"Tiểu Tây, tôi biết rõ tôi gọi em như vậy là rất thất lễ..." Âu Dương Lâm nói: "Nhưng thật là tôi muốn trở thành bạn bè với em, mặc dù chúng ta biết nhau thời gian ngắn, nhưng tôi là cảm thấy mới quen đã thân! Em đừng hiểu lầm, tôi không phải là ý tứ kia, tôi..."

Hắn vừa nói vừa cười: "Tôi cũng không biết nên nói như thế nào, dù nói như thế nào, đều là ở giấu đầu lòi đuôi, giữa nam nữ sẽ tồn tại tình hữu nghị thuần khiết, trước khi biết em, tôi cũng là không tin, làm sao có thể chứ? Nhưng hãy tin tưởng tôi, tôi là thật muốn em trở thành bạn bè, không đúng, chính xác mà nói là em gái..."

Ánh mắt của hắn đột nhiên thay đổi, mang theo cô đơn: "Kỳ thật tôi có một người em gái, tuổi cũng bằng em, chỉ là thời thơ ấu... Có lẽ em sẽ nói, em cùng em ấy lớn tuổi hơn nhiều, vì cái gì tôi tình cảm của tôi lại chấp nhất đối với em không giống, đó là bởi vì..."

Tay, đột nhiên Âu Dương Lâm vung, sờ lên nốt ruồi đỏ ở bên trái giữa lông mày của cô...

Hàn Tử Tây co người lại, động lui về phía sau.

Tay Âu Dương Lâm lúng túng giữa không trung, hắn sửng sốt chớp mắt một cái, thu hồi tay, nói: "Giữa lông mày em ấy, cũng giống như em, đều có một nốt ruồi đỏ như vậy, chẳng qua là ở bên phải."

"Âu Dương tiên sinh, đi tới phía trước thì cho tôi xuống là được rồi!"

"Em không tin tôi?" Vừa vặn gặp đèn đỏ, Âu Dương Lâm dừng xe, nhìn thẳng vào ánh mắt của cô, mang sự theo bi thương: "Em cũng giống Sở Trạm Đông, đều cho rằng tình cảm tôi đối với em là có mục đích khác sao?"

"Tôi tin tưởng!" Hàn Tử Tây nói: "Bởi vì tôi biết mình không có sức quyến rũ đến như vậy, sở dĩ thái độ không thay đổi, bởi vì bất luận thế nào, tôi đều là phụ nữ có chồng!"

"Em..." Âu Dương Lâm bật cười: "Đúng vậy, em là một phụ nữ đã có chồng!"

Âu Dương Lâm lại lái xe đến đầu đường phía trước, theo lời để Hàn Tử Tây xuống xe, Hàn Tử Tây khách sáo hàn huyên vài câu, hướng phía trạm xe buýt phía trước đi tới.

Âu Dương gia, mặc dù bây giờ so ra kém với Sở gia ở thành phố B, nhưng cũng là nhà giàu nổi tiếng có hậu duệ quý tộc.

Âu Dương gia mấy đời theo nghề thuốc, đến Âu Dương Bùi, mở ra một công ty sản xuất dụng cụ chữa bệnh, năm đó phát triển đã tính không sai, những năm về sau đều do Âu Dương Đức quản lý, hiện giờ đã là một doanh nghiệp lâu đời nổi tiếng.

Chỉ tiếc, không có người thừa kế.

Âu Dương Đức sinh được ba người con gái, sinh một lần bệnh nặng, mất luôn khả năng sinh đẻ.

Mặc dù ba người con gái đều gả cho những gia đình không kém, nhưng là phải công ty nhà mình đến trên tay một người khác họ...

Mà Âu Dương Lâm cũng không phải con trai hắn, mà là con ngoài giá thú của Âu Dương Bùi .

Đồng thời với thân phận con ngoài giá thú, làm cho Âu Dương Lâm ở Âu Dương gia rất lúng túng, địa vị thì...

So với thân phận của Hàn Tử Tây là con dâu nuôi từ bé, cũng không khá hơn bao nhiêu!

Những thứ này là thời điểm Hàn Tử Tây hoài nghi Âu Dương Lâm, điều tra có được kết quả, ngoại trừ những thứ này có quan hệ đến thân phận của Âu Dương Lâm, chỉ còn là cha mẹ qua đời từ lâu, ngoại trừ Từ Lộ, người thân của hắn cũng chỉ còn lại có đám người thường xuyên xem thường hắn ở Âu Dương gia.

Hàn Tử Tây nghĩ không ra, Âu Dương Lâm đến gần mình, đến cùng là có mục đích gì?

Đúng vậy, đến gần!

Cô không bao giờ tin cái lý do khoái thác kia của Âu Dương Lâm!

Vô luận cô như thế nào nhớ lại,cô đều chưa từng nhớ được là mình làm sao có thể rời khỏi Mị Hoặc, và hắn như thế nào lại ở ven đường đụng phải cô đây!

Hiện tại lại đến lấy một người em gái làm lý do từ chối!

Nhiều trùng hợp như vậy, không biết là thật sự trùng hợp hay lừa gạt!

Trong mắt hắn, thoạt nhìn cô rất dễ bị lừa gạt sao?

Hàn Tử Tây chỉ là suy nghĩ, nên không có chú ý tình hình giao thông!

"Coi chừng..."

Một tiếng thét kinh hãi vang lên ở phía sau lưng, Hàn Tử Tây còn không có kịp phản ứng, thì cả người đã bị...