Chuyện Giang Mộng Nhàn muốn ra tòa nháo rất lớn, chuyện kia thiếu chút nữa đã hại tiền đồ của cô bị hủy hết, cộng thêm hiện tại cô đang là sinh viên đại học Kinh Đô, cho nên danh dự của cô là chuyện vô cùng quan trọng.

Nếu không có phiên tòa này, chuyện sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến danh dự của trường đại học Kinh Đô, thậm chí còn sẽ ảnh hưởng đến việc học của cô tại trường.

Sau khi trường học biết tình huống tương quan cùng sức ảnh hưởng của chuyện này thì đã cho phép Giang Mộng Nhàn nghỉ mấy ngày để lên tòa.

Trong dinh thự nhà họ Trương.

Lưu Xuyến Thiển và Trương Dao Dao đang ngồi ở trong phòng khách trò chuyện về mấy bộ phim điện ảnh gần đây.

“Ôi chao, Dao Dao, gần đây có công chiếu một bộ phim điện ảnh có tên là《 Phách Vương 》, vô cùng hot luôn, là song nam chủ, ôi trời trong đó có một nam chính là Hi Tiểu Phượng thật sự quá đẹp trai! Diễn vai một đào kép, dẹo dẹo nhưng lại không hề khiến cho người ta ghét chút nào! Hơn nữa nam chính còn lại còn là Tần Hãn, thật sự đẹp trai đến mức khiến cho người ta không biết chọn kiểu gì nữa!” Lưu Xuyến Thiển cầm tạp chí trong tay hưng trí bừng bừng mà nói.

Trương Dao Dao thấy cả trang đầu của tạp chí đều là Hi Tiểu Phượng, Hi Tiểu Phượng là nam minh tinh hàng đầu của phái thực lực, gần đây liên tiếp nhận được mấy giải thưởng điện ảnh lớn, đã hai lần nhận được giải ảnh đế, cho nên cô ta cũng có chút hứng thú : “Bộ phim《 Phách Vương 》này được nhà họ Trương tớ đầu tư quay phim, nghe nói tổng đầu tư chỉ khoảng 200 triệu, phim được công chiếu mười lăm ngày nhưng đã thu về được 180 triệu tiền vé, năm nay quán quân phòng vé ngoài nó ra thì không còn ai khác rồi !”

Lưu Xuyến Thiển hưng phấn nịnh hót cô ta : “Chúng ta đi xem đi!”

Đang lúc nói chuyện, Trương Trạch Thiên chậm rãi đi xuống từ trêи cầu thang hình xoắn ốc, thấy hai cô gái hăng say nói chuyện, anh ta cười nói : “Các em đang nói chuyện gì thế?”

Lưu Xuyến Thiển cười khẽ chạy tới túm chặt lấy cánh tay anh ta nói: “Anh Trạch Thiên, chúng ta đi xem phim đi, em muốn đi xem Phách Vương!”

“Được được được, cùng đi xem.”

Phỉ Dung bỗng nhiên tiến vào nói : “Cậu chủ, có khách đến.”

Theo sau Phỉ Dung là một người đàn ông nghiêm mặt, trêи sống mũi là gọng kính viền vàng, hơn nữa toàn thân còn mặc chính trang.

Thấy anh ta, Trương Trạch Thiên vô cùng kính nể, khách khí tiến lên chào hỏi: “Thì ra là luật sư Mạnh à, mời ngồi mời ngồi!”

Người đàn ông trước mắt này có lai lịch không nhỏ, luật sư kim bài Mạnh Hiểu, chỉ bằng việc anh ta chưa từng nhận một vụ kiện nào mà thua tòa đã thành công trở thành nhân vật nổi tiếng có danh vọng rất lớn trong giới nhà giàu, ngàn vàng khó cầu!

Cũng không biết vì sao hôm nay vị luật sư kim bài này bỗng nhiên lại đến dinh thự của nhà họ Trương nữa? Bình thường người khác là phải hẹn trước mới được gặp mặt, hơn nữa lịch hẹn của anh ta nghe nói đã được đẩy đến tận sang năm rồi.

Mạnh Hiểu đẩy đẩy gọng kính tơ vàng trêи sống mũi, cũng không ngồi xuống mà lấy ra một phần văn kiện từ trong cặp công văn trong tay ra, “Hôm nay tôi đến là tìm cô Trương - Trương Dao Dao, cô Trương bị kiện vì tội phỉ báng thân chủ của tôi, gây ảnh hưởng rất lớn đến danh dự của thân chủ tôi, lần này thân chủ của tôi ủy thác cho tôi đứng ra thưa kiện về vụ án này, xin hỏi vị nào là Trương Dao Dao?”