Người Dương gia, quả thực nổi giận, không biết bọn họ nghĩ gì, mà có thể dẫn Dương Sâm tới, giới thiệu một số công tử thế gia cho hắn biết, cũng giới thiệu cho Dương Sâm biết những người khác, muốn Dương Sâm sớm quen thuộc cái vòng tròn này.

Mục Lăng vỗ tay, "Rất tốt, rất có cốt khí, tôi rất thích."

Người Dương gia một mực xin lỗi, Mục Lăng nói, "Thiếu gia mới của Dương gia các người, rất có cốt khí a, các người nên cảm thấy tự hào, các người xem hắn không xin lỗi, các người xin lỗi có ích gì đâu? Hả?"

"Mục thiếu gia, thực xin lỗi."

"Mục gia tôi sẽ không từ bi mà tha cho Dương gia các người, đi thong thả không tiễn." Mục Lăng lên tiếng, vừa lạnh lùng vừa ngoan tuyệt, dù Cố Bình An lại ngớ ngẩn, cô cũng nhìn ra được dụng ý của Mục Lăng, cố ý nói khích Dương Sâm, để hắn xúc phạm mình, sau đó cố ý để Dương Sâm tiến thoái lưỡng nan, coi như hắn tạm thời không lấy được của Dương Sâm cái gì, nhưng mà, tin Mục thiếu gia và thiếu gia mới của Dương gia bất hòa, ngày mai sẽ đồn khắp nơi, muốn cùng Mục Lăng hợp tác, ai dám thân cận với vị Dương thiếu gia này, Dương gia sẽ lại vì Dương Sâm mà bồi dưỡng một mạng lưới quan hệ mới tương đối tiêu hao thời gian cùng tinh lực, cũng không biết người ta có nguyện ý hay không đây.

Địa vị của Dương Sâm ở Dương gia, lại phải một lần nữa bị lung lay rồi.

Cố Bình An tức giận nhìn hắn, nguyên bản, tất cả những thứ này cũng không cần, nếu không phải bởi vì cô, Mục Lăng cũng sẽ không phải dụng tâm độc ác như vậy, người Dương gia chật vật rời đi, lễ đính hôn một mực tiếp tục, chí ít ở truyền thông xem ra, chính xác là vợ chồng ở trong lúc đó không có gì mâu thuẫn.

"Làm sao vậy? Rất đau lòng?" Mục Lăng chà chà nói, "Tiểu tử không biết trời cao đất dày như thế, tới một tá anh cũng có thể đánh đi, này coi là gì chứ?"

"Anh là cố ý."

"Không sai." Ai bảo hắn ta mơ tưởng Cố Bình An chứ? Coi như hắn đối với Cố Bình An một chút hứng thú cũng không có, Cố Bình An cũng chỉ là vợ chưa cưới trên danh nghĩa của hắn, muốn cho hắn đội nón xanh cũng không nhìn Mục Phàm một chút xem là kết cục gì, Mục Phàm còn là người thân của hắn, hắn cũng có thể ra tay, Dương Sâm là cái thá gì đây?

Trong lòng Cố Bình An có chút khó chịu, "Phong thủy luân chuyển, tôi sẽ chờ nhìn anh một ngày nào đó bị người khác bắt nạt."

"Bà xã, em từ từ chờ đi, ước chừng con cái chúng ta đều kết hôn, con cháu cũng có, chuyện như vậy cũng sẽ không bao giờ xảy ra."

Cố Bình An trực tiếp chẳng muốn nói với hắn nữa, người như thế này cần gì phải để ý tới làm gì?

"Mẹ, con muốn đi phòng rửa tay." Cố Bình An trực tiếp nói với Lâm Tú Lan cách đó không xa, Lý Hoan Tình đi tới, "Mình đưa cậu đi."

Lý Hoan Tình theo Cố Bình An đi phòng rửa tay, vừa đi tình trạng Cố Bình An bên cạnh như muốn xù lông, "Tức chết mình, tên khốn Mục Lăng này, hắn làm loạn như thế, Dương Sâm ở Dương gia làm sao có chỗ đứng nữa?"

"Cậu còn có tâm tình quản người khác, trước tiên nên nhìn lại chính mình đi." Lý Hoan Tình từ tốn nói, "Cậu luôn đi theo bên người Mục Lăng, cậu không biết những người kia ngầm nói những lời khó nghe như thế nào đâu, người của Mục gia cũng không nói lời dễ nghe gì, cậu cảm thấy cuộc hôn nhân này, tình cảnh của cậu có thể tốt hơn so với Dương Sâm không?"

"Đang trong tình cảnh gì mình không để ý, cậu xem ngày hôm nay Mục Lăng làm loạn như thế, Dương Sâm phải làm sao bây giờ?"

"Một người lớn như vậy, nên làm gì thì làm đó, có thể có biện pháp gì." Lý Hoan Tình nói, "Hắn vô duyên vô cớ nổi giận làm gì? Cậu gả cho Mục Lăng, cũng không phải là vợ của hắn gả cho Mục Lăng, Mục Lăng làm hắn bị cắm sừng, thật là."

Bước chân Cố Bình An dừng lại, nhớ tới cuộc điện thoại ngày hôm qua, không nhịn được cùng Lý Hoan Tình nói chuyện, Lý Hoan Tình thoáng kinh ngạc, "Ồ, cậu nói là thật?"