở bên ngoài phòng thay quần áo của em... Tận mắt thấy các em chạy về "

Mẹ nó!

Đường đường là một cậu chủ, cư nhiên lại làm ra chuyện lén nhìn trộm này.

Trong lúc nhất thời Tô Noãn Tâm cũng không biết nói cái gì cho phải.

Chợt thấy Tần Nghĩa híp mắt lại cười nói: "Tô Noãn Tâm, em thật là xinh đẹp..."

"Ha hả, bình thường bình thường thôi..." Đi nhanh đi, anh hail

Tôi sắp bị anh làm phiền đến chết rồi.

"Tô Noãn Tâm, chắc em vẫn chưa cóbạn trai đúng không"

Tô Noãn Tâm nhíu mày nói: "Anh muốn nói cái gì?"

Ông đây là người đã có vị hôn phu rồi

đấy!

- Lưu manh bên ngoài tìm phụ nữ thế nào cô không quan tâm, nhưng cô không phải là người đã lấy chồng kết hôn, còn muốn quan hệ ngoài luồng với người bên ngoài.

Cô là người rất có nguyên tắc, được không!

Chợt nghe Tần Nghĩa nói: "Tô Noãn Tâm, nếu... nếu như anh có thể sống mà quay lại, thì em làm bạn gái anh đi! Về sau, anh nuôi em!"

Tô Noãn Tâm đang muốn rống lên ba chữ "Cút mau đi".

Chợt nghe ở cửa, một người phụ nữvừa vỗ tay, vừa tiến vào.

"Thú vị! Không nghĩ tới đi bắt người, mà còn có thể nhìn thấy một mà diễn thú vị đến vậy...

----------------------------