Lúc Lý Hoan Tình còn nhỏ đã quen biết Mục Vân Sinh.

Chỉ là, ký ức có chút mỏng manh, chuyện lúc nhỏ, cô cũng không nhớ rõ lắm, chỉ nhớ mang máng, Mục Vân Sinh và mẹ của hắn từng sống ở nhà cô một thời gian rất dài, mẹ hắn là người hầu của nhà cô. Sau đó, sau khi mẹ của hắn qua đời, Mục Vân Sinh đã rời khỏi Lý gia, lúc đó vì nguyên do gì, cô nhớ rất rõ ràng, chị họ của cô rất thích chơi với Mục Vân Sinh, bà nội rất không thích.

Bà nội cô quan niệm về giai cấp rất nặng, rất không thích con cháu trong nhà chơi với Mục Vân Sinh, chị họ so với bọn cô lớn hơn một chút, mỗi ngày đều đi theo phía sau Mục Vân Sinh chơi, chọc đến bà nội vô cùng khó chịu, bà nội nói với chị họ vài câu, chị họ không vui cãi vã với bà nội. Khi đó, mọi người đều còn nhỏ, con nít cùng nhau chơi đùa, thực ra cũng không có vấn đề gì, tại sao bà nội lại không thích. Vào thời điểm mẹ Mục Vân Sinh bị bệnh nặng, bà nội từng tìm qua mẹ hắn bàn luận về vấn đề này, ngữ khí rất khó nghe, bảo mẹ hắn trông coi Mục Vân Sinh, không nên cùng cháu gái của bà đi quá gần, lời nói đến mức rất khó nghe.

Lúc đó Mục Vân Sinh ở một bên nghe trộm được, vô cùng tức giận, đặc biệt từ đó về sau, thân thể của mẹ hắn càng ngày càng không ổn, Mục Vân Sinh cũng đối với bà nội của cô tràn đầy oán hận, Lý Hoan Tình bị quản rất nghiêm khắc, cũng sẽ không cùng Mục Vân Sinh xảy ra quá nhiều tiếp xúc.

Sau đó, mẹ Mục Vân Sinh qua đời, bà nội vốn là muốn nuôi nấng Mục Vân Sinh, lại bị hắn từ chối, trước khi đi, hình như Mục Vân Sinh đã nói gì đó với bà nội, bà nội vẫn luôn rất tức giận, vẫn luôn nhớ hắn.

Khi đó, Mục Vân Sinh mới 9 tuổi, cô cũng lờ lờ mờ mờ, cái gì cũng không biết.

Tính cách của bà nội rất gàn bướng.

Lý Hoan Tình cũng rất rõ, dù sao bà nội cũng là bà nội của cô, lại rất cưng chiều cô, Lý Hoan Tình cũng không tiện nói gì, tuy rằng Cố Bình An cũng từng nhổ nước bọt qua, bà nội cô nói khó nghe chỉ vì ghét bần yêu phú. Từ nhỏ đến lớn, chuyện giao du bạn bè của Lý Hoan Tình, không ai là không môn đăng hộ đối, trên căn bản đều là không giàu thì thì cũng cao quý, tất cả đều là ba đời gì đó gì đó, Lý Hoan Tình cũng hết cách rồi, chỉ có thể nói bà nội quan niệm về dòng dõi quá sâu.

Chuyện của Mục Vân Sinh, ở Lý gia cũng không tính là sóng to gió lớn gì, dù sao lúc đó tuổi cũng còn nhỏ mà.

Lại một lần nữa nhìn thấy Mục Vân Sinh, đã là 7 năm sau, Mục Vân Sinh đã trở thành một thiếu niên.

Năm đó, Mục Vân Sinh trở về tảo mộ, nói thật, Lý Hoan Tình không nhớ tới hắn một chút nào, lúc đó Lý Hoan Tình còn nhỏ tuổi, ngược lại chị họ đối với Mục Vân Sinh nhớ mãi không quên, vẫn luôn là bạn chơi khi còn bé của chị ấy, được ca tụng là đôi uyên ương, đối với bà nội vẫn luôn rất bất mãn.

Chị họ ngẫu nhiên gặp lại Mục Vân Sinh, đồng thời đối với Mục Vân Sinh nhất kiến chung tình, Mục Vân Sinh 16 tuổi, vóc người thon dài, phong độ nhanh nhẹn, anh tuấn đến cực điểm, dùng chị họ cô mà nói, đó chính là, trời ạ, chị sắp bị anh ấy giật chết rồi.

Chị họ thích một người, là huyên náo khắp nơi đều biết, bà nội cũng biết, sau đó để chị họ dẫn người về, lúc đó Lý Hoan Tình cảm thấy sự việc có chút không đúng lắm, chị họ lại không nói hai người đang yêu nhau, bà nội gặp Mục Vân Sinh làm gì, hơn nữa bà nội lại không thích Mục Vân Sinh, này không khỏi có chút kỳ quái. Cô khuyên chị họ đừng dẫn người đến, chuyện này hãy quên đi, ai biết chị họ bị tình yêu làm choáng váng đầu óc, một mực muốn dẫn người đến.